Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Tôi đang thừ người ngồi trên cái ghế bành có thể lên xuống hoặc quay tròn được trong phòng hiệu trưởng, thì điện thoại bàn đổ chuông. Đầu dây bên kia nghe giọng quen thuộc của Huy Tuấn: Anh Dương Tiến đấy à. Có một tình huống khác lạ đáng chú ý đây. Giáo sư Phan Lãng, ông thầy mực thước của tôi bỗng từ thành phố về, vừa đến tìm tôi bảo muốn gặp anh Lưu Văn Đằng để nói chuyện đã gặp cô con gái bỏ nhà đi của anh ấy. Anh có biết cô gái này bất hòa với bố mẹ vì chuyện gì không? Tôi hỏi thật, anh với cô gái này đã có quan hệ gì không?

Dẫu tôi cũng hơi chột dạ, nhưng trả lời dứt khoát với Huy Tuấn là “không!”. Đầu dây bên kia lại tiếp: Tôi cũng không rõ nội tình nhà ông Đằng, song linh cảm là có thể có những dính líu nào đó đến vụ công an tỉnh đang làm với trường anh đấy. Thôi biết vậy, chờ xem động tĩnh tiếp theo thế nào.

Trống trường đổ hồi. Giáo viên, học sinh các lớp có tiết năm đều đã lần lượt về cả. Sân trường sau những phút ồn ã bỗng chốc trở nên vắng lặng. Chỉ còn cậu hiệu phó đi ngang qua ngó vào phòng tôi hỏi một câu bâng quơ: Thầy chưa về cơ ạ. Tôi cứ ngồi hồi lâu trên ghế nghĩ ngợi về cú điện vừa rồi của Huy Tuấn. Đã hơn nửa tháng nay tôi như ngồi trên lửa khi bị cảnh sát hình sự tỉnh bỗng nhiên đến sờ gáy. Hai người mặc thường phục vào trường gặp riêng tôi và đưa ra những câu truy vấn chết người.

Cơ quan điều tra vừa nhận được đơn tố cáo của một phụ huynh về cô con gái họ là nữ sinh của trường phổ thông cơ sở thị trấn, chưa đến tuổi thành niên bị xâm hại tình dục, mà người xâm hại trong đơn nêu đích danh tên thầy hiệu trưởng Dương Tiến. Cảnh sát còn thẩm vấn một cô tên là Nguyễn Thị Bích Thuận chủ một hiệu làm đầu ở thị xã từng học trường phổ thông trung học thị xã, cô này khai hồi đang học lớp mười hai đã có quan hệ tình dục với thầy hiệu trưởng và sau đó còn dẫn dắt thêm vài nữ sinh khác có quan hệ với thầy cùng một số cán bộ ở địa phương. Anh trả lời thế nào về những lời khai có liên quan?

Tôi choáng thực sự, mãi sau mới định thần lại, kiên quyết phủ nhận các thông tin trên. Tôi còn nói, năm nay tôi đã sang tuổi 58 rồi, bị tiểu đường khá nặng từ lâu không còn khả năng tình dục, nếu cần các đồng chí có thể hỏi thêm bà xã tôi ở nhà. Tôi đã có 35 năm phục vụ trong ngành giáo dục không tì vết gì, bằng khen, giấy khen dán đầy nhà, đây rõ rành là sự vu khống, bôi nhọ danh dự nhằm hạ bệ tôi lúc cuối đời. Anh cảnh sát ghi lại lời tôi và bảo, thầy hiệu trưởng cần suy nghĩ kỹ về các câu hỏi của chúng tôi, vài ngày nữa có thể trả lời miệng hoặc bằng văn bản.

Hai anh công an đi rồi, tôi liền điện lên tỉnh xin gặp Huy Tuấn. Vừa đến, mặt anh ta bỗng biến sắc khi nghe tôi nói lại sự việc diễn ra cách đây vài giờ tại trường. Rồi anh trấn tĩnh, nhìn thẳng vào tôi hỏi: Tôi giúp được gì cho anh, nếu anh quả thực có vi phạm pháp luật? Tôi hiểu ẩn ý trong câu hỏi đó, rằng thời gian qua giữa anh và tôi chỉ có mối quan hệ công tác đơn thuần, hà cớ gì mà lại đây cầu cứu? Đến nước này không còn gì để mất, tôi liền đưa ra con bài quyết định. Tôi lấy trong túi áo đặt trước mặt anh ta một cái đĩa CD mới cứng. Thưa anh, tôi nói nhỏ nhưng rành rọt, cái chuyện tối hôm đó giữa anh và cô nữ sinh trường tôi tại khách sạn Thiên Đường ở Đồ Sơn có ghi hình cả ở trong đĩa này. Huy Tuấn đờ người nhìn cái đĩa rồi nhìn tôi, mãi sau gằn giọng: Anh định khủng bố cán bộ lãnh đạo phỏng?

Tôi hiểu ngay bản chất của việc phản ứng tức thì như thế từ vị quan tỉnh trẻ tuổi này và cười nhạt. Tôi nói: Không dám, tôi chỉ ghi chép lại một sự thật đã từng diễn ra thôi, tuy tôi không có nghề quay phim chụp ảnh, song hôm đó dùng điện thoại di động quay vẫn nét lắm, có ghi được cả tiếng nữa cơ đấy. Anh ta lặng lẽ đứng lên đi về phía góc nhà mở tủ lạnh lấy ra một chai nước lọc, quay lại rót vào hai cốc, đẩy một cốc ra trước mặt tôi. Tôi chỉ là nạn nhân của một trò cài bẫy bỉ ổi, anh nói tiếp, nhất định tổ chức, cấp trên sẽ hiểu cho hoàn cảnh của tôi lúc ấy. Anh cứ việc đi mà tố cáo. Nói rồi anh ta còn nhìn thẳng vào mắt tôi bảo: Anh uống nước đi và ra khỏi phòng tôi ngay! Tôi cũng không ngờ anh ta chơi lại sát ván như thế.

Nhưng tôi là người từng trải, hơn anh ta những gần hai con giáp, tôi đi guốc trong bụng anh ta. Anh không thể vô can được, Huy Tuấn ạ, tôi bình tĩnh nhấn nhá nói tiếp, tôi còn biết cả chuyện anh cùng cạ với ông Đằng chủ tịch huyện P, hai người đã đem hai cháu người thị xã này do cô Bích Thuận học sinh trường tôi giới thiệu đi chơi mấy ngày ở Hà Nội nữa cơ, đĩa ghi lời kể lại đó của Bích Thuận tôi cũng có. Anh còn quá trẻ, tương lai sáng lạn đang chờ phía trước, còn tôi bất luận thế nào cũng chỉ vài năm nữa là hưu. Giờ còn kịp, nếu anh ra tay cứu tôi, cũng tức là cứu chính anh.

Cần lập tức gói gọn sự việc lại, ém nhẹm đi, không để cơ quan pháp luật quy thành trách nhiệm hình sự. Anh có đủ điều kiện để làm điều đó trước khi mãn nhiệm kỳ luân chuyển cán bộ rời khỏi tỉnh này trở lại cơ quan cũ, Huy Tuấn ạ. Nói rồi tôi đứng dậy, tỏ ý muốn ra về, chủ nhà phác một cử chỉ bảo ngồi lại. Tôi ngồi xuống, cầm cái cốc nhấm nháp một ngụm nước lọc. Huy Tuấn cũng cầm cốc uống ừng ực, như muốn nén cơn tức giận đang bùng phát trong lòng. Rồi anh ta thực sự xuống thang, hỏi tôi là ý định của anh giải quyết vụ này thế nào cho ổn?

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x