
Chữ Trinh Và Đời Người Phụ Nữ – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Dạ Thảo bàng hoàng đưa mắt nhìn chung quanh, rồi hốt hoảng khi nhận ra trời đã khá trưa rồi. Nàng chống tay ngồi dậy nhưng toàn thân rời rã nàng buông tay ngã vật ra chiếc gường tre, những giọt lệ đau thương lại tuôn trào ước gối.
Vậy là hết thật rồi sao? Hôm qua Khải đã cưới vợ và phụ bỏ nàng rồi. Khải ơi! sao anh lại phụ em? Anh đã nói yêu em thật nhiều mà! Anh đã hứa sau khi ra trường sẽ cưới em làm vợ. Trời ơi! Anh đã rót vào tai em bao lời ngọt ngào âu yếm. Nào thủy chung, nào không có gì để ngăn cản tình ta.
Trái tim thắt đau trong lồng ngực. Nàng nhớ lần đầu tiên gặp mặt. Lúc đó nàng có biết chàng là một dược sĩ đâu. Nếu biết có lẽ nàng cũng chẳng dám nhận lời tỏ tình của chàng. Nàng cứ ngỡ chàng là một sinh viên bình thường và nàng chỉ là một cô gái bán xôi rất đáng thương.
Ngày nào chàng cũng đến mua xôi của nàng rồi tìm cách buông lời trêu ghẹo. Chàng đã làm cho cô gái chẳng biết mơ ước là gì như nàng trở thành kẻ chuyên ngồi dệt mộng ước mơ.
Mới đó mà đã là 3 năm rồi, năm nay nàng 24 tuổi. Bạn bè của nàng, chúng nó đã đều có chồng con cả rồi. Chỉ có nàng thôi, ai bảo nàng hay mơ ước xa vời để bây giờ ôm sầu khổ.
Tại sao nàng không biết rằng mình là một cô gái bất hạnh hơn người? Tại sao nàng không nhớ ra mình là một cô gái nghèo hèn thất học? Căn nhà nhỏ xíu là kia làm sao giữ nổi trái tim của một chàng trai hào hoa phong nhã? Vừa giàu vừa đẹp vừa có học vị hơn người!
Tại sao nàng lại từ chối tình cảm chân thành của anh Út Trọng? Để anh phải ôm mối hận tình bỏ xứ biệt tăm? Nếu nàng bằng lòng lấy một anh thợ hồ trong xóm thì nàng đâu phải ôm bẽ bàng tuyệt vọng.
Nhưng than khóc để làm gì? Người ta đã có vợ rồi! Có thương tiếc mấy cũng vậy thôi. Trên đời này đâu thiếu đàn ông. Thà ưng một người thất học nghèo khó như nàng mà người ta biết chung thủy thương yêu chiều chuộng.
Tết năm nay anh Út thế nào cũng trở về thăm cha mẹ. Âu nàng chịu làm vợ chàng cho xong một kiếp đời ngang trái.
– Bà Tư, kêu con Thảo gánh cho tôi năm đôi nước nghe bà!
Giọng chị Hai Liên vang lên nheo nhéo ngoài hiên. Tiếng bà Tư đáp lại nhẹ Nhàng:
– Dạ, cô cảm phiền kêu con Châu gánh hộ giùm, chứ hôm nay con Thảo nó bị bệnh rồi.
Giọng chị Hai chưng hửng:
– Vậy sao? Ủa Nó bệnh gì vậy chị?
Bà Thảo ấp úng:
– Dạ …. Dạ….
Dạ Thảo chống tay nhỏm dậy nói vọng ra:
– Má ơi con hết bệnh rồi, chị Hai ơi, để một lát em qua gánh cho.
Tiếng chị Hai mừng rỡ:
– Ờ! Nhớ nghe em. Thôi con về bà Tư ơi!
Tiếng guốc loẹt quẹt xa dần. Bà Thảo bước vào nhà nhìn con lo ngại.
– Thảo, sao con lại nói như vậy? Má thấy …
Thảo đặt chân xuống gường tìm đôi guốc, mắt ráo hoảnh, nàng nắm tay bà Tư:
– Má, con chẳng có bịnh gì, nằm hoài qụy luôn thì khổ.
Bà Thảo lắc đầu:
– Không được, con phải nằm nghỉ thêm vài ngày nữa để má sang nhờ con Châu nó gánh giùm cho.
Nàng mỉm cười cho mẹ vui lòng:
– Đừng kêu con Châu chớ má. Bộ má hổng biết chị Hai Liên là mối ruột của con sao? Để con Châu gánh rồi nó cướp mối của mình luôn sao?
– À! À!
Bà Thảo ngồi xuống giường lo ngại. Giờ sự sống còn của 2 mẹ con bà chỉ còn là đôi thùng lớn, chất nặng trên đôi vai bé nhỏ của đứa con hiếu thảo.
– Má, má nghĩ ngợi gì đó. Thôi con đi đây.
Chẳng để cho bà kịp thời gian ngăn cản. Nàng quảy chiếc gánh lên vai bước vội vã. Nắng lên cao, có lẽ đã hơn 2 giờ trưa rồi đó!
Đôi chân thoăn thoắt trên con đường đầy đá nhọn. Chiếc gánh trên vai thường ngày nhẹ bỗng sao hôm nay lại nặng đến vô cùng. Nó đã khiến chân nàng lảo đảo như kẻ đang say.
Dạ Thảo bặm môi bước đi vội vã. Mái tóc dài kẹp gọn gàng trên lưng, nàng cố tình quên hết chuyện đau buồn để sống vui trong những ngày còn lại.
“Két” Tiếng xe thắng rít vội vàng ở sát cạnh nàng. Dạ Thảo hốt hoảng dừng chân ngẩng lên. Chợt chiếc gánh tuột khỏi bờ vai, 2 thùng nước rơi lăn tròn trên đất, nước chảy ra lênh láng dưới chân nàng.
Đôi mắt mở Lớn kinh ngạc, trống tim đập thình thịch như muốn vỡ tung lồng ngực. Nàng bỗng quay lưng bỏ chạy:
– Không! không!
– Dạ Thảo
Chiếc Dream nổ máy chồm theo. Nó chặn ngang trước mặt nàng trước cổng con hẻm nhỏ, Lê Khải cất tiếng khẩn khoản:
– Thảo, nghe anh nói đây.
Dạ Thảo không còn đường để chạy, nước mắt tuôn tràn trên má, nàng lắc đầu:
– Không, xin anh hảy để tôi yên. Anh về đi!
Lê Khải dựng xe nắm lấy tay nàng, mắt chàng ngầu đỏ trong hơi thở dồn dập pha lẫn mùi rượu vang lên nồng nặc:
– Dạ Thảo, anh có chuyện muốn nói với em.
Dạ Thảo vùng mạnh, thoát khỏi tay Lê Khải, nàng chạy vọt vào nhà, ôm chầm lấy bà Tư oà khóc:
– Má, má ơi.
Bà Thảo kinh hồn chẳng biết chuyện gì, đỡ con ngồi dậy ríu rít gọi:
– Thảo, chuyện gì vậy con?
Thảo không trả lời, chỉ lắc đầu trong lòng bà. Mái tóc dài trên lưng chợt bung kẹp, xổ tung trên chiếc lưng thon.
Lê Khải cũng bước vào, chàng sững sờ nhìn cảnh tượng đó hết một giây, rồi chớp mắt cất giọng khàn khàn:
– Thưa bác cháu mới đến.
Nghe tiếng chàng, bà Tư giật mình ngẩng đầu dậy. Đôi mắt yêu thương hiền dịu của bà bỗng chốc tóe hung quang. Bà nghiến răng:
– Thì ra là cậu! Cậu còn đến đây để làm gì?
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.