
Tiểu Long Nữ – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Chiếc ô tô chở Lương rời khỏi khách sạn Ê-đen đi vào thành phố. Lương ngồi trên xe đọc tài liệu. Ngày mai, Lương phải thuyết trình tại Bộ về việc tăng thêm ngân sách cho một số công trình xây dựng trọng điểm để kịp phục vụ những chương trình kỷ niệm chính trị trong năm. Cảm thấy bồn chồn, không yên tâm, Lương bảo người lái xe:
– Vòng lại đi. Đừng về Bộ nữa. Còn sớm. Cho tôi xuống công trường.
Người lái xe gật đầu, vòng xe lại.
Chiếc xe đi về phía ngoại thành. Ở đấy, những ngôi nhà chung cư cao tầng đang khẩn trương hoàn thiện. Những chiếc cần cẩu lớn đang hoạt động. Con đường vào công trường lầy lội. Chiếc xe dừng lại ở một ngôi nhà đang xây dở.
Một đám công nhân xây dựng đang ngồi nghỉ, có vẻ rệu rã. Khi xe Lương đến, mọi người hoảng hốt, đứng lên chạy đi làm, người xây, người trộn vữa ra vẻ xăng xái.
Lương ngồi trong xe nhìn thấy rõ cả.
Lương xuống xe, hỏi một thợ xây:
– Chỉ huy công trường đâu?
Người thợ xây lúng túng đáp:
– Dạ, em không biết!
Viên chỉ huy công trường ở đâu vội vã chạy đến, vừa chạy vừa đội mũ nhựa.
Viên chỉ huy cười cầu tài:
– Anh! Anh xuống mà không báo trước, làm cho bọn em không kịp đón anh…
Lương cau mày:
– Thôi đi! Cho tôi đi xem các hạng mục chính, tiến độ xây dựng đến đâu rồi?
Viên chỉ huy lấy thêm một chiếc mũ nhựa ra đưa cho Lương, phàn nàn:
– Thưa anh, giá sắt thép lên, xi măng cũng lên… cả công trường vừa làm, vừa ngóng, kinh phí nhỏ giọt, công nhân vừa làm vừa nghỉ…
Lương tránh một cái ổ gà, bực bội:
– Chết thật! Làm ăn thế này thì rồi đi tù cả nút.
Họ vừa nói chuyện vừa đi lên gác. Lương có vẻ không hài lòng. Khi lên đến tầng thượng, Lương ngó mắt nhìn xuống. Cảnh công trường bề bộn.
Lương xem xét chất lượng bê tông. Viên chỉ huy bối rối.
Lương nghiêm khắe nhìn viên chỉ huy:
– Anh có trực tiếp kiểm tra mác xi măng không?
Viên chỉ huy gãi đầu:
– Thưa anh, có.
Lương cầm một nắm bê tông nhão dí vào mặt viên chỉ huy, gằn giọng:
– Kiểm tra mà thế này à?
Lương ném bê tông xuống chân, hai tay tóm ngực viên chỉ huy.
Lương rít lên, không còn tự chủ được nữa:
– Nếu sụp công trình thì anh với tôi mọt gông trong tù. Hiểu chưa?
Viên chỉ huy sợ hãi. Lương đẩy anh ta ra, bất lực:
– Nếu làm ăn gian dối, tất cả chúng ta sẽ không có đất chôn thây. Anh có hiểu không? Chúng ta đang ngồi ở trên lưng hổ.
Viên chỉ huy sợ hãi gật đầu. Lương ôm đầu. Cả công trường nghiêng ngả, quay tròn.
Viên chỉ huy đưa Lương đi xem thêm vài nơi nữa, ở đấy công việc cũng chẳng hơn gì chỗ cũ.
Lương nói:
– Phải đẩy tốc độ lên. Gấp lắm rồi!
Viên chỉ huy gật đầu, đưa Lương trở lại chỗ xe ô tô.
Viên chỉ huy hỏi Lương:
– Thưa anh, gói thầu số 8 thế nào?
Lương trả lời:
– Vẫn theo luật cũ.
Lương giơ tay bắt tay viên chỉ huy:
– Tôi đi đây. Tuần sau tôi sẽ quay lại.
Viên chỉ huy gật đầu.
Chiếc taxi ra khỏi công trường, qua một quãng đường lầy lội. Chiếc xe đi rất khó khăn, bánh xe tóe bùn.
Trên xe, Lương phải dùng cả hai tay bám vào thành ghế.
Chiếc xe ra khỏi quãng bùn lầy. Lương nói với lái xe:
– Cậu dừng xe một chút.
Lái xe quay đầu lại, ngạc nhiên. Anh ta hỏi:
– Thủ trưởng mệt à?
Lương gật đầu, lấy thuốc ra uống, bình tĩnh lại.
Lương nhắm mắt lại, bảo người lái xe:
– Được rồi! Đi đi.
Từ công trường, chiếc xe ô tô chở Lương đi thẳng về nhà. Giờ này là giờ tan tầm, đường phố Hà Nội đông nghịt người xe.
Qua chỗ đường chắn tàu hỏa, người xe ùn lại Tắc đường! Chiếc xe ô tô chở Lương nhích dần từng bước, phải tới nửa giờ mới qua được bên kia đường. Lương ngồi trong xe, mệt mỏi trông ra bên ngoài. Chẳng biết cho đến khi nào mới hết cảnh này? Mười năm, hay hai mươi năm trời nữa?
Lương mở cửa bước vào nhà. Căn nhà vắng lặng.
Bà Quỳnh vẫn ngồi tụng kinh trước bàn thờ Phật. Lương vào. Bà Quỳnh vẫn như không để ý.
Lương bực mình, quăng cặp da, cau có:
– Suốt ngày tụng kinh gõ mõ! Suốt ngày tụng kinh gõ mõ!
Bà Quỳnh vẫn ngồi điềm nhiên, không quay đầu lại:
– Mặc kệ tôi!
Lương rít ìên:
– Liệu Phật có cho tiền không? Hay để tôi suốt ngày cứ phải nai lưng làm việc nuôi cả nhà này?
Bà Quỳnh rành rẽ:
– Không ai ăn bám ông cả.
Lương cười nhạt:
– Phải! Không ai ăn bám!
Bà Quỳnh cất quyển kinh Phật, đứng lên buồn rầu:
– Hôm nay tôi gặp ông Đức bên công an, người ta đồn thổi về ông nhiều điều.
Lương hỏi, giọng bực bội:
– Đồn gì? Một lũ chó chết!
Bà Quỳnh nghiêm trang:
– Ông ăn hối lộ, làm ăn gian dối. Ông trai gái. Toàn chuyện đồi bại.
Lương đi lại cuối phòng, quay ngoắt người lại:
– Tôi không sợ! Làm gì được tôi?
Bà Quỳnh im lặng một lúc rồi nói, nhẹ nhàng:
– Làm chức vụ to thì phải tu nhân tích đức. Quyền hành lớn mà đức mỏng thì chỉ rước vào tai họa.
Lương vung tay:
– Xin bà, bà đừng có dạy khôn tôi.
Bà Quỳnh quay đi:
– Tôi không dám dạy khôn ông. Ông phải làm gương cho con…
Lương bực mình, quát lớn:
– Thôi, đủ lắm rồi. Im đi! Tôi không muốn mỗi khi về nhà, lúc nào vợ chồng cũng như quân thù quân hằn.
Bà Quỳnh nhìn Lương, ngạc nhiên:
– Đấy là tự ông gây thù, chuốc oán, không ai đi gây thù chuốc oán với ông!
Lương cầm lọ hoa ném xuống sàn nhà, bỏ đi ra, để mặc bà Quỳnh đứng lại.
Nguyễn Quốc Lương đi trên hè, vừa đi vừa mặc áo vét-tông, tâm trạng không tốt.
Lương và bà Quỳnh biết nhau cách đây đã 28 năm. Lúc ấy miền Nam vừa được giải phóng, cả nước hân hoan mừng nước nhà thống nhất. Lương rời quân ngũ trở về.
Lương trở về, vào học tại trường Đại học Bách khoa, thực hiện mơ ước của thời trai trẻ. Song, những năm tháng ở chiến trường đã để lại trong Lương nhiều thương tật.
Năm bữa nửa tháng Lương lại phải vào nằm bệnh viện. Ở đây, Lương quen bà Quỳnh bấy giờ vốn là một bác sĩ ở trong bệnh viện. Cảm phục sự tận tình chăm sóc của người bác sĩ đức độ, Lương ngỏ lời cầu hôn, mặc dầu biết bà Quỳnh hơn mình 6 tuổi.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.