Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Chúng tôi đi qua những cánh cửa kiểu Pháp, dọc theo con đường bằng phẳng màu đỏ cờ bên ngoài bãi cỏ cách gara ô tô. Người lái xe với vẻ mặt của một cậu bé đã lấy ra một chiếc xe bốn chỗ ngồi phủ crôm rất to màu đen và đang lau chùi nó. Con đường dẫn chúng tôi tới hiên ngôi nhà màu xanh, người quản gia mở cửa cho tôi và đứng sang một bên. Cánh cửa mở ra tiền sảnh, ấm như một chiếc lò âm ỉ. Người quản gia đi sau tôi, khép cánh cửa bên ngoài, mở cánh cửa bên trong và chúng tôi đi qua.

Lúc này trong phòng thực sự nóng, không khí dày đặc, ẩm ướt, nhiều hơi với mùi thơm ngọt ngào giả tạo của những đoá phong lan miền nhiệt đới. Những bức tường kính và mái nhà rất ẩm ướt, những giọt nước lớn đọng lại trừ hơi ẩm rơi xuống lá cây. Ánh sáng có màu xanh không thật, như đã được xuyên qua bể nuôi cá. Những cái cây đó chiếm hết không gian nơi này, cả một rừng cây với những chiếc lá dày bẩn thỉu và những thân lá như những ngón tay mới rửa của người chết. Chúng có mùi như rượu đun sôi dưới tấm chăn.

Người quản gia cố gắng để đưa tôi qua mà không bị những chiếc lá ướt sũng quệt vào mặt. Rồi chúng tôi tới một khoảng đất trống giữa những đám cây rậm rạp, dưới mái vòm. Ở đây giữa khoảng không của những chiếc cờ sáu cạnh có một chiếc thảm Thổ Nhĩ Kỳ, trên thảm là một chiếc xe lăn, ngồi trên đó là một ông già rõ ràng đang hấp hối. Ông nhìn chúng tôi bước vào bằng đôi mắt đen với ngọn lửa đã tắt từ lâu nhưng vẫn còn đó ánh mắt nhìn thẳng của đôi mắt đen nhánh trong bức chân dung treo trên mặt lò sưởi ngoài tiền sảnh.

Những phần còn lại của gương mặt là một chiếc mặt nạ xám ngoét, với đôi môi nhợt nhạt, chiếc mũi sắc nhọn, hai bên thái dương hõm lại, đôi thuỳ tai hướng ra ngoài như đang dần biến mất. Thân hình gầy gò của ông được quấn trong một áo choàng tắm đã bạc màu và tấm mền dùng đi du lịch để ủ ấm. Đôi bàn tay gập lại lỏng lẻo trên tấm mền, móng tay có màu tím sẫm. Vài lọn tóc trắng khô trên đầu ông trông như những bông hoa dại đang cố gắng sống sót trên tảng đá trơn.

Người quản gia đứng trước ông và nói: “Thưa Đại tướng, đây là ông Marlowe.”

Người đàn ông già nua không cử động hay lên tiếng gì. Ông chỉ nhìn tôi một cách không có sức sống. Người quản gia đẩy chiếc ghế ẩm ướt đan bằng liễu gai phía sau chân tôi. Tôi ngồi xuống. Ông ta vòng tay đỡ chiếc mũ của tôi rất khéo léo.
Khi đó người đàn ông già cất tiếng, một giọng nói như từ đáy giếng: “Brandy, Norris. Anh muốn uống brandy thế nào?”

“Bất cứ loại gì,” tôi trả lời.

Viên quản gia bước đi giữa những đám cây xấu xí. Ngài Đại tướng lại lên tiếng, chầm chậm, sử dụng sức khỏe của mình một cách cẩn trọng như một cô gái biểu diễn trong các buổi diễn ca nhạc bị thất nghiệp đang sử dụng đôi tất lành lặn cuối cùng của mình.

“Tôi thường thích uống brandy với champagne. Champagne lạnh như thung lũng Forge, khoảng một phần ba ly brandy ở phía dưới. Anh có thể cởi áo choàng ra. Trong này quá nóng với một người đàn ông đầy nhiệt huyết.”

Tôi đứng dậy, cởi áo choàng và chiếc khăn quàng cổ ra, lau mặt, cổ và phía sau cổ tay. Thánh Louis vào tháng Tám chẳng có gì ở nơi này cả. Tôi lại ngồi xuống, tự động rút ra một điếu thuốc rồi ngưng lại. Người đàn ông già thấy cử chỉ đó và mỉm cười uể oải.

“Anh có thể hút thuốc. Tôi thích mùi thuốc lá.”

Tôi đốt điếu thuốc và thở một hơi đầy vào phía người đàn ông già, ông hít lấy như một con chó sục trước hang chuột. Một nụ cười nhạt nở nơi khoé miệng.

“Thật hay khi một người đàn ông phải thoả mãn những thói xấu của mình qua người khác,” ông nói khô khốc. “Anh đang nhìn thấy sự sống rất buồn tẻ của một cuộc đời khá loè loẹt, một người bị liệt cả hai chân chỉ còn một nửa bụng dưới. Hầu như tôi không ăn được gì. Ngủ thì cũng gần như thức đến nỗi còn không đáng được gọi là ngủ. Dường như phần lớn tôi sống nhờ hơi nóng, giống như con nhện mới sinh vậy. Anh có thích phong lan không?”

“Tôi không thích lắm,” tôi đáp.

Vị Đại tướng nhắm mắt hờ. “Chúng là những thứ bẩn thỉu. Cánh hoa quá dày, y như da thịt người đàn ông vậy. Mùi thơm của nó thì có vị ngọt ngào thối rữa của bọn gái đứng đường.”

Miệng há hốc, tôi nhìn ông. Hơi nóng ẩm ướt nhè nhẹ bao quanh chúng tôi như chiếc màn. Người đàn ông già nua gật đầu như thể chiếc cổ của ông sợ sệt sức nặng của cái đầu. Lúc đó người quản gia quay lại, đi qua những tán cây với một chiếc bàn nhỏ có bánh xe để mời trà. Ông ta pha cho tôi một ít brandy với soda, quấn thùng ướp đá bằng đồng với một chiếc vải ướt rồi nhẹ nhàng bước đi qua những đám phong lan. Cánh cửa mở và đóng lại sau những đám cây.

Tôi nhấp cốc nước. Người đàn ông liếm môi nhìn tôi rất lâu, ông cứ nhìn mãi, ông kéo một môi chầm chậm qua môi kia hút nước một cách buồn thảm trông như người chuyên lo chuyện ma chay đang phủi khô bàn tay của mình.

“Anh Marlowe, anh hãy nói về bản thân mình đi. Tôi cho rằng mình có quyền được hỏi, phải không nhỉ?”

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x