
Người Lạ Trong Nhà – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
“Cô ta đến muộn. Khởi đầu không tốt rồi.” Paul sốt ruột. Anh đi ra phía cửa và nhìn qua mắt thần. Đã 2 giờ 15 phút chiều và ứng cử viên đầu tiên, một phụ nữ người Philippines, vẫn chưa đến.
Lúc 2 giờ 20 phút chiều, Gigi uể oải gõ cửa. Myriam ra mở cửa. Cô nhận thấy ngay lập tức là người phụ nữ này có đôi chân quá nhỏ. Mặc dù trời lạnh, bà vẫn đi giày tennis bằng vải và đi tất trắng có diềm ở cổ chân. Ở độ tuổi gần năm mươi, đôi chân bà vẫn nhỏ như chân trẻ con. Trông bà khá thanh lịch, mái tóc bện lại dài đến ngang lưng. Paul khô khan nhận xét rằng bà đến muộn và Gigi vừa cúi đầu vừa lẩm bẩm xin lỗi. Bà nói tiếng Pháp rất tệ.
Paul liền chuyển sang phỏng vấn bằng tiếng Anh dù không mấy tin tưởng. Gigi nói về kinh nghiệm bản thân, về những đứa con bà đã để lại ở quê hương, về đứa bé nhất đã mười năm nay bà chưa được gặp. Anh sẽ không tuyển bà. Anh hỏi thêm vài câu lấy lệ rồi đến lúc 2 giờ 30 chiều, anh tiễn bà. “Chúng tôi sẽ gọi cho bà sau. Thank you.“
Tiếp theo là Grace, một phụ nữ Bờ Biển Ngà tươi cười và không có giấy tờ tùy thân. Caroline, một phụ nữ béo phì có mái tóc vàng bẩn thỉu, suốt cuộc phỏng vấn cô ta chỉ than thở về chứng đau lưng và những vấn đề lưu thông máu của mình. Malika, một phụ nữ Ma Rốc đã có tuổi, bà nhấn mạnh việc đã có hai mươi năm trong nghề và rất yêu trẻ con.
Myriam tỏ thái độ rất rõ ràng. Cô không muốn thuê một người Bắc Phi trông giữ con cho mình. “Cũng tốt mà, Paul cố gắng thuyết phục cô. Bà ấy sẽ nói chuyện với các con bằng tiếng Ả Rập, bởi vì em không muốn làm việc đó.” Nhưng Myriam vẫn kiên quyết không chịu.
Cô sợ giữa cô và bà Malika sẽ nảy sinh sự đồng lõa mặc nhiên và tình cảm thân thiết. Sợ bà sẽ nhận xét cô bằng tiếng Ả Rập. Sẽ kể cho cô nghe cuộc đời bà, và chẳng mấy chốc, sẽ đòi hỏi ở cô cả nghìn thứ nhân danh ngôn ngữ và tôn giáo chung giữa họ. Cô vẫn luôn hồ nghi cái mà cô gọi là tình đoàn kết giữa những người nhập cư.
Rồi Louise xuất hiện. Khi kể về lần trò chuyện đầu tiên ấy, Myriam thích nói rằng đó là một điều hiển nhiên. Như một cú sét đánh trong tình yêu. Cô đặc biệt nhấn mạnh đến cách cư xử của con gái. “Chính con bé đã chọn chị ấy,” cô thích nhấn mạnh như vậy. Mila vừa thức dậy sau giấc ngủ trưa, bị tiếng hét chói tai của cậu em kéo ra khỏi cơn buồn ngủ. Paul vào bế thằng bé, theo sát gót anh là Mila nép mình sau chân bố.
Louise đứng dậy. Khi Myriam miêu tả lại cảnh này, cô vẫn còn mê mẩn vẻ tự tin của chị vú em. Louise nhẹ nhàng đón Adam từ tay bố và giả vờ không nhìn thấy Mila. “Nàng công chúa đâu rồi? Tôi tưởng đã nhìn thấy một nàng công chúa, nhưng nàng ấy biến mất rồi.” Mila bắt đầu cười vang và Louise vẫn tiếp tục trò chơi, tìm kiếm nàng công chúa bí ẩn bị mất tích khắp các góc nhà, dưới gầm bàn, đằng sau ghế xô pha.
Họ hỏi chỉ vài câu. Louise nói rằng chồng chị đã chết, rằng con gái chị, Stéphanie, bây giờ đã lớn – “gần hai mươi tuổi rồi, thật không thể tin nổi” -, rằng chị rất rảnh. Chị đưa cho Paul một tờ giấy trên đó có ghi tên của những người chủ cũ. Chị nói về gia đình nhà Rouvier, cái tên nằm trên đầu danh sách.
“Tôi ở nhà họ một thời gian dài. Họ cũng vậy, họ có hai con. Hai cậu con trai.” Paul và Myriam bị quyến rũ bởi Louise, bởi những đường nét nhẵn nhụi, nụ cười chân thành, đôi môi không run rẩy. Chị có vẻ rất điềm tĩnh. Chị có ánh nhìn của một phụ nữ có thể thấu hiểu và thông cảm tất thảy mọi điều. Khuôn mặt chị như một vùng biển bình lặng, không ai có thể ngờ bên dưới là những miệng vực thẳm.
Ngay tối đó, họ gọi điện cho vợ chồng người chủ có số điện thoại mà Louise để lại. Một phụ nữ trả lời họ, hơi lạnh lùng. Khi nghe nhắc đến tên Louise, bà đổi giọng ngay lập tức. “Louise ư? Anh chị thật may mắn khi gặp được chị ấy. Chị ấy gần như người mẹ thứ hai của các con trai tôi. Chúng tôi thật sự rất đau lòng khi phải chia tay chị ấy. Nói thật với anh chị, hồi ấy, thậm chí tôi còn nghĩ đến việc sinh đứa con thứ ba để có thể giữ chị ấy lại.”
• • •
Louise mở cửa chớp căn hộ. Đã hơn 5 giờ sáng một chút, và bên ngoài, đèn đường vẫn còn sáng. Một người đàn ông đi bộ trong phố, men theo bức tường để tránh mưa. Cơn mưa rào đã kéo dài suốt đêm. Gió rít trong các đường ống và lẩn vào những giấc mơ của chị. Cứ như thể nước mưa rơi theo phương nằm ngang để đập thẳng vào mặt tiền tòa nhà và những ô cửa sổ.
Louise thích nhìn ra ngoài. Ngay trước nhà chị, giữa hai công trình xấu thảm hại, có một ngôi nhà nhỏ, bao quanh là một khu vườn rậm rạp. Một cặp vợ chồng trẻ vừa dọn đến đó hồi đầu hè, hai vợ chồng người Paris cùng với những đứa con chơi xích đu và dọn vườn rau vào ngày Chủ nhật. Louise tự hỏi họ đến khu này làm gì.
Cơn thèm ngủ khiến chị rùng mình. Chị dùng đầu ngón tay cạo chỗ góc cửa sổ. Mặc dù đã ra sức lau chùi, hai lần một tuần, nhưng chị vẫn thấy cửa kính, có vẻ mờ mịt, phủ đầy bụi và những vệt màu đen. Đôi lúc, chị những muốn cọ rửa cho đến khi chúng vỡ tan. Chị cào càng lúc càng mạnh bằng đầu ngón tay trỏ, và móng tay chị bị gãy. Chị đưa ngón tay lên miệng và cắn mạnh để cầm máu.
Căn hộ chỉ có một phòng duy nhất, vừa là phòng ngủ vừa là phòng khách của Louise. Sáng nào chị cũng cẩn thận gập chiếc xô pha giường lại và phủ kín nó bằng lớp vải phủ màu đen. Chị dùng bữa trên chiếc bàn thấp, ti vi lúc nào cũng bật. Dưới chân tường là những thùng các tông vẫn còn đóng kín.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.