
Công Chúa Bari – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Hình như đó là năm tôi đến trường. Khi ấy con Trắng theo như lời bà nói, nếu tính theo tuổi người phải là hơn sáu mươi rồi mà vẫn đi tơ với một con chó đực nào đó và có chửa. Người lớn thì không khỏi trề môi chê bai “đúng là động đực”, nhưng con Trắng vẫn thản nhiên vác cái bụng và rung rung vú đi đi lại lại trong sân. Và trong một đêm đông mịt mù nó đã đẻ con. Chúng tôi nằm thành hàng trong chăn nghe thấy tiếng mẹ và bà nói qua nói lại.
“Được mấy con thế?”
“Một, hai, ba, bốn… ôi, chắc phải tới bảy con đấy ạ.”
“Đúng là ở đời có nhiều chuyện lạ, gỗ mộc còn nở được hoa, thành bà già rồi mà còn đẻ được tới bảy con cơ à!”
Trước khi mẹ gấp chăn, vỗ vỗ vào má giục giã gọi dậy chuẩn bị đi học, chúng tôi đồng loạt bật dậy giống như đã hẹn trước vậy. Đứa thì mau chóng mặc cho xong quần áo, đứa khác vẫn mặc nguyên đồ ngủ thoăn thoắt chạy ra sân. Chúng tôi tranh nhau thò đầu trước vào cái ổ chó nhỏ như cái tổ cá tuế trên ao. Con Trắng, vốn mọi ngày rất hiền lành, vội thò đầu và nhe răng ra sủa. Mẹ nhắc chúng tôi:
“Cẩn thận kẻo nó cắn, nó sợ con nó bị hại nên mới vậy đó.”
Chỉ đến khi các chị gái lùi hết ra đằng sau tôi mới có kẽ để len vào bên trong và ngồi xổm trước ổ chó. Tôi không nói gì mà chỉ nghĩ trong đầu.
“Tao là thứ bảy Bari đây. Tao muốn nhìn các em tao thôi. Đừng lo gì cả.”
Con Trắng mệt nhọc đứng lên và đi ra khỏi ổ. Trong cái ổ, mấy con chó con chỉ bé bằng nắm tay tôi đang nhắm tịt mắt, nằm cuộn lấy nhau trên mấy cái nệm rơm. Tôi cho tay vào trong đám chó con, kéo một con ra và ôm nó trong ngực mình.
Tôi cảm nhận được nhịp tim đập nhịp nhàng của con chó nhỏ dưới lòng tay mình. Tôi lại nghĩ trong đầu “Mày cũng là con thứ bảy giống tao đây”. Tôi chăm chú vào con chó nhỏ, tưởng không có ai ở nhà nhưng khi quay ra thì thấy bà, mẹ và cả các chị tôi vây quanh im lặng nhìn tôi và con chó con. Bố từ trên hè đi ra cũng ngây ra nhìn rồi nói lẫy.
“Có khi nào toàn là chó cái không đấy?”
“Ơ… cái anh này, mới sáng ra mà đã ăn nói như thế rồi.”
Bà cầm cái cán chổi để xua bố đi, bọn trẻ lại chen chúc ồn ào trước cái ổ chó, con Trắng thì gầm gừ chặn trước cửa. Chị Trinh giơ tay ra giả bộ đánh con chó và tiến lại gần:
“Ơ cái con này, sao mày dám phân biệt đối xử thế?”
Con Trắng càng giận dữ hơn và lần này nó bắt đầu sủa lên dữ dội. Tôi để lại con chó con vào trong ổ và lại nghĩ trong đầu.
“Tao sẽ bảo vệ cho mày.”Con Trắng chui vào trong ổ, thu đàn con vào trong lòng rồi nằm cuộn tròn người lại. Tôi nghe đằng sau tiếng chị Chân lẩm bẩm:
“Con này đúng là lạ thật, lại còn biết nói chuyện với cả chó nữa.”
Cả nhà tôi nghe xong cũng chẳng có ai phản ứng gì nhưng rồi dần dần mọi người đều có vẻ đoán được tôi là một con bé lạ lùng. Bố mẹ tôi không phản ứng gì với những hành động của tôi vì đã có bà lúc nào cũng có vẻ hăm dọa để bảo vệ tôi, chiều tôi hết mức. Tôi nhớ rất chính xác ngày đó vì ngoài chuyện tôi gặp gỡ với con chó thứ bảy Chinsung thì đúng vào ngày con Trắng đẻ con, buổi tối hôm đó cậu tôi xuất hiện.
Tôi và chị Hiền đang chơi gồng ghềnh thì cánh cửa gỗ chợt hé mở và có ai đó thò đầu vào nhìn quanh. Khi trông thấy người đàn ông cao ngồng với mái tóc húi cua, chúng tôi vội bỏ đám đá và chạy vào trong hè. Chị Hiền không biết sợ hãi tới mức nào mà mặc dù sau này chị ấy cứ chối phăng nhưng tôi thấy lúc đó nước tiểu của chị chảy ròng ròng xuống dưới bắp chân.
“Mấy đứa ơi, mẹ các cháu đi đâu rồi?”
“Ai thế ạ?”
Tôi không hề sợ hãi mà đứng chặn phía trước hỏi lại, nhưng ông ta vẫn lơ láo nhìn quanh và lần này thì thò hẳn người vào trong cổng.
“Nếu đúng là nhà này thì cậu là cậu của các cháu đấy.”
Mẹ tôi đang chuẩn bị bữa tối trong bếp, đúng lúc ấy bà ló ra ngoài và chạy ra cổng, hai tay giơ về phía trước:
“Trời ơi, ai thế này? Cậu làm sao mà tới được đây? Được nghỉ phép à?”
Cậu khi đó mới bước cả người vào nắm lấy hai tay mẹ.
“Chị, em ra quân rồi. Thế anh rể đâu?”
“Chắc anh ấy cũng sắp về đấy, cậu vào đây đi nào.”
Cậu mặc bộ quần áo bảo hộ cũ bạc màu, đeo ba lô và tay cầm cái phong cầm. Trước khi theo mẹ bước lên hè, cậu lần lượt vò đầu chúng tôi, lúc đó cả đám còn đang e ngại. Cái điệu bộ ấy của cậu không biết là có thật lòng hay không nhưng tôi thấy thật khó chịu. Mặc dù sau này trong ba lô của cậu có nhiều quà rất đẹp, nhưng lúc ấy cậu lại đút tay vào túi và cười hềnh hệch.
“Cậu bắt trên đường để cho các cháu chơi đấy.”
Cậu xòe tay ra và có cái gì đó đen ngòm nhảy về phía chúng tôi. Tôi nhanh chân lùi lại phía sau mấy bước nhưng chị Hiền thì đã ngồi phịch xuống đất ngay tại chỗ.
“Ôi mẹ ơi!”
Cái vật rơi xuống đất đó chính là con cóc chúa to bằng nắm tay người lớn, mắt nó lồi ra, cổ phùng lên và kêu oạp oạp. Tôi xốc nách chị Hiền lên nhưng mắt của chị ấy đã lộn tròng trắng dã. Mẹ tôi chạy tới ôm lấy chị Hiền.
“Trời ơi, vừa tới nhà đã gây chuyện rồi! Cậu khi nào mới lớn đây?”
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.