Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Chương 2: Ra oai mới là cọp

Người đàn ông trước mặt đúng là “Kẻ gây họa”, dùng từ này để hình dung về hắn quả không sai, nói thật, cô nữa đời này đã gặp qua nhiều người tài giỏi, chẳng hạn như hai người anh trai của cô, chẳng hạn như mấy người đàn ông ở Lãnh gia, Cung gia và Lăng gia ( chi tiết xin đọc tứ đại tài phiệt)

Chỉ có điều, cái tên Niếp Tích này cũng có thể xem là có chút thú vị.

Không nói đến dáng người cao lớn, ngoại hình của hắn cơ bản cũng có thể xem là dễ nhìn, trên người hắn phát ra một loại nguy hiểm, lại mang theo vẻ lười biếng, không thể nói được là kì lạ chỗ nào, nói chung, không thể khinh thường.

Lãnh Tang Thanh nghiêng đầu, khó chịu mà khẽ chớp đôi mi thanh tú, xoa nhẹ cổ tay đau nhức, vừa rồi dùng sức hơi nhiều, nhưng mà cái người đàn ông này cũng thật vô tâm, người yêu vào bệnh viện, hắn còn làm như không có việc gì.

Gió đêm nhẹ thổi qua những sợi tóc trên trán, rơi vào khuôn mặt cô, Niếp Tích thấy vậy, bổng dưng kề sát khuôn mặt cô.

“Tiểu nha đầu, cô vừa mới nói cái gì hả?”

Cô chỉ là một người dáng vẻ nhỏ bé, không ngờ cũng thật sự có bản lĩnh.

Lãnh Tang Thanh cũng không trốn tránh, nhìn thẳng hắn, nói đùa, hắn thật sự cho rằng mình dũng mãnh là có thể dọa cô bỏ chạy sao? Không biết từ nhỏ đến lớn cô đã miễn dịch đủ những người dũng mãnh rồi hả.

“Vị tiên sinh này, anh đem khuôn mặt tự nhận là thanh tú của mình để trước mắt tôi, anh sẽ không có hứng thú với phụ nữ chứ?”

Niếp Tích cuối cùng cũng hiểu cô vừa nói gì, lại không nói gì mà chỉ cười cười, có nguyên nhân gì mà nói vậy?

Thấy hắn không nói, Lãnh Tang Thanh càng thêm khẳng định suy đoán của mình là chính xác, hắng hắng giọng, lui về sau một bước nhìn hắn, “Đừng sợ, tôi sẽ không nói với ai, tôi thấy việc này rất bình thường. Trở lại vấn đề, tôi cứu người yêu của anh, xuất phát từ phép lịch sự, anh có phải cũng nên có qua có lại với tôi hay không?”

Niếp Tích nhíu mày nhìn cô, sau một hồi, lấy tay khoanh lại trước ngực, “Có qua có lại? Đúng là cô rất thích làm việc thiện, nhưng có liên quan gì đến tôi?”

Nha đầu này từ đâu chui ra vậy?

Lãnh Tang Thanh lạnh lùng cười, cô thích làm việc thiện? Nói đùa, cô là sinh viên khoa y, cứu người là trách nhiệm của cô, người đàn ông này còn ra vẻ coi thường cô.

“Ý của anh là tôi xen vào chuyện của người khác?”

“Cô cho là thế nào?”

Lãnh Tang Thanh nhẹ nhàng lắc đầu, giống như bất đắc dĩ mà nói một câu, “Không ngờ, anh lại là người nói chuyện không có đạo đức như thế, tim cũng rất thất đức. Nghĩ lại, nếu như anh tại quán bar có niềm vui mới, đương nhiên muốn vứt bỏ người yêu cũ, thậm chí còn muốn hắn nhanh chóng chết đi cho rồi.”

“Chúng tôi cũng không nhận ra.” Niếp Tích buồn cười mà nói một câu, ý là – cô căn bản không biết tôi.

“Niếp tiên sinh, tôi nghĩ chúng ta nên ngồi xuống từ từ tâm sự.”, Lãnh Tang Thanh rất thông minh, đương nhiên nghe ra ý tứ của hắn, nhưng chỉ nhẹ nhàng cười, phản đối mà đưa ra ý kiến.

Niếp Tích nhún nhún vai, quan sát tỉ mỉ người phụ nữ xinh đẹp này, “Tâm sự? Tốt, chỉ có điều địa điểm do tôi chọn.” Nói đến chỗ này, anh lại tiến sát cô, tùy tiện mà hít thở mùi hương trên người cô, mắt anh đầy tà khí, “Trên giường, thế nào?”

Không đợi hắn có cơ hội thưởng thức vẻ lúng túng hoảng sợ của cô, Lãnh Tang Thanh liền đưa điện thoại di động ra trước mặt hắn

“Niếp tiên sinh, sau khi nhìn tấm ảnh, anh còn có quyền lựa chọn sao?”

Niếp Tích vừa nhìn, vốn môi hơi mỉm cười đột nhiên nghiêm mặt ….

“Còn không đi theo tôi?” Lãnh Tang Thanh chưa nói hai lời, trực tiếp kéo áo hắn rời khỏi cửa quán bar.

“Thương lượng” địa điểm coi như cũng tốt, ít nhất Lãnh Tang Thanh có chút thời gian để suy nghĩ đến vị này, nhìn qua là biết thân phận người đàn ông này rất cao quý, một quán cà phê cao cấp không thể cao cấp hơn, lúc này so với ở bar, quán cà phê này người ngồi có thể đếm trên đầu ngón tay.

“Cô rốt cục muốn thế nào?” Niếp Tích lười biếng dựa lưng vào ghế, cầm lấy tách cà phê uống một ngụm, tiếp đó huýt sáo một tiếng, “Tốt, chính tông Lam sơn, càng ngày càng hiếm, bây giờ nhất định phải uống nhiều một chút mới được.”

“Tùy ý, dù sao tiền cũng do anh trả,” Lãnh Tang Thanh sau khi nói xong, gõ ngón tay mình lên tách cà phê trước mặt, “Dĩ nhiên cũng bao gồm luôn ly này của tôi.”

Xoay người từ trong túi lấy ra một phần tài liệu, để lên trước mặt Niếp Tích,

“Ký nó!” Yêu cầu dứt khoát, ngắn gọn.

“Đây là cái gì?” Niếp Tích không lập tức mở ra, chỉ thờ ơ hỏi một câu.

“Lời xin lỗi và tiền bồi thường!” Lãnh Tang Thanh nhấn mạnh từng chữ mà tuyên bố, đôi mắt lấp lánh không hề hoang mang.

Niếp Tích không nhìn kĩ người này không được, bổng nhiên xuất hiện một nha đầu, còn bắt hắn phải ký cái hiệp ước xin lỗi và bồi thường gì đó? Có vẻ hiệp ước có chút không bình đẳng này rất thú vị.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x