Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau bản quyền thuộc về tác giả & nhà xuất bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Chúng tôi tỉnh dậy vào sáng ngày hôm sau vì tiếng ồn ào của những người buôn chuyến đang chất đồ lên lưng những con la cho chuyến đi trong ngày. Bộ quần và áo chẽn màu đen của tôi cứng quèo với bụi và mô hôi vì tôi đã mặc suốt hơn một tuần rồi. Bằng những đồng tiền cuối cùng, bầm tôi trả tiền vào tắm ở nhà tắm hơi công cộng, tại đó chúng tôi gột rửa bụi bẩn trên người và gội đầu thật sạch cho đến khi tóc vuốt xuống nghe chít chít. Khi đã sạch bụi bặm, chúng tôi hành lễ Rửa tội lớn, cùng ngâm mình trong một bể nước rộng chỗ đủ cho hai mươi người phụ nữ.

Người phục vụ lễ tắm rửa tội kỳ cọ lưng và bắp chân cho tôi đến khi tôi cảm thấy những dấu vết tê mỏi của chuyến đi dài đều tan biến hết. Lúc bà ấy kỳ lưng cho tôi, tôi liếc nhìn qua những cái xương sườn hiện lên trên thân thể gày gò của mình, cái bụng lép kẹp, những ngón tay khẳng khiu, cẳng chân và cẳng tay loằng ngoẵng như cái dây. Mơ ngủ giữa ban ngày, tôi hình dung mình là một phụ nữ phổng phao, mông và đôi vú tròn trùng trục như dưa hấu. Nhưng chẳng được tích sự gì sất: chẳng có gì thay đổi, chỉ trừ sắc mặt và da tay, mà tôi thấy hơi buồn là đã bị sạm đen vì nhiều ngày đi đường.

Khi đã sạch sẽ lắm rồi, chúng tôi mặc đồ đen mới, khăn vấn đầu màu đen và đi tìm kiếm bác Gostaham ở khu Hình hài Thế giới mà quốc vương Abbas đã cho xây dựng sau khi Người đặt tên cho thủ đô là Isfahan.

Chúng tôi vào quảng trường qua một cánh cổng hẹp, nó chẳng hề mang tín hiệu báo trước độ rộng mênh mông của quảng trường, khi vào trong chúng tôi mới sững sờ đứng giữa đường đi.

Cả cái làng mình…! – Tôi bắt đầu nói.

Bầm tôi nói nốt phần câu còn lại, vì bà cũng nghĩ đúng y như tôi.

Có thể nằm gọn đến hai lần trong cái quảng trường này ấy chứ lị. Chẳng thế mà người ta gọi Isfahan là một nửa thế giới.

Quảng trường rộng đến nỗi mà người ở đầu này nhìn người đầu kia bé tí tẹo như trong một bức tranh bé. Đỉnh chóp tháp Hồi giáo của Thánh đường thứ Sáu dài, mảnh dẻ và cao ngất khi chúng tôi nhìn lên, tôi cảm thấy chóng cả mặt vì dường như chúng cao quá như đang bị nuốt vào bầu trời. Mái vòm ngọc lam khổng lồ trông cứ như treo lơ lửng trên không gian; chắc hẳn bàn tay con người phải có đức chúa Trời trợ giúp mới làm cho đất sét trông nhẹ tênh như thế! Đường vào cổng chợ cao ngất, được trang hoàng bằng một bức bích họa – lần đầu tiên trong đời tôi nhìn thấy – tranh vẽ hoành tráng một trận đánh, trông cứ y như thật, những người đàn ông đang giao chiến ngay trước mắt chúng tôi. Mọi thứ ở cái quảng trường này dường như không tuân theo bất cứ quy luật thông thường nào.

Thưa bà, xin bà tiến lên đi ạ! – Một người đàn ông phía sau chúng tôi dùng ngôn từ lịch sự thưa gửi với người phụ nữ đã có chồng.

Chúng tôi xin lỗi và tránh dạt sang bên. Vừa đi vừa quay mặt lại nhìn, người kia nở một nụ cười:

Lần đầu tiên à? Tôi rất khoái ngắm nhìn vẻ bâng khuâng của khách lạ.

Bâng khuâng là đúng. Phía cạnh ngắn của quảng trường, lâu đài màu xanh ngọc và màu vàng của quốc vương Abbas xoay mặt đối diện với Thánh đường mái vòm vàng của riêng Người, chói chang như một mặt trời thứ hai. Phía cạnh dài của quảng trường là cổng dẫn vào Chợ Lớn đối diện là Thánh đường thứ Sáu – nhắc nhở những nhà buôn biết sợ đức chúa Trời là họ cần phải chân thật.

Quyền năng, tài lực, và đức chúa Trời tất cả đều tụ hội một chỗ nơi đây. – Bầm tôi nhận xét, mắt nhìn khắp lượt những tòa nhà xung quanh quảng trường.

Và cả môn bóng chày quần ngựa nữa. – Tôi đáp lời, để ý thấy mấy cột gôn ở cuối quảng trường, rất dài đủ để tổ chức những trận thi đấu.

Từ đỉnh một ngọn tháp, giáo sĩ đạo Hồi bắt đầu gọi giờ cầu nguyện, tiếng ông xuyên thấu qua khoảng không gian quảng trường bằng chất giọng mũi:

A-la-hu-ắc-ba, hỡi đức chúa Trời vĩ đại. – Ông kêu to, tiếng vang vang trên đầu chúng tôi.

Khi đi trong quảng trường tôi để ý thấy phần lớn các tòa nhà đều lát màu trong sáng nhất của bầu trời và mặt trời. Mái vòm của Thánh đường thứ Sáu trông là màu ngọc bích từ xa xa, nhưng đến gần hơn thì trông tươi tắn với những sọc dây leo uốn éo màu trắng và vàng. Những vòm cụm ngọc bích và trắng nhỏ nở như hoa trên mái vòm của thánh đường quốc vương với màu vàng chanh tổng thể. Cổng vào thánh đường chìa ra những hoa văn trang trí lát đá trắng lấp lánh như sao trời trong buổi bình minh xanh lơ. Mỗi bề mặt của từng tòa nhà đều lấp lánh hoa văn trang trí. Cứ như thể một người thợ cả chuyên châu báu tài ba đã chọn được thạch bích không tì vết, những viên sa-phia xanh màu nước biển, hoàng thạch vàng tươi, và những viên kim cương trong vắt nhất, rồi sắp đặt tất cả những cái đẹp đó vào vô cực của những mẫu hình lung linh tỏa màu và ánh sáng.

Con chưa từng bao giờ thấy những gì tuyệt vời như thế này! – Tôi nói với bầm tôi, trong chốc lát quên đi nỗi buồn là nguyên nhân đưa chúng tôi đến đây.

Bầm tôi vẫn chưa quên.

Tất cả đều quá vĩ đại. – Bầm đáp, chìa cánh tay ra dấu về khoảng mênh mông của quảng trường, tôi hiểu rằng bầm đang nhớ cái buôn làng bé nhỏ của chúng tôi nơi bầm tôi quen biết từng người bầm gặp.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x