Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Yoko chỉ là một nữ sinh trung học bình thường. Có khác một chút thì trường cô học là trường tư thục nữ sinh.

Ngôi trường này là do cha cô chọn. Kết quả học tập ở bậc trung học cơ sở của Yoko cũng khá tốt, vì thế nên cô đã từng đặt mục tiêu cao hơn, các giáo viên cấp hai cũng đã tư vấn cho cô một ngôi trường cao cấp hơn. Nhưng cha cô lại chọn ngôi trường gần nhà này, ông thích kỷ luật nghiêm khắc của nó.

Lúc đầu mẹ cô không hài lòng lắm, bà đã từng theo sát kết quả học tập của cô và cũng cho rằng cô nên chọn học một trường trung học phổ thông cao cấp hơn. Nhưng dần dần mẹ cũng tán thành quyết định của cha cô, mà khi hai người cùng nhất trí chuyện gì thì không gì có thể xoay chuyển được họ.

Lẽ ra Yoko đã có thể vào học ở một trường cấp ba tốt hơn. Dù có hơi xa một chút nhưng đồng phục rất đẹp. Nhưng không lẽ lại nói với cha mẹ rằng cô muốn vào trường ấy chỉ vì đồng phục đẹp, vì thế Yoko đành im lặng làm theo quyết định của cha mẹ.

“Chào!” Ba nữ sinh cùng đồng thanh rồi vẫy tay với Yoko khi cô bước vào lớp. Một trong số họ liền chạy về phía cô.
“Nakajima[1], cậu làm xong bài tập Toán rồi phải không?”

“Ừ.”

“Nói ra thì ngại quá… Nhưng có thể cho mình xem qua một chút được không?”

Yoko gật đầu rồi về chỗ ngồi gần cửa sổ của mình, lấy ra mấy cuốn sách giáo khoa. Một toán nữ sinh khác lập tức quanh cô, rồi bắt đầu chép lấy chép để bài tập.

“Nakajima, cậu giỏi thật! Đúng là lớp trưởng.”

Yoko chỉ cúi đầu, khẽ mỉm cười.

“Thực ra, mình ghét nhất là bài tập về nhà.”

“Mình cũng vậy. Cứ nhìn đến chúng là đầu óc uể oải, hai mắt tự dưng sụp xuống, chỉ muốn lên giường ngủ. Ước gì mình được thông minh như cậu.”

“Mình cược vở cậu thậm chí còn chẳng có vết mực nào.”

“Này này, nói thế là sao hả?”

“Nakajima, cậu rất thích học phải không? Lượng bài tập lớn thế này làm nhanh thế.”

“Không, không phải thế.” Yoko lập tức lắc đầu rồi mỉm cười. “Là mẹ mình, mẹ mình khó lắm.”

Thật ra không phải thế, đối với bài tập thì mẹ cô cũng không quản kỹ lắm, nhưng nói thế thì phù hợp với tâm lý đám đông đang vây quanh hơn nên Yoko liền tiếp lời: “Trước khi đi ngủ, mẹ đều kiểm tra bài tập của mình cho nên chả trốn nổi.”

Ngược lại, mẹ cô thậm chí không coi trọng kết quả học tập của cô. Hơn nữa, việc Yoko suốt ngày vùi đầu vào sách vở còn khiến bà bực mình. Bà vẫn thường hay nói: “Nếu con có nhiều thời gian học như thế, sao không giúp mẹ ít việc nhà?” Yoko cũng không hẳn bị ám ảnh bởi việc học, cô cũng không quan tâm lắm đến thành tích, chỉ đơn giản là cô rất sợ bị thầy cô trách mắng.

“Mẹ cậu còn kiểm tra cả vở cơ à? Kinh khủng thật!”

“Ba mẹ mình cũng thế. Suốt ngày cứ lải nhải bên tai học học học khiến mình muốn phát điên lên.”

“Ừ.”

Yoko khẽ gật đầu, lòng hơi thầm mừng là cô có thể nói chuyện bình thường với các bạn cùng lớp. Bất chợt một nữ sinh khác bất chợt thì thầm.

“Sugimoto[2] đến rồi kìa.”

Một thiếu nữ khác tiến vào phòng học.

Tất cả các cặp mắt đều cùng hướng về nữ sinh mới đến ấy rồi nhanh chóng trở về vị trí cũ, trả lại hoà khí tĩnh lặng giả tạo cho toàn bộ lớp học. Sáu tháng nay, Sugimoto đã trở thành một trong những đề tài bàn tán của lớp, nào là coi thường kỷ luật, nào là không coi ai ra gì… Sugimoto nhanh chóng đảo mắt một vòng quanh lớp, ánh mắt sáng quắc như đèn pha ôtô rồi chuyển hướng về phía Yoko, Sugimoto cũng đi về hướng đó, ngồi vào chiếc bàn bên trái Yoko.

“Chào buổi sáng, Nakajima!”
Sugimoto chào cô bằng một giọng đầy khách sáo. Yoko liền gật đầu hồi đáp một cách lịch sự, nếu cô không trả lời cẩn thận thì sẽ đổi lấy ngay những cái nhìn thiếu thiện cảm. Trước đây, cô cũng đối xử bình thường với Sugimoto, nhưng tất cả những gì cô nhận được là lời xì xầm bàn tán của những nữ sinh khác trong lớp.

Tuy rằng Yoko vốn ít nói, nhưng cô cũng cảm thấy khó chịu vì những tiếng cười khúc khích xung quanh. Cô không còn cách nào khác, đành chọn cách phớt lờ Sugimoto. Yoko vẫn trộm nhìn cô bạn học đáng thương bị mọi người cô lập, cô cũng cảm thấy có lỗi với Sugimoto nhưng lại không muốn mình ở trong vị trí ấy.

“Um… Nakajima…”

Yoko giả vờ như không nghe thấy, cô biết làm thế là không tốt nhưng cô không còn sự lựa chọn nào khác.

“Nakajima!” Sugimoto lại lên tiếng gọi cô lần nữa.

Lúc này, bất chợt những tiếng ồn xung quanh dừng lại, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía Yoko. Cô không thể giả vờ không nghe thấy nữa nên đành ngẩn đầu, hướng ánh mắt lạnh lùng về phía Sugimoto, nhưng vẫn không đáp trả.

“Cậu… Cậu làm xong bài tập Toán chưa?” Giọng điệu ngượng ngùng của Sugimoto lại hứng lấy một trận cười khúch khích từ xung quanh.

“Đại khái… Mình nghĩ vậy.”

“Có thể cho mình xem qua một chút đươc không?”

Thầy Toán vẫn thường hay hỏi xem ở nhà các em làm bài thế nào. Xem ra, hôm nay đến lượt Sugimoto. Cô liền đảo mắt kiểm tra ý tứ của những người xung quanh. Tuy không ai nói câu nào nhưng tất cả ánh mắt đều nhìn cô như cách họ nhìn Sugimoto. Yoko biết rằng mọi người đều đang chờ đợi câu trả lời của cô, tuy cũng rất muốn giúp Sugimoto nhưng cô cũng đành từ chối.

“Xin lỗi, mình còn phải kiểm tra lại đáp số.” Yoko trả lời một cách khó khăn.

Lời từ chối vừa Yoko khéo léo thốt ra, bầu không khí liền lập tức ồn ào trở lại. Thật ra câu trả lời này không làm các bạn cô ngạc nhiên lắm.

Bất chợt, có một giọng nói thốt lên: “Nakajima, cậu thật là lịch sự quá đấy!”

Giọng nói tuy không cao nhưng đầy vẻ thất vọng, chanh chua, tất cả cái nhìn của những nữ sinh khác đều hướng về người nói một cách tán thành. Yoko vô ý rụt xuống. Đám nữ sinh còn lại liền hùa theo.

“Nakajima, mấy lời này vẫn còn nhẹ lắm.”

“Đúng, đúng, cậu cần phải trả lời rõ ràng hơn.”

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x