
Thanh Gươm Của Islam – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Sách Thanh Gươm Của Islam của tác giả Rafael Sabatini
“Vậy thì ngọn gió đã thổi nó đến đây quả là ngọn gió của định mệnh. Hẳn những người trên thuyền biết tin tức từ Italy”.
Gã quay người lại ra lệnh cho một sĩ quan đứng phía dưới. Lập tức một tiếng kèn hiệu vang lên lanh lảnh, át hẳn tiếng mái chèo đập nước và đủ loại tiếng ồn trên boong.
Gần như cùng lúc các nô lệ chèo thuyền ngừng tay chèo, từ mỗi bên mạn chiếc galley, hai mươi sáu mái chèo khổng lồ sơn màu vàng chĩa ngang ra, phần bơi chèo ướt nước lấp lánh dưới ánh nắng chiều.
Cả hải đội cướp biển Hồi giáo dừng lại chờ đợi, khẽ dập dềnh theo làn sóng biển. Từ xa cũng có thể dễ dàng đoán được lai lịch hải đội này qua lá cờ mang hình trăng lưỡi liềm màu xanh trên nền đỏ-trắng tung bay trên cột buồm chiếc galley của Dragut.
Bị cuốn theo ngọn gió mà Dragut đã gọi là ngọn gió của định mệnh, chiếc thuyền nhỏ buồm nâu tuyệt vọng bị đẩy lại mỗi lúc một gần. Cuối cùng, khi chiếc thuyền nhỏ sắp bị gió thổi trôi quá vị trí của hải đội cướp biển, Dragut lao ra chặn đầu.
Khi phần mũi dài của chiếc galley vừa nằm song song với chiếc thuyền nhỏ, hàng loạt móc bám được tung ra móc chặt lấy mạn và cột buồm chiếc thuyền nhỏ, nếu không được các móc bám này giữ lại hẳn nó đã bị hàng mái chèo khổng lồ của chiếc galley đập phải.
Từ trên mũi tàu, đích thân Dragut, cao lớn, hiên ngang trong chiếc áo khoác màu huyết dụ thêu chỉ vàng dài đến đầu gối, chiếc turban trắng như tuyết đội trên đầu càng làm đậm thêm làn da rám nắng của khuôn mặt diều hâu với hàm râu quai nón đen nhánh, đứng thách thức thủy thủ đoàn của con thuyền xấu số.
Đôi mắt đen của gã cướp biển chỉ khinh khỉnh lướt qua sáu người đứng trên boong thuyền, dường như những người này vừa là thủy thủ đồng thời cũng là đầy tớ của chủ thuyền.
Sự chú ý của gã bị thu hút vào một đôi nam nữ đang đứng trước cửa khoang – một chàng quý tộc trẻ tuổi, hiển nhiên là người Italia, vóc người cao ráo mảnh dẻ với dáng vẻ hào hoa và một cô gái tóc vàng duyên dáng với vẻ đẹp khiến cho đôi mắt dạn dĩ của gã cướp biển sáng lên vì thích thú.
“Các người là ai?” Gã hỏi bằng tiếng Italia.
Chàng quý tộc trẻ tuổi trả lời thay cho cả hai bằng một giọng thản nhiên, cứ như thể việc bị giữ chặt bằng móc bám với một chiếc tàu cướp biển Bắc Phi là chuyện vặt thường ngày đối với chàng.
«Tên tôi là Ottavio Brancaleone. Tôi đang trên đường từ Genoa đi Tây Ban Nha »
« Đi Tây Ban Nha ». Dragut lặp lại rồi cười phá lên. « Xem ra quý ngài chọn đường đi Tây Ban Nha hơi khác người đấy, hay là quý ngài định tìm Tây Ban Nha ở Ai Cập ? »
« Chúng tôi bị hỏng lái », chàng quý tộc giải thích« và đành trông đợi vào vận may vậy”.
“Và tôi tin là ngài nhận thấy vận may đã mỉm cười với ngài». Dragut trả lời. Gã quay sang nhìn vào cô gái.Hoảng sợ trước cái nhìn của gã, cô khẽ nép mình vào sát người bạn đồng hành. “Thế còn quý tiểu thư này, thưa quý ngài? Cô ta là ai?”
“Là…em gái tôi”.
“Chà, nếu ngài trả lời khác đi thì ngài đã là người Thiên chúa giáo thật thà đầu tiên mà tôi được biết đấy”.Dragut bông lơn với giọng điệu khá vui vẻ. «Được rồi, xem ra tôi không thể yên tâm để ngài tiếp tục cầm lái chiếc thuyền của ngài được. Tốt nhất là ngài hãy sang tàu của tôi và thử xem mái chèo có hợp với ngài hơn không».
« Tôi không hề có ý định lạm dụng lòng mến khách của ngài » , Brancaleone đáp tỉnh bơ, luôn luôn giữ vẻ điềm tĩnh đáng ngạc nhiên của chàng.
Dragut không phí thêm thì giờ vào chuyện đấu khẩu. Đó không phải là tính cách của gã. Quay xuống đám đầu trộm đuôi cướp đội turban đang hằm hè đứng chật kín cả mũi tàu, gã lập tức ra lệnh cho sáu tên cướp nhảy sang chiếc thuyền nhỏ. Brancaleone chỉ kịp hạ một tên trước khi chàng bị áp đảo bởi số đông và bị bắt sống.
Chiến lợi phẩm của thắng lợi chóng vánh này hóa ra lại vượt xa những gì Dragut có thể tưởng tượng.
Ngoài tám tù nhân, trong đó cô gái thậm chí xứng đáng tiến cống cho hậu cung của Sultan, bọn cướp biển tìm thấy một chiếc rương đựng đầy những đồng ducat vàng mới tinh, nặng đến mức cần đến sáu người để khiêng lên chiếc galley, và một chiếc hộp đồ trang sức bằng vàng chạm trổ tinh vi đựng đầy đá quý.
Và còn hơn thế nữa. Trên nắp hộp có khắc chìm tên chủ nhân – Amelia Francesca Doria.
Dragut vừa đóng nắp hộp vừa tạ ơn Allah Đấng Duy nhất, rồi đi vào khoang đuôi tàu, nơi cô gái đang bị giam.
“Madonna Amelia”, gã khẽ gọi để dò thử tên cô. Cô gái lập tức ngẩng đầu lên.”Tiểu thư có thể cho tôi biết quan hệ của tiểu thư với đức ông đô đốc Genoa được không?”
“Tôi là cháu gái đô đốc, thưa ngài”. Nàng trả lời, với sự kiêu hãnh ngầm chứa trong giọng nói nhẹ nhàng. «Và ngài hãy tin rằng ông tôi sẽ trừng phạt ngài tàn khốc nếu có gì không hay xảy ra với tôi.»
Dragut gật đầu khẽ mỉm cười.
“Ngài đô đốc và tôi vốn là chỗ quen biết cũ mà”. Gã đáp rồi quay lui trở ra.
Một gã Nubia lực lưỡng giương cao một bó đuốc – lúc này màn đêm miền châu Phi đã sập xuống – soi đường cho gã tới boong giữa chiếc galley, nơi bảy người tù bị trói gô nằm dưới chân cột buồm chính.
Gã cướp biển khẽ lay quý ngài Brancaleone bằng mũi chiếc hài đỏ của gã.
« Đồ chó, hãy nói cho ta những gì ngươi biết về Andrea Doria ». Gã ra lệnh.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.