
Đôi Môi Của Nước – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Aziz hít một hơi thật sâu, hệt như người sắp lặn. Ông hít căng lồng ngực và nín thở. Trong trạng thái ấy, ông cầm chiếc bút sậy, nhẹ nhàng lướt một nét dài liền mạch, không để đứt đoạn trong quãng chừng gần một phút, nét bút thoạt đầu đậm rồi thanh dần. Bàn tay ông đột nhiên khựng lại. Lúc này, Aziz mới thở ra. Ông bơi trên bãi biển, vạch lên đó một nét chữ.
Mỗi khi làm vậy, ông cảm thấy mình giống như ngọn thác từ trên núi ầm ầm đổ xuống biển và vẫn vẹn nguyên, ngoi lên ở bờ bên kia; giống như ngọn thác biết bơi, giống như ngọn thác đào sâu xuống lòng mình.
Ông lại làm y như vậy và cuối cùng vẽ ra năm từ hòa quyện vào nhau, tạo thành đoạn mở đầu cho một câu: Người đàn bà tôi yêu…
Ông nhận ra mình đã vô tình in vào bức thư tác dòng chuyển động của biển mà ông nghe thấy qua cửa sổ. Trên đó, những con sóng và bọt biển đã hóa thành những đường nét rõ ràng đầy biến động.
Ngoài kia, tiếng thì thầm của sóng biển khiến những hòn đá cuội cũng phải cất lời ca, nó ôm lấy những núi đá và ập vào những bức tường thành tựa như đang gõ trống. Tiếng thì thầm mỗi lúc một lớn hơn luồn tới vuốt ve ông.
Ông nín thở để không làm đứt mạch cây bút sậy đang lướt đi. Vì đây là điều bắt buộc trong nghề của ông. Ông phải dự tính trước khoảnh khắc sẽ ngưng nét bút để lấy lại hơi thở và nhúng cây bút sậy vào nghiên mực. Ông nín thở trong khi bàn tay ông tiến lên. Song ông không thể dự tính được việc làn không khí chứa đầy bụi nước sẽ mang tới tận da thịt ông hơi thở của mỗi cơn sóng. Đại dương vẫn không ngừng ào tới cửa sổ nhà ông. Lần này nó khiến ông bối rối. Khiến ông xúc động. Tai ông chỉ còn là bãi biển bị ăn mòn bởi khúc hát mang vị mặn mòi của muối.
Đây là điều lạ đối với nhà thư pháp huyền thoại của thành phố cổ Samarkand(1) này, người vốn là bậc mẫu mực về thiền định, người mà trước kia, trong một cơn động đất tàn phá hầu như cả thành phố, thậm chí còn không nhận thấy bản thân mình cũng bị rung chuyển, vẫn bình tĩnh viết nên cả một câu dài linh thiêng hoàn hảo.
Lúc này, Aziz nhạy cảm hơn bao giờ hết, ông nghe thấy cả tiếng ruồi bay cách chỗ ông ngồi hàng chục mét. Độ tập trung của ông lại không vững vàng. Mọi thứ đều khiến ông bối rối.
Thoạt tiên là đại dương; từ cả bên trong lẫn bên ngoài: nó đánh vần cho ông tên một người đàn bà. Đại dương không biết mệt ca cho ông nghe thêm lần nữa khúc hát ông đã viết tặng nàng:
Những con sóng xô bờ,
những con sóng của đại dương hung hãn
vỡ òa trên đá núi
như những nụ hôn của tôi
vỡ òa trên đôi môi em
chủ nhân của lý trí tôi.
Đúng là người đàn bà này khiến ông choáng váng ngay từ giây phút được trông thấy nàng thật gần. Cái tên Hawwâ của nàng rung lên trong vòm họng nghe như tiếng gầm của loài báo Mỹ. Thoạt tiên, ông cảm thấy thèm khát nàng khủng khiếp, rồi tiếp đó ông đặt trọn nơi nàng cả sự sống của mình, giống như khi người ta quy theo một tôn giáo mới; ông tìm cách biến mỗi cử chỉ yêu thương, mỗi niềm khát khao lớn nhỏ, mỗi lời nói và mỗi kỷ niệm thành một bằng chứng của lòng ngưỡng mộ ông dành cho nàng, thành một lời cầu nguyện. Ông đã biến nàng thành nữ thần của mình.
Khi gợi lại điều đó, ông không giữ được bình tĩnh nên phải ngưng viết. Ông nhắm mắt, cố tập trung, gắng gượng lắm mới làm chủ được bản thân, điều hết sức quan trọng nếu còn muốn tiếp tục vẽ những con chữ. Ông biết rằng việc làm chủ thư pháp sẽ trôi tuột khỏi tay những ai không rèn luyện mỗi ngày, như màu cây lá móng nhạt dần đi trên gan bàn tay đàn bà. Đã bao tháng trôi qua kể từ ngày ông bị những kẻ giết người thuê tấn công và suýt mất mạng, hôm nay là lần đầu tiên ông cầm lại cây bút sậy.
Aziz thân với Quốc vương Ajmal, người vốn đánh giá rất cao công việc của ông. Ông cùng Quốc vương và vài người đàn ông khác đang ở trong phòng tắm hơi mù mịt hơi nước của thành Mogador thì hai mươi gã Hồi giáo, do người em cùng cha khác mẹ của Quốc vương mướn, bước vào, khua chém loạn xạ vào đám mây hơi nước hòng truy tìm Ajmal để chém cổ.
Chín người bị dính gươm, chỉ có Aziz, trong cơn hỗn loạn xảy ra sau đó, đã kịp trốn thoát nên không bị tử thương. Tin về vụ thảm sát đổ ập xuống đảo hệt như một cơn mưa dữ dội thấm khắp hang cùng ngõ hẻm, phủ bóng lên tất cả mọi điều.
Mọi người, vô cùng phẫn nộ và tức giận, đều nghe nhắc đến và đều nhắc đến vụ giết người, và tất cả đều ngỡ ngàng bởi chi tiết kể lại rằng Aziz thoát chết là nhờ gã Hồi giáo đuổi theo đã nhận ra ông sau khi đâm ông một nhát kiếm, và thay vì chém cổ ông, gã lại thốt lên: “Ta không thể lấy đi cuộc sống của người giống với ta.” Truyền thuyết còn kể gã đàn ông này đã nhận ra Aziz là người tạo dựng nên giới Mộng du. Song mọi việc hẳn không phải như vậy, vì vào lúc chuyện này xảy ra, Aziz chưa từng viết gì về những người Mộng du.
Dù sao chăng nữa, vết thương mà kẻ truy đuổi gây ra cho ông cũng rất trầm trọng, và trong suốt một thời gian dài, khi Aziz chìm trong vô thức, hết thảy mọi người đều tin rằng ông sẽ không hồi lại được từ giấc mơ bị áp đặt này, từ cuộc hành trình tăm tối về phía cái chết này.
Ông vẫn nhớ khung cảnh náo động và cảm giác lạnh buốt của lưỡi dao khi nó chạm vào bụng mình, nhớ tia máu chảy trên nền đá chỗ ông nằm, nhớ cảnh gã Hồi giáo cuối cùng trốn chạy sau khi đã lau thanh kiếm của gã lên da một người đàn ông béo phì, và nhớ cả mùi sắt trong làn hơi nước của nhà tắm hơi.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.