
Yêu – Đọc Sách Online Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Sách Yêu của tác giả Chu Tử mời bạn đọc thưởng thức.
Phần I- 2
Đạt lắc đầu cười:
– Huyền hy sinh như vậy là tốt lắm. Nhưng Huyền có nghĩ rằng rất có thể ông ta chỉ lợi dụng lòng tốt của Huyền không?
– Có lúc, em cũng đã tự đặt câu hỏi như thầy! Nhưng có nhẽ anh ấy không có ý định lợi dụng. Mà dù anh ấy có ý định lợi dụng, mình đã định giúp thì vẫn cứ giúp, có phải không thầy?
Đạt thủng thẳng đáp:
– Riêng tôi, thì tôi mong mỏi ông ta chỉ là người lợi dụng…
– Sao vậy thầy?
– Vì nếu ông ta lợi dụng thì Huyền chỉ mất một số tiền, còn nếu ông ta không manh tâm lợi dụng thì tôi e câu chuyện sẽ rắc rối, phức tạp hơn…
Huyền nhìn thẳng vào mắt Đạt:
– Nghĩa là thầy ngại em sẽ yêu ông ta?
Đạt uống một hụm nước cam. Nước chảy thấm nhuần cơ thể đến đâu, Đạt đều cảm thấy và hình như “nghe” thấy cái hướng đi của chất nước đang làm cho tâm hồn Đạt dịu lại… Rồi bằng một giọng trầm, Đạt nói với Huyền:
– Tôi không “ngại” gì cả. Tôi vẫn nghĩ duyên kiếp là điều chúng ta khó mà tránh thoát… Nhưng tôi có chút kinh nghiệm bản thân, nếu Huyền sẵn sàng muốn nghe, tôi không hoàn toàn giống chuyện của Huyền bây giờ, nhưng sẽ giúp cho Huyền hiểu mình thêm…
– Dạ xin thầy cứ kể. Em đang muốn nghe.
– Câu chuyện không có gì ly kỳ cả. Hồi tôi hai mươi hai tuổi, tôi biết một thiếu nữ nghèo, con nhà tử tế, sinh sống bằng nghề “làm tiền” bán chính thức. Tôi không hiểu những nguyên động lực nào đã thúc đẩy cô ta vào con đường đó. Có nhẽ vì hoàn cảnh mà cũng có nhẽ vì cô ta muốn tự dấn thân vào cuộc đời “sóng gió”.
Chỉ biết là ngay từ phút đầu tiên gặp cô, bên cái đệm nhem nhuốc của một khách sạn rẻ tiền, tôi đã có ý định cương quyết sẽ cứu vớt cô ta vì tâm trạng tôi lúc đó có nhẽ cũng hơi giống như tâm trạng Huyền lúc này! Tôi nghĩ—như một nhà văn nào đó đã viết—là “chúng ta sẽ có tội nếu chúng ta chỉ nghĩ đến lên thiên đường một mình”.
Tôi không muốn lên thiên đường một mình, nên tôi đã tự đâm đầu xuống địa ngục để lôi cô lên. Nhưng tôi càng sốt sắng, hăng hái muốn cứu vớt cô thì cô càng thêm dối trá, hư hỏng và cô càng hư hỏng thì tôi lại càng cay cú, càng say mê… Thậm chí, tôi đã ăn cắp cả tiền gia đình đưa cho cô “bao” những tình nhân của cô…
Đạt ngừng, uống thêm một hụm nước cam. Huyền sốt ruột hỏi:
– Thế kết cục ra sao?
– Kết cục là cô đã tìm thấy cái chết bất ngờ trong một tai nạn xe hơi. Nếu cô ta không chết, tôi tin chắc bây giờ tôi vẫn sống dưới địa ngục với cô, tôi đã lấy cô ta và mãi mãi ràng buộc cuộc đời mình vào cái nợ tiền kiếp đó…
– Nghĩa là—theo ý thầy—người ta chỉ nên sống ích kỷ… Ai xuống địa ngục thì mặc người ta, không nên tính chuyện cứu vớt cho mất công…! Có phải không ạ?
Đạt lắc đầu:
– Huyền hiểu sai rồi. Tôi không nghĩ như vậy. Đặt giả thuyết là người đàn bà đó hồi sinh và tôi được sống lại quãng đời quá khứ của tôi, thì có nhẽ tôi vẫn tính chuyện cứu vớt người thiếu nữ… Nói vậy để Huyền hiểu là tôi không hối tiếc việc mình làm… Nhưng sở dĩ tôi kể chuyện cho Huyền nghe là cốt để Huyền thấy rằng nhiều khi chỉ vì chúng ta muốn đưa một người lên thiên đường mà rút cuộc, cả hai đều xuống địa ngục…
Huyền cắt ngang lời Đạt:
– Nhưng em có ý định lôi ai lên thiên đường đâu! Chính em cũng không muốn lên thiên đường cơ mà! Em chỉ muốn sống với cái địa ngục trần gian, biến cái địa ngục này thành thiên đường! Như vậy đâu có giống chuyện của thầy, có phải không thầy?
Đạt cười ngất, nửa tán thưởng, nửa mỉa mai:
– Thế thì còn nói gì nữa! Nhất Huyền rồi còn gì! Nhưng riêng về chuyện ông Tuấn hỏi mượn tiền, thì tôi đề nghị với Huyền một điều, Huyền có sẵn lòng nghe không?
– Dạ, em sẵn lòng!
– Cái việc này, Huyền để tôi lo giúp Huyền. Tôi sẽ gặp ông ta, nếu thấy cần phải giúp thì tôi sẽ đưa tiền cho ông ta, nói là của Huyền đưa. Nếu thấy cũng chả cần giúp thì tôi sẽ báo cho Huyền biết và Huyền nên chấm dứt liên lạc với ông ta. Huyền nghĩ thế nào?
Huyền đắn đo một lúc mới nói:
– Dạ, cũng được… Nhưng thầy đưa em về kẻo nhà mong.
Và cũng như Khải khi đưa Diễm về, Đạt đưa Huyền tới trước nhà, nhưng không chịu vào, mặc dầu Huyền khẩn khoản mời. Biết Đạt vẫn còn chưa nguôi về chuyện Diễm đi xi-nê với Khải, Huyền dịu dàng hỏi Đạt:
– Vậy thầy có nhắn chị Diễm gì không?
Đạt không nói, chỉ lắc đầu, nhìn Huyền, rồi đi thẳng…
Lê Tuấn nằm trên giường, một mình mải miết lấy cỗ bài phé, bói thử xem sắp có tiền chưa, thì có tiếng gõ cửa:
– Cứ vào!
Người thư ký của văn phòng quản lý Bin- đinh “Hi Mã Lạp Sơn” mở cửa, hầm hầm nói với Tuấn:
– Ông quản lý bảo tôi lên nói với ông rõ, đến ngày mai là vừa đúng bốn tháng. Nếu ngày mai, ông vẫn “ỳ”, không thanh toán tiền phòng… thì ông chủ tôi sẽ bắt buộc lấy lại chìa khóa phòng cho người khác thuê, và giữ quần áo, va ly… của ông lại làm tin!
Tuấn cười nham nhở:
– Làm gì mà tợn thế! Yên trí! Sắp có tiền rồi!
– “Sắp” là bao giờ? Chúng tôi không muốn nghe hứa suông mãi! Ông tính thế nào?
Tuấn đành xuống nước, dùng giọng thân mật, nói khẽ với người thư ký:
– Thôi, nhờ cậu nói khéo với ông quản lý dùm. Thế nào cũng có tiền mà! Có một bà Thiếu tướng mê tranh của tôi lắm, đang điều đình với tôi mua bức tranh đắc ý nhứt của tôi, nhưng tôi đòi mười lăm ngàn mà bà ta mới chịu trả sáu ngàn, nên tôi chưa bằng lòng!
– Tranh gì mà quý thế?
– Bức tranh nhan đề là “Chờ Tiền”.
Người thư ký phì cười:
– Chắc ông vẽ bức tranh trong lúc đang chờ tiền!
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.