Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau bản quyền thuộc về tác giả & nhà xuất bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Có rất nhiều nỗi nhớ đơn phương, em trút vào trái tim đơn C phương rất lặng, em giâu giêm nó đến quặn thắt con tim, đê n nghẹn ngào khóe măt, đên lòng vỡ ruột đau. Thì là đơn phương, nên em yêu một mình, nhớ một mình và đau cũng một mình mà chẳng có ai hay ai biêt. Em tự giày vò tâm khảm, em tự bóp chế t tuổi trẻ trong những tháng ngày đơn phương mù quáng. Nên anh này, tình yêu em mang, nỗi nhớ nhung em chịu, em có thể một lân được trút vào anh không? Để anh biết đã có người yêu anh thế nào, để anh rõ đã có người nhớ anh nhiêu ra sao.

Em yêu mỗi sáng anh sang nhà đặt trước cửa ổ bánh mì nóng, đôi lúc tặng kèm cô c sữa tươi thơm lừng cùng mành giâ y yêu thương “Chúc em ăn ngon miệng”. Em yêu cách anh cười dịu dàng khi em nhét vội miêng bánh cuối cùng trèo lên xe anh đưa đến trường, yêu cả hương tóc anh thoang thoảng nhẹ nhàng trong gió. Nhưng tất cả, chỉ vì em là em gái của người mà anh yêu. Ở bánh mì nóng, cô c sữa tươi thơm lừng luôn có hai phân, mành giâ y yêu thương anh gửi chị còn kèm thêm hai chữ “Yêu em”. Anh chở em đi học, đèo em băng băng cả một đoạn đường khá xa, để gió cuốn hương tóc anh mê hoặc âu cũng bởi là nhiệm vụ chị em giao phó. Em – một người thừa kế quá hoàn hảo, kể cả việc yêu anh không ngừng.

Cũng chính vì yêu nên em đã nhớ. Em nhớ mỗi lân anh sang nhà chỉ duy nhât vận một kiêu áo sơ mi trăng quâ n jeans lịch sự, nhớ anh hay đưa tay lên đâ u còn mặt thì đỏ mỗi lân mẹ em hỏi chuyện mai sau… Mai sau r… Anh sẽ là chú rể còn chị em trở thành cô dâu xinh đẹp, cả hai sánh bước trong lễ đường, em mang giỏ hoa đỏ lẳng lặng bước sau. Em còn nhớ hôm đi chơi em chạy đi mua nước, lát sau quay lại nhìn thấy anh với nụ cười hạnh phúc trên môi, tay anh năm chặt tay chị em nhỏ bé, chẳng màng việc em đã nhìn thấy, đã đứng đợi rất lâu.

Cũng bởi tại đơn phương, nên em ép mình không nói ra tình cảm dành cho anh là to lớn, em ép trái tim đau ngày làm chứng anh câ u hôn chị, em ép thời gian dừng lại mặc bất thành. Em biết em sẽ chỉ là em gái anh không hơn, em biết tim anh chỉ yêu mình chị em – duy nhât. Em chỉ muốn trút nỗi lòng vào anh nguyên vẹn, để em thôi những ngày tháng chỉ biết lặng lẽ, một mình.

Thôi thì, đơn phương là chấp nhận, em chấp nhận mình đã yêu anh – người yêu của chị. Em chỉ có vài nỗi nhớ, viêt ra rô i mọi thứ cũng xong. Em sẽ chờ một phân ăn sáng chỉ thuộc mỗi riêng em, chờ người tài xê có nụ cười dịu dàng và hương tóc khác, chờ một người mãi chỉ thuộc về em. Em sẽ không nhớ về một ai thừa trong đời, cũng chẳng bận tâm người ta xem mình là gì trong trái tim của họ. Em châp nhận buông bỏ bao nỗi nhớ đơn phương, để thu về những phút giây bình yên đến lạ. Ừ… Thì là vậy…

Đơn phương chỉ là chuyện cỏn con

Tác giả: Nguyễn Thu An

T ôi có một anh bạn yêu đơn phương cô đông nghiệp cùng công ty. Đến khi cô â a y să plâ y chông, ngày chia tay hội độc thân, anh viết cho cô một tâm thiệp tự làm với nội dung vỏn vẹn chỉ vài chữ: “Với anh, không có niê m vui nào lớn hơn sự hạnh phúc của em”.

Sau đám cưới, cả hội vây quanh trách anh sao ngày xưa chẳng nói đề đến khi cô ấy đi lấy chồng thì viết mấy câu sến súa ấy làm gì, muộn màng rô i còn đâu. Anh phì cười, vừa phả ra một hơi thuô c vừa có vẻ thoáng buôn trả lời răng: “Nói làm sao được khi mình thừa biết trong lòng người ta đã có người khác.”

Tôi đồng cảm với suy nghĩ ấy. Không phải lúc nào lời yêu cũng có thể nói ra, dù yêu chưa bao giờ là có tội. Làm sao chúng ta biết được lúc nào tình yêu gọi tên mình và mình sẽ yêu ai, tất cả không phụ thuộc vào lý trí mà nó phụ thuộc vào cảm xúc, sự đô ng cảm và thâ u hiểu…
Thật ra trên đời này luôn tôn tại một số người mà chúng ta chỉ được nhìn họ, được lặng lẽ bên cạnh họ, được yêu họ nhưng không được quyền nói ra điều đó. Bởi sau khi nói ra, không ai biết được liệu chúng ta sẽ vẫn vui vẻ như xưa, hạnh phúc hơn xưa hay mãi mãi mã t nhau, nhìn nhau trong e ngại.

Đơn phương chưa bao giờ là vui, có ai mạnh mẽ nói răng số ng không cân yêu…!

Sẽ buôn hơn khi người ta nhìn người ta khác với ánh mắt sóng sánh mà người đó không phải là mình.

Sẽ nhói tâm can nhường nào khi người ta đèo nhau qua từng góc phô, có một người ngô i sau ôm eo một người mà đó không phải là mình…

Tất cả đều là mơ ước… mơ ước lớn lao của một kẻ ngậm ngùi nhìn theo tình yêu ngoài tâm với. Anh bạn của tôi kể “Nhiêu lân ngập ngừng muốn ngỏ ý…” nhưng vì thấy cô â y gân gũi, tự nhiên, thân thiêt quá nên anh không dám, anh sợ sẽ không còn được gân cô â y như vậy nữa. Mỗi lân dã t xe hộ cô ấy, cô ấy cứ khen anh tốt, còn trêu sau này ai là y được anh là có phước là m.

Đôi khi phải trách số phận éo le, đã không thuộc về nhau sao còn để gặp gỡ nhau không đúng lúc khiến tình yêu trở thành thứ viển vông cho kẻ đê n sau, cho người tình lặng. Hạnh phúc dường như không cách nào chia đê u cho ai cũng đủ đây, kẻ đã yă p tiếng cười còn người trông xa mơ ước. Thế nên mới có người làm “Trái tim bên lê”.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x