Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

2. Sài Gòn mười tám độ

Mùa đông kỉ lục đã bắt đầu đâm thọt thành phố phương Nam của Tổ Quốc. Hôm nay, tôi rủ Kim – cô bạn cùng thời đại học đi uống vài ly. Chúng tôi chọn một nhà hàng đẹp nhất thành phố để ngắm nhìn vẻ lộng lẫy của Sài Gòn hoa lệ. Một đêm sang trọng bù đắp cho những tối oằn người. Hôm nay, tôi diện một đôi giày đỏ cực khủng, ai cũng phải ngắm nhìn. Tôi thích mang những đôi giày khủng thật khủng để đá cỡ nào cũng không văng. Còn nguyên dép hoặc văng dép, đá hoặc bị đá, tôi vẫn mong giữ được nguyên đôi. Cô ấy bắt đầu khoe ảnh hình nền điện thoại, hình cậu ấy với người yêu. Anh ta khá đẹp với mái tóc óng ả, nụ cười tuyệt đẹp và sống mũi cao chót vót.

“Người yêu cậu đẹp trai quá! Nhìn thôi là muốn “giựt” rồi.” Tôi liếm môi.

“Thà anh ấy bình thường, tớ còn đỡ lo. Đằng này… anh ấy đẹp trai quá, tớ càng tủi thân.”

Rồi cô ấy khoe hình hai người đi chơi với nhau, tựa như hai chú chim non. Ảnh đẹp tuyệt, nam thanh nữ tú thật say đắm lòng người. Tôi lại nhớ đến hình ảnh của anh và tôi. Sau khi công khai yêu đương, tôi và anh rất chịu khó đi chơi. Tôi rất thích đi đến những nơi có không gian
thoáng đãng. Thường tôi sẽ là người đưa ra kế hoạch đi đâu, làm gì, còn anh sẽ là người chấp hành. Tôi hiểu tâm trạng của Kim. Yêu một người đàn ông đẹp trai giống như mua một chiếc điện thoại xịn, thật nhiều chuyện phiền phức. Không những phải nâng cấp, cài đặt chương trình mới cho nó mà còn phải lựa chọn lớp vỏ bọc đẹp hoàn hảo để phù hợp giá trị của nó nữa, sợ nó rơi vỡ hay để quên mất bất kì lúc nào. Ngày nào cũng chỉ chăm chăm mỗi việc như thế thì còn có thể làm được việc gì khác?

“Cậu với Kiên quen nhau hai tháng rồi à?”

“Ừm, gần như vậy.”

“Cậu biết không, tớ thèm được như cậu đấy, hẹn hò, yêu đương rồi hôn hít. Thật tuyệt!”

“Ừ, tớ thấy Kiên dễ thương gì đâu à!”

“Các cậu gặp nhau, nói chuyện cả ngày như vậy không chán sao?”

“Này, đừng có mà ghen tị đấy nhé! He he!” Kim bắt đầu trêu tôi, còn tôi cười gật gù.

Nơi tôi đang ngồi, nhìn chếch một góc bốn mươi nhăm độ, các cặp yêu nhau đang đóng phim tình cảm mùi mẫn, họ bắt đầu âu yếm nhau. Tôi chẳng có gì phải ghen ăn tức ở cả vì tôi thấy anh chàng đằng kia đang ôm người yêu nhưng mắt thì cứ liếc nhìn tôi. Có lẽ hôm nay tôi hơi quyến rũ một chút, hơi khoe chân dài một tí. Khi nào thì các cặp tình nhân mới thừa nhận rằng họ phát ngán với việc suốt ngày phải khai báo với nhau việc đi đâu và làm gì nhỉ? Tôi thì tỉnh như ruồi.

Tôi nhìn về phía cửa ra vào. Anh – người yêu cũ của tôi – bước vào và đi ra khỏi cuộc đời tôi như cái cách mà mọi người vẫn cứ đến và đi khỏi nhà hàng. Tôi chẳng bận tâm. Tôi và Kim bắt đầu check in và tung những bức ảnh tự sướng đẹp nhất lên mạng. Có trời mới biết anh có vào theo dõi tình hình của tôi hay không. Việc trang điểm thật đẹp và ra ngoài hẹn hò rất tuyệt, nhưng sau đó, việc chạy ngay về nhà và up hết những điều đó lên mạng xã hội lại khiến bạn cảm thấy tồi tệ hơn.

Tôi đang trải nghiệm điều đó. Đi đâu chơi, tôi cũng đăng hàng loạt hình làm phiền cư dân mạng như thế, cứ như nghề tay trái của tôi là tự sướng và đăng hình lên mạng xã hội vậy. Suy nghĩ quái đản nhất của tôi bây giờ – hậu Valentine – là cứ thấy bóng dáng couple nào là tôi lại tưởng tượng ra cảnh họ chia tay, trời long đất lở, mây bão ùn ùn. Thật bệnh hoạn! Càng ngày tôi càng tin vào chuyện con người đến tuổi thì hối cưới ép gả chứ chưa chắc đã yêu thương sâu đậm gì đâu. Các couple đang yêu đương mặn nồng xin hãy tránh xa tôi một trăm mét nhé! Hú hú hú! Hạnh phúc là hành trình chứ không phải đích đến. Tôi buồn thiu. Ngày hậu thất tình, tôi đọc những bài đăng hàng loạt trên mạng xã hội như “ (5) dấu hiệu của chàng trai hoàn hảo”, “Hãy yêu cô nàng vào bếp”, “Hãy yêu cô nàng ngực nhỏ”, vân vân và vân vân. Nếu yêu mà có công thức và quy chuẩn như vậy thì sẽ không có những người thất tình nữa rồi. Mấy bài này đánh trúng tâm lý người đọc nên vẫn có nhiều người tin sái cổ. Bây giờ yêu ai người ta cũng phải chọn lọc, tham khảo, nghiên cứu nhiều nguồn ghê!

Tuổi hai mươi ba của một đứa con gái, có việc gì mà phải buồn? Nếu là buồn thì chỉ là thèm mua mắt kính Prada, xài túi xách Hermes Birkin nhưng không được mà thôi. Bởi dĩ nhiên, cái nào cũng có giá tiền triệu triệu triệu… Thôi thì xài tạm mắt kính Hồ Xuân Hương, túi fake bốn trăm nghìn Phạm Văn Hai cũng được. Có nhiêu hay nhiêu! Tuổi hai mươi ba, vẫn chưa thể kích cầu nền kinh tế quốc gia! Nhưng giờ đây, tôi phải đối mặt với sự thật, một nỗi buồn khôn nguôi, nỗi buồn thất tình.

Tôi là cô gái vui vẻ, nhiệt tình trước cái ngày hai mươi mốt tháng Mười hai kinh khủng ấy. Trước đây, tôi Chúa ghét các thể loại buồn bã, sầu đời, nghe mà chỉ muốn treo cổ, còn trẻ mà nghe những bài ủy mị, thật không có sức sống. Nhưng giai đoạn này, tôi đã nghe đi nghe lại các thể loại ấy quá nhiều, nhiều đến nỗi có thể thành ca sĩ luôn rồi. Năm mười tám tuổi, mới tốt nghiệp cấp ba, tôi tuyên bố: “Tình yêu là thứ đẹp nhất, kì diệu nhất trong cuộc đời này.”

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x