Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Chương 2: Bánh Bao Nhân Thịt

Sáng hôm sau, bốn thành viên tổ chuyên án mặc thường phục âm thầm đi điều tra khu vực quanh chợ.

Nơi họp chợ của thôn Hòe Tây là con đường đất pha cát, nằm song song với đường quốc lộ, là một con đường nhựa cắt ngang hai con đường này tạo thành hình chữ H. Đó chính là tuyến đường giao thong xung quanh khu vực phát hiện án mạng.

Phần đa các quầy hang ở đây đều bày bán trên mặt đất, thường ngày chỉ bán rau quả và vài sạp thịt lợn.

Gái thành thị thích dạo phố shopping, còn gái quê thì chỉ thích đi chợ.

Tô My đẩy xe lăn cho giáo sư Lương, cô tò mò nhìn ngắm những cảnh vật mới lạ xung quanh, ven đường có một chiếc xe ba gác, trong thùng xe chất đầy quần áo lót của phụ nữ, một vài người đàn bà đứng vây quanh chọn lấy chọn để, chủ hàng giơ một chiếc áo ngực lên lớn tiếng ra: “Mười đồng một chiếc! Mại dô! Mại dô! Mười đồng một chiếc nào!”

Họa Long hấp háy mắt bảo Tô My: “Rẻ ghê! Em có mua một chiếc không?”

Tô My lườm Họa Long cháy mắt.

Bao Triển cũng đùa: “Nếu chị không mua gì thì có vẻ chúng ta không giống dân đi chợ cho lắm.”

Tô My hừ giọng: “Chú Triển không thiết sống nữa hả?”

Giáo sư Lương vội khuyên can: “Thôi! Đừng ồn ào nữa! Chúng ta tìm cái gì ăn lót dạ trước đã!”

Đầu cổng chợ có một gian lều sơ sài được phủ bằng vải bạt với một cây tre chống ở giữa, trên cây tre viết mấy chữ bằng bút dạ dầu “Bánh bao – Canh hồ tiêu”. Ngay cạnh gian lều xếp chồng vài viên than tổ ong đã cháy hết, trước cửa là một bệ xi măng được đắp bằng gạch chin, phía trên đóng cố định một hộp gỗ, trong hộp là bình ắt quy, một sợi dây điện nối từ nguồn với cột điện ở ngoài lều.

Quán bán bánh bao đã đóng cửa, trong lều dựng mấy chiếc xe đạp.

Phía đối diện với quán bánh bao là quán bán canh dê, đó cũng là một căn lều tạm bợ, đơn giản, bốn thành viên tổ chuyên án bước vào, tìm một chiếc bàn nhỏ, ngồi xuống và bắt đầu gọi món. Tô My sợ đồ ăn ở đây không đảm bảo vệ sinh nên vờ kêu mình không đói. Giáo sư Lương gọi ba bát canh dê và mấy cái bánh nướng.

Giáo sư Lương chỉ sang lều phía đối diện, hỏi chủ quán: “Sao quán bánh bao kia lại đóng cửa vậy?”

Chủ quán đáp: “Chắc các bác không phải người thôn này phải không? Trước đây quán đó bán bánh bao, nhưng sau này người ta đồn rằng quán đó bán bánh bao nhân thịt người nên chẳng ai dám mua nữa. Thế là chủ quán đành đóng cửa luôn.”

Giáo sư Lương giấu thân phận thực sự, nói rằng mình là người Đài Loan đến Đại Lục tìm người thân. Ông gọi một đĩa thịt dê, một đĩa đậu ép khô, rồi bảo chủ quán cũng ngồi xuống uống vài chén, dông dài kể chuyện bánh bao nhân thịt người cho ông nghe. Vì lúc này mới sáng sớm, quán vắng hoe nên ông chủ cũng không bận rộn, ông ta lau tay vào tạp dề, ngồi trước bàn và bắt đầu kể chuyện.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x