Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Chương Một:

Cây sầu đông không biết có phải là một loại cây đặc biệt ở Huế không, tôi nghe người Bắc gọi là cây Xoan, người Huế gọi là Sầu đông, Thầu đâu hay có khi gọi Sầu đâu. Thân cây cao, có nhiều cành màu đen, khô, lá cây có khứa, nối chùm bằng những cọng nhỏ, hoa nhỏ, có cánh li ti màu tím nhạt, nhụy tím thẩm. Ở gốc cây, nếu bị vết sứt thường chảy ra một thứ nhựa trong màu vàng, có thể dùng để dán được.

Bây giờ Huế đã đổ nát, đã tang thương. Tôi viết lại câu chuyện này để cùng những người bạn cũ và những cây sầu đông của Huế còn sống sót, nhớ tới một thành phố êm đềm thơ mộng cũ, những ngày cũ, với những giọt mưa rơi từ trên cây sầu đông.

Sài Gòn năm 1968

CHƯƠNG I

Đông Nghi choàng một tay qua vai Tỷ Muội, một tay ôm chồng sách dày theo lối cửa bếp đi ra vườn sau. Lúc này, ánh nắng đã bị đẩy lên cao trên những đọt cây xa và mái ngói đã trở lại màu váng rêu điềm đạm. Tỷ Muội vừa đi, vừa đưa tay đánh nhẹ vào những cành cây khế, nhiều cánh hoa nhỏ màu tím rơi bám trên hai mái tóc thề. Đông Nghi đi ngúng nguẩy cốt cho những cánh hoa vuột ra khỏi tóc. Tỷ Muội cười trong veo. Nó giật mấy cuốn sách trên tay bạn, chạy tới một cây khế khác, nằm gọn vào chiếc võng đang đứng sững không chịu đưa đẩy theo gió. Đông Nghi chạy theo, nàng rướn người, định sà xuống võng, Tỷ Muội đã kêu thét lên:

– Khỉ, mi định đè tao chết dẹp răng?

Vừa nói, nó vừa đưa hai tay lên như chực đẩy xô Đông Nghi. Mấy tập sách rơi xuống đất. Đông Nghi cúi xuống lượm lên, vừa phủi sạch đất, vừa nói:

– Mi thiệt kỳ, ta dọa chơi mà quýnh lên rứa. Ngồi lên, ta ngồi với.

Đông Nghi vừa nói, vừa dợm ngồi xuống nữa. Tỷ Muội vừa cười sằng sặc, vừa ngồi rột dậy. Chi lạ rứa. Hai cô bạn lúc bấy giờ ngồi choàng vai nhau, hai chân đạp xuống đất lấy đà đu đưa cái võng. Cây ổi nhỏ móc một đầu võng run run muốn uốn thân xuống. Tỷ Muội nạt:

– Mi muốn gãy hả? Hai ta đâu có nặng nề chi, toàn thân hạc, vóc liễu cả mà.

– Ngày mai phải nhờ thằng Rọm cột cái võng ni bên kia cây ổi sẻ với cây sầu đông cuối vườn mát hơn, ngồi học sướng hơn.
– Mi thiệt, ta phải dạy mi lịch sự tử tế với người nhà. Rọm lớn tồng ngồng, răng mi kêu bằng thằng?

– Kêu bằng chi nữa? Kêu bằng ông địa nghe? Hắn điên điên, khùng khùng. À, mi ơi, bữa trước hắn nhờ ta làm mối cho hắn O Cau gánh nước.

– Không, theo tao, gả O Cau cho ông Bồ Đào, thằng cha ngấp nghé mạ mi đó.

Đông Nghi đang cười bỗng khựng lại. Tỷ Muội vừa nói câu gì mà sao lòng tôi đau nhói. Ông Bồ Đào. Cái ông có khuôn mặt phì nhiêu đạo đức, cái ông mà thường ngày chị chị, tui tui với mẹ tôi!

Không, đó chỉ là một câu nói đùa với Tỷ Muội chứ không có thâm ý gì. Đôi mắt nó trong sáng thế kia, cái miệng nó tươi tắn như sắp cười. Phủi cái mặt sắp nổi sùng của mày đi. Đông Nghi nở một nụ cười:

– Mi nói đùa, mạ ta nghe được, mạ ta phiền lắm nghe

– Thôi, tui xin lỗi bồ!

– Không bồ tèo chi với bạn hết.

– Phải đó, bồ tèo với …

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x