Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau bản quyền thuộc về tác giả & nhà xuất bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Ngược lên con đường nhỏ phía sau khu chuồng trại nhà ông Bean, bạn sẽ gặp một cây cầu nhỏ băng qua một con suối. Và nếu rẽ trái rồi men theo con suối hướng lên trên, bạn sẽ gặp một cái ao, nơi hai con vịt Alice và Emma sinh sống. Qua cái ao rồi băng tiếp qua bãi cỏ chăn thả, xong men theo bìa rừng, bạn sẽ lọt vào giữa khu rừng, nơi mọi thứ đều ui ui, lạnh lạnh, chỉ có tiếng cười lặng lẽ của dòng nước chảy và thỉnh thoảng tiếng hót của một con chim te te phá tan sự yên lặng. Đi thêm vài phút bạn sẽ gặp một cái hồ nhỏ. Một bên bờ hồ dốc đứng và đầy đá, với đám cây len lỏi bộ rễ ngay bên dưới những tảng đá, thò cả vào trong nước. Nhưng bờ bên kia lại là một bãi cỏ êm thoai thoải. Hầu như ngày nào cũng vậy, nếu đến, bạn sẽ chẳng gặp ai ngoài một con ếch có tên Theodore sống ngay tại đó. Nhưng nếu đến vào một ngày hè cực nóng, nhiều khả năng bạn sẽ gặp thêm cả heo Freddy nằm ngửa trên bờ cỏ, đắm mình trong sáng tác thi ca.

Nếu định làm thơ, bạn sẽ cần hai thứ. Bạn cần yên tĩnh và bạn cần mát mẻ. Bạn không thể để nhiều kẻ đến tán chuyện mình, và càng không thể để quá nóng nực với nhớp nháp. Dĩ nhiên cũng cần cả giấy với bút chì nữa, thế nên Freddy luôn mang theo mấy thứ đó; và chú thường nằm trên bờ mà viết một tí, rồi lại nghĩ một lúc thật lâu, rồi lại viết thêm một tí. Đôi khi chú nghĩ quá nhiều mà viết lại quá ít đến nỗi Theodore tưởng rằng chú đang ngủ. Nhưng Freddy nói không, chú đang nghĩ rất ghê đấy chứ.

“Nhưng nếu đang nghĩ thì cậu đâu có ngáy,” Theodore nói.

“Thỉnh thoảng tôi thế đấy,” Freddy trả lời. “Thỉnh thoảng tôi thế đấy. Khi nào nghĩ cực kỳ lung là tôi ngáy ghê lắm.”

Theodore rất lịch sự và vì thế không nói gì nữa.

Thế đấy, một ngày kia, Freddy lại ngồi bên bờ hồ cố nặn ra một bài thơ về kiến. Bài thơ là một phần của một cuốn sách cho bọn súc vật – chắc chắn đây là cuốn sách đầu tiên được viết cho súc vật. Dĩ nhiên đa phần súc vật không đọc được, thế nên đây phải là một cuốn sách vỡ lòng, dạy chúng các mẫu tự. Thoạt tiên, Freddy dự tính viết chương đầu bằng toàn những từ bắt đầu bằng vần A, chương hai chỉ toàn những từ bắt đầu bằng vần B, và cứ thế. Nhưng Freddy nhận thấy làm vậy khó quá, thế nên chú quyết định chỉ viết một dòng với tất cả các từ bắt đầu bằng cùng một mẫu tự, rồi viết một bài thơ về mẫu tự đó. Chú đã có dòng đầu tiên: Kiến Khùng Kinh Khủng[1]. Và giờ chú đang nghĩ tiếp.

Tôi đoán rằng Freddy đang nghĩ không căng cho lắm, vì hai mắt chú vẫn đang mở. Và chẳng mấy chốc, chú nhìn thấy ngay một cái gì đó vừa bé vừa trắng đang nhảy lóc chóc dọc theo lối mòn về hướng mình. Trông cái vật ấy tựa như một quả banh tennis. Nhưng khi nó tới gần, chú nhận ra ngay là một con thỏ.

“Này này!” Freddy gọi, giọng rất cáu. “Cái gì mà nhặng cả lên thế?”

Con thỏ dừng ngay lại, thở hồng hộc, rồi chạy ào đến.

“Ối, ông Freddy ơi,” nó hổn hển. “Tôi… tôi sợ quá!”

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x