
Chạy Trốn Mặt Trời – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Khi đặt bút viết những bản thảo dù đã được định hình trước, tôi thường gặp chút khó khăn trong lúc khởi đầu. Những lúc ấy, tôi thường đọc lại những gì mình đã từng viết, nhớ lại những gì mình từng va chạm trong đời. Những câu chuyện của người đôi khi cũng là những bài học của mình- những năm tháng còn làm báo đã dạy tôi điều ấy.
Một chiều cách đây không lâu, rất tình cờ, tôi ngồi với thầy Nguyễn Gia Lập- người từng là thư ký riêng của giáo sư Nguyễn Văn Hiệu, Chủ tịch Viện Khoa học Công nghệ- một nhà khoa học có lẽ là xuất sắc nhất trong lĩnh vực Vật Lý lý thuyết của Việt Nam.
Câu chuyện buông dưới chén trà nóng của một buổi chiều muộn khi mặt trời đã tắt nắng. Thầy kể rằng những ngày đầu tiên khi mới chuyển từ Bộ giáo dục sang Viện, giáo sư Hiệu nói rằng thầy hãy “thử” làm thư ký cho ông trong một tuần, ông đang cần một người ở vị trí ấy. Sau một tuần, ông nói:”Cậu làm khá đấy, cậu thử làm thêm hai tuần nữa nhé?”
Hai tuần sau là một câu hỏi tương tự: “Cậu làm tốt lắm, cậu có muốn làm thư ký của tôi thêm một thời gian nữa không?” Thầy Lập gật đầu.
Đó là một cái gật đầu có giá trị hai mươi mốt năm cuộc đời, cho đến năm 2004 khi giáo sư Hiệu nghỉ hưu.
Một khoảng lặng hai mươi mốt năm.
Mọi thứ của một đời người đôi khi sẽ hoàn toàn thay đổi sau một cái gật đầu.
Như một học sinh đứng trước học bổng du học…
Như một sinh viên xuất sắc mới ra trường và nhận được lời mời công việc đầu tiên…
Như một cô gái trước lời cầu hôn…
Như một chàng trai đứng trước những cám dỗ đầu đời…
Mọi thứ trong cuộc đời đều sẽ trôi qua như vậy, sau những lựa chọn ban đầu tưởng như mơ hồ.
Nhưng tôi thích cách mà thầy Lập nói ở cuối buổi trò chuyện ngẫu nhiên ấy: “Khi đó, tôi không nghĩ gì xa xôi, chỉ muốn làm sao làm thật tốt việc của mình mỗi ngày.”
“Làm tốt việc của mình mỗi ngày”. Đó là một sự bình thản đến đặc biệt của một người đã trải qua đủ những biến cố thăng trầm lớn nhất của đời người. Một sự bình thản mà chỉ có những người đã buông bỏ rồi mới có thể nói ra dễ dàng đến vậy.
Nhìn lại những năm tháng đã trôi qua, những người đã chia xa, những điều đã không còn là của ta, tôi cũng thấy nó không mạnh hơn một hơi thở đượm khói giữa cái lạnh mùa đông Hà Nội.
Chỉ như thoáng qua mà thôi.
Khi nhớ lại câu chuyện ấy- thứ mà chính tôi đã từng một lần chia sẻ- tôi nhớ đến cái gật đầu của chính mình cách đây có lẽ đã mười mấy năm. Khi đó, tôi mới chập chững viết truyện ngắn cho báo được một thời gian, hoàn toàn chưa có nhiều khái niệm rồi mình sẽ trở thành ai hay làm gì sau này trong đời. Tôi viết vì bởi tôi cảm thấy dễ dàng với điều ấy. Cũng như đọc sách, đá bóng, chơi điện tử, lắp ráp mô hình,chơi xếp chữ… việc viết mang lại cho tôi song song cả niềm vui và sự thỏa mãn. Không có khó khăn nào trong đó: những câu chuyện đến rất tự nhiên, tôi sắp xếp nó thành ngôn từ, rồi viết ra một cách trôi chảy nhất có thể. Nhiều năm sau, khi thai nghén những tác phẩm phức tạp hơn, tôi vẫn nhớ cái khoảnh khắc ấy, khi viết chỉ là viết- không cần cố gắng, không quan tâm tới nhuận bút, và cũng không cần để ý rằng những thứ mình viết rồi có lưu giữ lại trong tâm trí bạn đọc quá lâu không.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.