Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

TRUNG TÂM CỦA một nhà hát chính là khán giả.

Và khi không gian khổng lồ chìm trong bóng tối lờ mờ, trống trải, như không gian lúc này, một nơi gặp gỡ có thể tràn ngập sự nôn nóng và lãnh đạm.

Thậm chí thù địch.

Thôi. Tưởng tượng thế đủ rồi, Kayleigh Towne tự nhủ. Đừng cư xử như con nít nữa đi. Đứng trên sân khấu rộng rãi, đã trầy xước của sảnh chính Trung tâm Hội nghị Fresno, cô nhìn bao quát nơi này một lần nữa, đánh giá công tác chuẩn bị cho buổi hòa nhạc vào thứ Sáu bằng cái nhìn khắt khe điển hình, cân nhắc thật kỹ các chuyển động của ánh sáng và sân khấu, các nhạc công dàn nhạc nên đứng và ngồi ở chỗ nào.

Chỗ nào có thể bước ra ngoài tránh khỏi đám đông, nhưng vẫn đủ gần để chạm tay và hôn gió. Chỗ nào có độ vang âm tốt nhất để đặt các thùng loa monitor* – ở vị trí quay về phía dàn nhạc để họ có thể nghe thấy tiếng nhạc mình chơi mà không lẫn tiếng vọng và nhiễu âm. Nhiều nghệ sĩ trình diễn bây giờ sử dụng tai nghe gắn trong vì mục đích này. Kayleigh lại thích sự sống động của các loa monitor truyền thống.

Dễ phải tính đến hàng trăm chi tiết khác. Cô tin rằng mọi màn trình diễn phải đạt đến sự hoàn hảo, hơn cả hoàn hảo. Mỗi khán giả xứng đáng được hưởng thứ âm nhạc đỉnh cao nhất. Một trăm phần trăm.

Rốt cuộc cô đã lớn lên dưới cái bóng của Bishop Towne.

Kayleigh giờ mới nghĩ lại, đó là cách dùng từ không ổn.

Ta sẽ là cái bóng của em. Mãi mãi…

Quay lại với kế hoạch. Sô diễn này phải khác biệt với sô diễn trước cũng tại đây, khoảng tám tháng trước. Một chương trình được làm mới là điều cực kỳ quan trọng, vì fan hâm mộ hẳn đã quá quen với các sô diễn của cô tại quê nhà. Cô muốn chắc chắn sẽ dành cho họ sự bất ngờ. Có điều cần phải nói về âm nhạc của Kayleigh, khán thính giả của cô không đông đảo như các nghệ sĩ khác, nhưng lại rất trung thành với cô như những chú cún lông vàng.

Họ thuộc hết lời bài hát của cô, hiểu cách cô chơi guitar, biết cách cô di chuyển trên sân khấu, cười tán thưởng phong cách của cô trước khi hát hết bài. Những màn trình diễn của cô là điều vô cùng quan trọng với họ, họ lắng nghe như nuốt lấy những lời hát của cô, hiểu biết tiểu sử của cô, những gì cô thích và không thích.

Và một số kẻ muốn biết nhiều hơn thế…

Nghĩ đến đây, ruột gan cô thắt lại, hệt như khi cô bước xuống hồ Hensley vào tháng Một.

Nghĩ về nó, dĩ nhiên rồi.

Tiếp theo cô thấy tê liệt, thở hổn hển. Phải rồi, kẻ nào đó đang theo dõi cô từ phía xa sảnh chính! Không ai trong nhóm của cô đứng đấy cả.

Những cái bóng đang di chuyển.

Hay cô chỉ tưởng tượng ra thế? Hay có thể do thị lực của cô? Kayleigh được trời phú cho chất giọng cao hoàn hảo, ngọt ngào như thiên thần, nhưng Thượng Đế cũng quyết rằng ưu ái thêm cho thị lực của cô nữa thì chỉ có hại. Cô liếc mắt và điều chỉnh cặp kính. Cô chắc chắn rằng có ai đó đang trốn, đang đi tới đi lui nơi ngưỡng cửa vào kho bảo quản của quầy phục vụ tại nhà hát.

Rồi chuyển động ngưng lại.

Cô dám chắc đó không phải một chuyển động, không bao giờ là chuyển động. Chỉ là một vệt sáng, một cái bóng.

Dù xung quanh tĩnh lặng, cô vẫn nghe thấy một hàng rên rỉ, răng rắc và lách cách khó chịu – không biết phát ra từ đâu – cảm thấy cơn ớn lạnh kinh hoàng chạy dọc sống lưng.

Là nó…

Kẻ đã gửi cho cô hàng trăm bức thư điện tử, thư tay với nội dung thân mật, phỉnh phờ về cuộc sống họ có thể chia sẻ với nhau. Hắn hỏi xin một sợi tóc, một mẩu móng tay cô cắt ra. Kẻ bằng cách nào đó đã tiếp cận cô đủ gần trong hàng tá sô diễn, chụp Kayleigh những bức cận cảnh, nhưng không một ai trông thấy hắn. Có khả năng hắn – cho dù chưa bao giờ được chứng minh – đã lẻn vào trong các xe buýt của dàn nhạc, xe mô tô lưu động và thó các phụ kiện quần áo của cô, kể cả đồ lót.

Kẻ đã từng gửi cho cô hàng tá ảnh chụp chính hắn: mái tóc bờm xờm, béo mập, quần áo hắn mặc có vẻ như lâu rồi không giặt. Không bao giờ là ảnh khiêu dâm, nhưng lạ ở chỗ, vì chúng suồng sã đến thế nên càng gây khó chịu hơn nhiều. Kiểu những bức hình trong tin nhắn một người bạn trai sẽ gửi về cho cô từ một chuyến du lịch.

Là nó…

Cha cô gần đây đã thuê một vệ sĩ riêng. Anh ta có khổ người cao lớn cùng cái đầu hình viên đạn. Một sợi dây xoắn thi thoảng lộ ra từ một bên tai cho thấy rõ nhiệm vụ của anh ta là gì. Nhưng lúc này Darthur Morgan đang ở ngoài kia, đi tuần xung quanh và kiểm tra xe cộ. Kế hoạch bảo vệ của anh ta gồm có một chi tiết tinh tế: Anh ta chỉ cần chường mặt ra để những kẻ rình mò phải nản chí quay bước thay vì đối đầu với một kẻ nặng một trăm mười ba cân trông như nghệ sĩ nhạc rap, cộng thêm thái độ (rõ ràng anh ta đã tôi luyện nó từ những năm tháng vị thành niên).

Cô đảo mắt lần nữa qua những hốc tối của sảnh chính – nơi thuận lợi nhất hắn có thể đứng và theo dõi cô. Nghiến chặt răng trong cơn giận dữ vì đã sợ hãi, gần như không thể kiềm chế cảm giác khó chịu và quẫn trí, cô nghĩ, Quay.Lại.Với.Công.Việc.Thôi.

Mày còn lo lắng cái gì? Mày không ở đây một mình. Ban nhạc tuy vẫn chưa vào thành phố – họ đang hoàn thiện nốt mấy việc tại phòng thu ở Nashville – nhưng Bobby đang ngồi cạnh dàn điều khiển âm thanh Midas XL8 đồ sộ chiếm trọn chiếc bàn điều khiển phía sau sảnh chính, cách đó sáu mươi mét. Alicia đang sắp xếp lại các phòng diễn tập. Hai anh chàng lực lưỡng trong đội kỹ thuật đường phố của Bobby đang dỡ đồ phía sau xe tải xuống, lắp ráp và sắp xếp hàng trăm thùng, công cụ, đồ dùng biểu diễn, các tấm gỗ dán, giá đỡ, dây nhợ, ampli, linh kiện, máy tính và dụng cụ chỉnh âm – hàng tấn thiết bị mà ngay cả những ban nhạc lưu diễn khiêm tốn như của Kayleigh cũng cần.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x