Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Người Gác Cổng

Lão Chà nhìn thằng Sáu; cái môi dưới của hắn trề xuống dầy và đen, cặp mắt khiêu khích, bộ ngực để trần nhập phồng theo hơi thở. Thằng Sáu hỏi:

– Bắt không tía?

Lão Chà vấn điếu thuốc, tay hơi run rẩy. Lão vừa đặt điếu thuốc liệng trên môi, thằng Sáu đã lần cái quẹt máy lận trong cạp quần, chồm qua chiếu bài, hắn ngồi đối diện với lão Chà, bựt lên châm thuốc cho lão nhìn sát vào mặt lão một cách vũ phu:

– Con châm lửa cho tía môi tía bắt nghe tía.

Hơi thuốc khét lẹt, lão Chà cúi xuống nhìn vào đống tiền giữa những lá bài bừa bộn, ván bài thật lớn. Thằng Sáu tố cạn láng của lão hai trăm bạc; thằng Tám và thằng Bông đã bỏ từ lá thứ tư khi thày Hai – thày thư ký trong hãng sửa xe mà lão Chà làm gác dang, thằng Sáu thằng Tám và thằng Bông làm thợ máy – kéo lên một đôi đi mới đi năm mươi đồng; lá thứ năm rút lên thày Hai bỏ vì thằng Sáu đánh quá mạnh, chỉ cò lại một mình lão Chà với hắn. Lão Chà tính rất mau trong đầu, bốn lá bài mặt của thằng Sáu không có đôi nào hết và lớn nhất là con đầm rô, tẩy của hắn đúng là tẩy ách nên hắn theo để mua lấy một đôi, trong khi bài của lão đôi đầm trên mặt và tẩy đầm, hắn chỉ còn một nước sinh tử là đồng hoa.

Lão Chà đếm bài của địch thủ: tám rô, mười rô, bồi rô, đầm rô, nhưng bài của lão chưa ván nào được như ván này: ba đầm. Lão quyết định không thể bỏ được; lão mang hết hy vọng và chọi nhau với thằng Sáu. Lão ném điếu thuốc ra sân, gật đầu rồi đẩy tiền ra giữa chiếu bạc, mặc những tiếng lao xao xung quanh. Con bài tẩy của thằng Sáu lật lên: ách rô, chiếu bạc ồn ào, thằng Sáu vơ tiền cười một cách đắc chí trong khi lão Chà đứng dậy chán nản mệt mỏi hết sức:

– Để tôi ra coi chừng ngoài cổng cho mấy người chơi.

Lão Chà bước khỏi vài bước nghe thằng Sáu nói:

– Tía tôi chịu không thấu mà.

Một sự giận dữ nổi lên tiếp theo là cơn dâm dục trong thân thể lão già, lão nhấc chân nặng nhọc khó chịu, đầu cúi xuống lủi thủi như một con chó thiến; lão thua thằng nhỏ một cách cay cú, ván bài hên nhất của lão trong suốt buổi tối gặp đúng ván bài hên nhất của thằng nhỏ, lão chửi thề cho đã nư giận. Chợt lão dừng lại giữa sân si măng bên cạnh một vòi nước, sau lưng lão là phòng thường trực của ga ra chỗ đánh bạc, bên mặt là dãy nhà chứa xe lù lù những dáng xe cam nhông, cuối dãy gian phòng nhỏ chỗ ngủ của lão trong xưởng. Lão mở vòi nước lom khom lấy tay vỗ nước lên mặt, bàn tay đầy đặn nhưng răn reo vuốt lần da mặt nhờn chạm vào hàm râu cứng đã hoa râm: đáng lẽ không nên bắt ván bài ấy, nó mồi lửa cho mình mà mình không nhận ra nó nóng lòng muốn ăn.

Không phải. Biết là thua lão vẫn phải đánh, thà thua còn hơn phải bỏ ba con đầm. Lão tiếp tục con đường ra cổng với cơn say chưa tỉnh của thân xác, thò tay vào túi quần sờ thịt mình, cuối cùng lão lấy cả hai tay ra vấn thuốc, điếu thuốc khét lẹt và lão liệng ngay xuống mương. Lão Chà kê ghế ngồi tựa lưng vào tường dưới mái hiên cong hình vòng cung thụt vào trong xưởng. Đó là một buổi tối cuối mùa mưa ở Saigon, trời chuyển cơn cả buổi chiều, lão nhìn lên trời thấy một vừng trăng úa với một hai ngôi sao chập chờn lúc hiện lúc mất. Trước mặt lão là dãy phố sang trọng, hàng rào cây cối um tùm, lão không thể đoán lúc ấy vào mấy giờ. Lão vấn điếu thuốc lá thứ ba hút một hơi rồi liệng như hai điếu trước, miệng lão khô gây gây muốn ói.

Theo thói quen lão biết lão sắp ngủ ngồi cho đến nửa đêm sẽ thức giấc và khi buồn rầu lão gợi lại mối hạnh phúc độc nhất trong đời lão. Lão Chà nhắm mắt lại, lão đã sống ngoài năm mươi năm, trí tưởng tượng già nua bắt đầu vận động, ngớt ba mươi năm bỏ xứ sang Việt Nam kiếm ăn; hai tay lão thọc vào bụng dưới, những ngón tay cựa quậy mơn trớn, lão thở những hơi dài, lão không thể nào nhớ lại mùi dầu thơm xức trên tóc, trên cổ, trên gáy, trên vành tai của con đàn bà; lão đang ngửi thấy chính trong hơi thở nóng của mình, mùi da thịt của chính mình, mùi da đen “chà và”, mùi mấy mươi năm chật vật khốn khó bám chặt ở lỗ chân lông không tắm sạch.

Có lẽ cho đến chót đời, lão chẳng còn được Thượng Đế ban cho hạnh phúc ấy lần nữa, lão chỉ được một lần và cố giữ lấy nhưng trí tưởng tượng mỏi mòn mỗi ngày mỗi làm lão xa dần báu vật, một ngày nào đó nó chỉ còn là một ý nghĩ khô khan của trí nhớ mà thôi. Gió bỗng lay động mạnh mẽ những cành lá ngoài trời, đầu của lão nóng bừng trong khi tóc rối bù lên; lão đang cố hình dung lại con đàn bà đã ngủ với lão và làm cho lão tận hưởng một sự sung sướng tràn trề trong cái hành động tội lỗi mà Đấng Tối Cao ban xuống cho muôn loài để bắt chúng trở về với Ngài; chưa bao giờ được như thế và không bao giờ được như thế nữa. Lão Chà thở dài trút hết nỗi ấm ức đè nặng trên lồng ngực.

Lão thấy mình đương quỳ xuống dưới chân của con đàn bà còn trần truồng ngồi trên giường buông thõng chân xuống đất, lão đọc một đoạn kinh Koran kính dâng Thượng Đế và nắm lấy tay ả tỏ lòng biết ơn, ả kinh ngạc không hiểu, ả chỉ là một gái giang hồ lúc nhúc hàng bầy trong thành phố và lạc lõng trong những kẹt hẻm tối tăm; nhưng ả cũng vuốt tóc lão trong khi lão để cho những giòng nước mắt ứa ra từ trái tim rất hiếm hân hoan rực rỡ… Lão Chà thiếp ngủ. Lão thức giấc, mưa đang lớn và lão ngồi vấn thuốc hút, hơi thuốc êm êm làm lão tỉnh ngủ. Hút xong điếu thuốc, lão chợt nhớ tới bọn đánh bạc ghé mắt ngó vào trong xưởng: ngọn đèn sáng trưng, bốn người vẫn quây quần sát phạt không nghe thấy tiếng nói, nước xối trên mái tôn, họ cử động chậm chạp như đang mê ngủ.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x