Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

2. ẤN TƯỢNG ĐẦU TIÊN CỦA TEDDY HENFREY

Khoảng bốn giờ chiều, khi trời đã sẩm tối, bà Hall cố lấy hết can đảm bước vào phòng để hỏi xem ông khách lạ có muốn uống trà không, thì thấy Teddy Henfrey, ông thợ sửa đồng hồ bước vào quán rượu.

– Chào bà Hall. Thật không chịu nổi, trời bên ngoài lạnh thấu xương! Tuyết rơi mỗi lúc một nhiều hơn.

Bà Hall gật đầu tỏ vẻ đồng ý với những nhận xét đó và chợt thấy cái túi đồ nghề của ông ta, bà liền nảy ra một sáng kiến:

– Ông Teddy à! Ông đến thật đúng lúc, thật quý hóa nếu ông làm ơn xem giúp cái đồng hồ cũ trong phòng khách của tôi. Nó vẫn còn chạy và gõ đúng giờ nhưng cây kim chỉ giờ không chịu nhúc nhích mà cứ dừng lại ở chỗ số sáu.

Thế là bà Hall đi trước dẫn đường. Đến cửa phòng khách trọ, bà gõ cửa và bước vào. Khi mở cửa phòng, bà thấy ông khách đang ngồi trong chiếc ghế bành trước lò sưởi và hình như đang ngủ gật, cái đầu quấn băng ngoẹo sang một bên như đang ngủ. Trong phòng tối chỉ có ánh sáng lờ mờ của lò sưởi hắt lên cặp kính của khách lạ một màu đỏ như đèn báo hiệu của đường xe lửa. Trong giây lát, bà Hall rùng mình. Dường như bà thấy người đàn ông mà bà đang nhìn có cái miệng to lớn dị thường đang mở rộng, cái miệng rộng mênh mông không tưởng nổi ấy đã nuốt hết toàn bộ phần dưới của khuôn mặt.

Thật quá khủng khiếp, một cái đầu quấn băng trắng toát, cặp mắt kính lồ lộ, rồi bây giờ là một lỗ hổng trống hoác. Khách lạ cựa quậy trên ghế, rồi bất ngờ đứng dậy đưa tay lên. Bà Hall mở rộng cửa cho căn phòng sáng hơn và thấy rõ chiếc khăn bàn vẫn bao quanh mặt ông khách như bà đã từng thấy trước đây. Bà nghĩ chắc bóng tối đã đánh lừa mình, nên lấy lại bình tĩnh nói:

– Thưa ông, nếu không có gì làm phiền, ông cho phép tôi đưa người thợ này đến để sửa đồng hồ ạ!

– Sửa đồng hồ hả? – Ông khách lạ nói với giọng còn ngái ngủ. Rồi trả lời một cách tỉnh táo hơn. – Được thôi!

Bà Hall trở ra và mang vào phòng một ngọn đèn. Khách lạ đứng dậy vươn vai. Khi đèn được đem đến, Teddy Henfrey mới thấy rõ người khách lạ quấn băng này. Và như ông ta kể lại sau này là lúc ấy ông ta “giật cả mình’’.

– Xin chào. – Người khách lạ nói, và chằm chằm nhìn ông với đôi kính to sụ giống hệt như một con tôm càng.

Teddy bối rối nói:

– Tôi sẽ không làm phiền ông lâu đâu.

– Không có gì. – Người khách lạ trả lời, rồi quay sang nhìn bà Hall có vẻ như không bằng lòng, và tiếp lời. – Nhưng theo tôi hiểu thì căn phòng này hiện đang thuộc quyền sử dụng của tôi, tôi phải được tự do một mình chứ!

– Thưa ông, tôi đã nghĩ đến điều đó. – Bà Hall nói. – Nhưng ông muốn cái đồng hồ này được sửa không ạ?

– Tôi muốn cứ để mặc đấy, đừng có quấy rầy tôi nữa. – Người khách lạ trả lời.

Thấy Teddy Henfrey ngập ngừng, người khách lạ nói tiếp:

– Nhưng tôi cũng thật sự vui khi thấy cái đồng hồ được sửa.

Ông thợ sửa đồng hồ đã có ý xin lỗi và rút lui, nhưng lời nói này làm ông yên tâm. Để mặc Teddy, người khách lạ đứng quay lưng về phía lò sưởi, hai tay để sau lưng. Ông ta nói với bà Hall:

– Trong khi chờ cái đồng hồ được sửa xong, tôi muốn uống trà.Bà Hall sắp sửa rời khỏi phòng, vì không muốn bị đối xử lạnh lùng trước mặt ông thợ sửa đồng hồ. Khi khách lạ hỏi bà có sắp xếp đem hành lý của ông ta ở ga Bramblehurst về không, thì bà trả lời cho biết rằng bà đã dặn người phu trạm rồi, và người ta sẽ mang đến vào ngày mai.

– Bà có chắc họ đem đến vào sáng sớm ngày mai không?

Bà nói chắc chắn với một vẻ lạnh lùng. Thấy bà Hall tỏ vẻ dửng dưng nên ông khách lạ nói thêm:

– Tôi nghĩ mình cần giải thích cho bà được rõ, tôi thật sự quá lạnh và mệt mỏi vì những việc làm trước đây, tôi là một nhà nghiên cứu thực nghiệm.

– Vậy à? – Bà Hall lộ vẻ khâm phục.

– Hành lý của tôi là các thiết bị và phụ tùng rất cần thiết để dùng cho công việc.

– Thưa ông, chúng thực sự là những đồ dùng hữu ích cho ông có đúng vậy không? – Bà Hall nói.

Khách lạ nói thêm, với vẻ thận trọng:

– Dĩ nhiên là tôi phải lo âu đến nó để tiếp tục công việc nghiên cứu của mình. Và lý do tôi đến Iping này là muốn tìm sự yên tĩnh. Trong khi làm việc, tôi không muốn công việc của tôi bị quấy rối. Vả lai, tôi còn bị một tai nạn…

– Tôi cũng nghĩ như vậy. – Bà Hall nhủ thầm.

-… nó buộc tôi phải được nghỉ ngơi yên tĩnh. Mắt tôi rất kém và thỉnh thoảng lại đau nhức nên tôi phải tự nhốt mình trong bóng tối. Vào những lúc như vậy, dù hành động quấy rối là nhỏ nhất cũng gây ra sự bực mình cực độ đối với tôi. Xin bà nhớ kỹ giùm những điều này.

– Tôi hiểu, thưa ông. – Bà Hall nói. – Nhưng có lẽ tôi hơi đường đột xin hỏi ông…

– Tôi nghĩ bao nhiêu đó quá đủ rồi, không cần phải tiếp tục cuộc nói chuyện. – Người khách lạ cắt ngang câu nói của bà Hall, rồi im lặng không nói thêm một lời nào nữa.

Bà Hall đành bằng lòng với những gì đã biết và chờ dịp khác thuận tiện hơn.

Sau khi bà Hall rời phòng, ông khách lạ vẫn đứng im lặng trước lò sưởi, mắt nhìn Teddy Henfrey ráp cái đồng hồ đang sửa. Với tính tò mò, Teddy đã tháo rời những bộ phận không cần thiết phải sửa để trì hoãn công việc và hy vọng được chuyện trò với người khách lạ. Nhưng người khách lạ vẫn đứng đó, hoàn toàn im lặng và bất động. Quá bất động đến độ làm cho Henfrey phát sợ, ông ta có cảm giác như chỉ có một mình trong phòng và khi ngước lên, thì đứng đó, xám xịt và mờ mờ là một cái đầu quấn đầy băng, và cặp kính đen to sụ trông thật đáng sợ đang hướng thẳng về phía trước. Cái nhìn bí hiểm đến nỗi hai người cứ nhìn thẳng vào nhau một lúc lâu. Teddy Henfrey nhìn xuống và cảm thấy mình đang lâm vào một tình huống khá bất tiện nên ngẩng đầu lên định bắt chuyện.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x