Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Sách Đồng Môn Xứ Lạ của tác giả Dương Thụy mời bạn thưởng thức.

Cô bạn Nga khá giận, dù sao cũng đến từ một nước lớn, cũng là dân Châu Âu. Cô ta tự bảo vệ mình vài câu nhưng Jean chỉ nhún vai không đáp. Tôi cũng phải tự khoe thành tích để hắn đừng quá kỳ thị. Sau cùng, tôi nhấn mạnh tôi lớn tuổi hơn hắn. Hắn bực bội nhìn tôi từ trên cao. Chưa bao giờ tôi căm ghét cái thân hình thấp bé thiếu thước tấc của mình đến thế. Tôi biết không nên bất hòa quá sớm nên cố cười và thành thật đề cao Jean .

– Bạn là một sinh viên giỏi. Tôi vẫn luôn hâm mộ sinh viên Châu Âu, các bạn làm việc rất có phương pháp, rất năng động trong xử lý thông tin, các bạn được học tập trong môi trường nhiều thuận lợi về cơ sở vật chất.

Trời đã bắt đầu vào hè, nắng vàng ruộm gay gắt nóng. Jean lấy một cuốn sách phe phẩy quạt, đôi mắt thông minh sáng rực nhìn lên trần nhà. Sau khi nghe ca ngợi, hắn có vẻ hạ nhiệt. Tôi lại mở cửa sổ, nhìn mông lung vào khoảng rừng xanh bao quanh khu Đại học. Gió từ những tàn cây ùa vào phòng, mang theo hương hoa cỏ đồng nội. Những bức tường tòa nhà đối diện phủ đầy dây leo. Trên nền xanh rờn của lá, bươm bướm đủ màu chấp chới bay. Nắng ấm làm những con sóc, thỏ rừng và chim chóc bạo dạn chạy nhảy lung tung.

– Tôi sẽ rất nhớ ngôi trường xinh đẹp này khi trở về Việt Nam – Tôi nhỏ giọng – Mong thời gian còn lại sẽ là một kỹ niệm êm đềm.

– Chừng nào bạn về? – Cô bạn Nga hỏi.

– Chỉ còn mùa hè này – tôi lưu luyến – sang thu tôi phải hoàn tất hết các tín chỉ và nói lời tạm biệt .

– Cô không tìm một người nào đó kết hôn để được ở lại? – Jean cả cười, châm chọc

– Về nước khổ lắm! Tôi bắt chước hắn nhún vai, không trả lời.

***

Hôm nay nắng bớt gắt, gió từ rừng thổi ra mát dịu. Thứ bảy, những chuyến xe bus trườn lên đèo vắng. Tôi cùng cô bạn Nga đứng chờ bên bồn nước suốt hai mươi phút, bóng cao gầy của Jean mới nhấp nhô từ con đường mòn rợp bóng cây đi lại.

– Tôi không chấp nhận được bài làm của cô – Vừa thấy tôi Jean cao giọng – Tệ quá!

– Thật sao? – Tôi không muốn tin – Phần nào?

– Tôi nói: Tất cả! – Jean gằn giọng – Tôi không đủ kiên nhẫn để đọc hết. Thay vì mất thời gian rà soát lại những sai lầm của cô, tôi thích tự mình làm lấy.

– Suốt năm học qua, làm bài với nhóm tôi nhận phần tài chính – Tôi cố bình tĩnh – Tôi khác! – Jean sửa gọng kính ‘- Sao cô cứ khăng khăng đòi làm? Tôi sẽ làm hết từ A đến Z, các người yên tâm, thầy cho điểm chung mà!

Tôi đã trao đổi với Jean và thấy hắn không nắm vững các nguyên lý tài chính. Hắn cũng không đủ thời gian để ôm hết mọi việc.

– Nếu bạn nói vậy – Tôi ra điều kiện – Lần sau học nhóm phải trình ra phần tính toán.

– OK! – Jean khịt mũi – Không có vấn đề gì!

Hắn không giữ lời hứa như tôi đã dự đoán. Hết lần học nhóm này đến lần khác, chẳng bao giờ Jean có khả năng làm trọn vẹn các bảng tính. Lúc hắn lòe ra vài con số, lúc nêu lên mấy công thức. Sốt ruột vì thời gian nộp bài cận kề, tôi nói thẳng. Đuối lý, Jean tàn nhẫn “Cô là người Việt Nam, sao hiểu cách làm khoa học của tôi?”. Buổi học nhóm cuối cùng, toâi không ngờ một người có thành tích xuất sắc như hắn lại đành làm liều bằng cách áp đặt số khống. Nhưng hắn thà mạo hiểm, nhất định không sử dụng bảng tính của tôi.

– Chỉ biết chăm chăm vào phần tài chính, là phần phụ thôi – Jean át sự ngượng ngùng, tiếp tục mạt sát tôi – Những phần chính như khảo sát thị trường thì cô cóc biết gì!

– Tưởng sinh viên ở nước phát triển thì học vì kiến thức, sao lại áp dụng số khống, vậy làm bài chỉ để đối phó thôi sao? – Tôi lạnh lùng – Tôi từ nơi xa đến đây, mong học hỏi tri thức, không phải để đạt những điểm giả dối.

– Các người có quyền lên gặp giáo sư để bảo vệ ý kiến riêng, cũng có nghĩa là các ngưới xin tách nhóm – tức giận độp lại – Nhưng tôi thành thật khuyên, giáo sư sẽ không nghe theo những sinh viên nước ngoài đâu mà chắc chắn ông ta sẽ chọn tôi.

Buồn nhất cô bạn Nga, không bênh vực tôi thì thôi, cô ta lại đứng về phía Jean với lý do hắn là người học tập có thành tích. Hôm bảo vệ bài làm trước giáo sư, dĩ nhiên Jean dành phần nói nhiều nhất. Cô bạn Nga và tôi chỉ được trình bày vài phần không quan trọng. Tệ nhất, giáo sư không phát hiện ra những con số khống. Ông cho Jean mười sáu điểm, cô bạn Nga mười ba còn tôi mười hai. Cô bạn Nga lộ rõ vẻ khó chịu khi thấy cùng một nhóm mà giáo sư lại cho điểm khác nhau. Cô hối hận khi đứng về phe Jean.

– Cô có quá lo xa không khi nghĩ rằng thầy sẽ xem xét kỹ các bảng tính? – Không thèm để ý thái độ cô bạn Nga, Jean nhìn tôi cười nụ.

– Trong môi trường học đường, chuyện giáo sư vô ý cho điểm đôi khi lệch lạc là chuyện thường – Tôi giữ vẻ mặt bình thản – Sau này bạn đi làm, cho người ta hay cho chính doanh nghiệp của mình, bạn sẽ thấy rằng việc bạn qua mặt được thầy và nhận điểm mười sáu ngày hôm nay là một bất hạnh.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x