Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Tôi bị chấm dứt hợp đồng lao động, bị sa thải, sáu tuần trước lễ Noel – theo tôi đây là khoảng thời gian thật sự tồi tệ để đuổi việc một người. Họ hẳn đã thuê một người phụ nữ khác để thay vào vị trí của tôi. Một chuyên viên được mời đến để tư vấn tâm lý cho người bị sa thải.

Cô ta đưa tôi ra ngoài ăn trưa, một nơi yên tĩnh, gọi một đĩa salad Ceasar cho tôi và một tách cà phê đen cho mình, ngồi ngắm tôi nghẹn ngào với miếng bánh mì nướng và thông báo tình trạng công việc của tôi.

Tôi đoán là Larry đã biết rằng tôi sẽ không chấp nhận nghe tin này từ anh ta hay bất cứ người nào khác, tôi có thể sẽ cố thuyết phục anh ta thay đổi quyết định, sẽ đập anh ta bằng một vụ kiện cáo hay đơn giản chỉ là tát vào mặt anh ta.

Anh ta đã cố gắng để tôi chết trong danh dự, chỉ có tôi là chẳng cảm thấy danh giá chút nào khi ra đi. Bị sa thải công khai, chắc tôi phải nói cho mọi người biết. Và nếu tôi không phải nói thì cũng là vì mọi người biết hết rồi. Tôi thật xấu hổ! Rất xấu hổ!!!

Tôi đã khởi nghiệp bằng nghề kế toán. Từ lúc trưởng thành ở cái tuổi hăm bốn tôi đã làm việc ở Tren & Bogle, một công ty lớn, tôi làm ở đó được một năm, rồi một sự thuyên chuyển bất ngờ, tôi đến Start It Up, ở đó tôi đưa ra những lời khuyên về tài chính và hướng dẫn những cá nhân muốn bắt đầu việc kinh doanh của họ. Tôi đã học được rằng luôn luôn có hai câu chuyện về một sự việc: câu chuyện được mọi người biết đến và sự thật.

Câu chuyện của tôi là sau mười tám tháng ở đó, sau khi trở nên đầy cảm hứng từ những trải nghiệm của bản thân, tôi bị khuất phục bởi niềm đam mê biến những ý tưởng của mình thành hiện thực. Sự thật là tôi cảm thấy khó chịu khi thấy mọi người không làm việc một cách tử tế. Làm việc hiệu quả luôn là kim chỉ nam của tôi, vì vậy tôi bắt đầu việc kinh doanh của chính mình. Việc kinh doanh thành công đến nỗi một người đã đề nghị mua nó.

Vì thế tôi đã bán. Rồi tôi gầy dựng một việc kinh doanh khác và tôi cũng lại bán nó. Tôi nhanh chóng khuếch trương ý tưởng tiếp theo. Đến lần thứ ba, tôi thậm chí còn chưa kịp phát triển ý tưởng thì người ta đã thích nó, hoặc là không thích khả năng nó có thể trở thành một đối thủ mạnh mẽ của họ, vì vậy họ mua ngay lập tức. Điều này đưa tôi đến mối quan hệ làm ăn với Larry, sự đầu tư gần đây nhất và công việc duy nhất mà tôi bị sa thải.

Khái niệm kinh doanh không phải ý kiến ban đầu của tôi mà là của Larry, chúng tôi phát triển ý tưởng cùng với nhau, tôi là một đồng sáng lập và tôi đã chăm sóc “đứa trẻ” đó như thể chính tôi mang nặng đẻ đau. Tôi giúp nó lớn lên. Tôi dõi theo cách nó trưởng thành, phát triển vượt ra khỏi cả những ước mơ ngông cuồng nhất của chúng tôi, và rồi chuẩn bị cho giây phút mà chúng tôi có thể bán nó. Điều đó đã không xảy ra. Tôi bị sa thải.

Việc kinh doanh được gọi là Nhà máy Ý tưởng. Chúng tôi giúp đỡ các tổ chức với những ý tưởng lớn của chính họ. Chúng tôi không phải là những công ty tư vấn. Chúng tôi lấy những ý tưởng của họ, làm cho nó tốt hơn hoặc tạo ra những ý tưởng của mình, phát triển, bổ sung, dõi theo cho đến khi hoàn thành.

Ý tưởng lớn đó có thể là tờ Daily Fix, một tờ báo cho quán cà phê địa phương với những câu chuyện quanh đó, nó có thể cổ vũ cho việc buôn bán, công việc của các nhà văn, họa sĩ ở nơi này; hoặc có thể chỉ là quyết định bán kem ở cửa hàng tình dục, cả hai đều riêng tư và chuyên nghiệp.

Chúng tôi không phải gắng sức trong suốt thời kỳ suy thoái, chúng tôi phát triển. Bởi vì nếu có một điều gì mà các công ty cần để tiếp tục đi tới trong xu hướng hiện nay thì đó là khả năng sáng tạo. Chúng tôi bán khả năng sáng tạo của mình, và tôi yêu thích điều đó.

Như tôi phân tích, bây giờ, trong những ngày nhàn rỗi, tôi có thể thấy mối quan hệ giữa tôi và Larry đã đổ vỡ từ trước. Tôi đã hướng về lộ trình “bán công ty” một cách mù quáng, như tôi đã làm ba lần trước đó, trong khi anh ta vẫn dự định giữ nó. Một rắc rối lớn, với sự nhận thức muộn màng.

Tôi nghĩ tôi đã thúc ép quá nhiều, tìm kiếm các bên liên quan, khi mà trong thâm tâm tôi biết anh ta không hứng thú, điều đó gây quá nhiều áp lực cho anh ta. Anh ta tin rằng, “thực hiện đến cùng” có nghĩa là không ngừng phát triển, trong khi tôi lại tin rằng thực hiện một việc gì đó đến cùng có nghĩa là bán nó đi và khởi đầu một cái khác.

Tôi chăm sóc với ý định cuối cùng là chào tạm biệt, anh ta chăm sóc để giữ chặt lấy nó. Nếu bạn thấy cái cách của anh ta đối với cô con gái tuổi teen và bà vợ, bạn sẽ biết đó là triết lý sống của anh ta đối với hầu hết mọi việc. Giữ chặt lấy, đừng buông ra, nó là của tôi. Quản lý phải là không từ bỏ. Dù thế nào đi nữa.

Tôi ba mươi mốt tuổi và đã làm ở đó được bốn năm. Tôi chưa bao giờ có một ngày đau ốm, chưa từng một lời than phiền, buộc tội, chưa từng bị một lần cảnh cáo, không bao giờ giao thiệp không chính đáng – ít nhất là không làm bất cứ chuyện gì gây hậu quả tiêu cực cho công ty.

Tôi dành tất cả cho công việc, một cách đặc biệt như thể vì lợi ích của chính tôi, nhưng cũng hy vọng guồng máy này sẽ đem lại cho tôi một điều gì đó, sẽ trân trọng vị trí của tôi. Trước kia tôi tin rằng bị sa thải chẳng phải là điều riêng tư gì vì chưa bao giờ bị rơi vào hoàn cảnh đó, chỉ có tôi sa thải những người khác.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x