Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Hiền đoán đâu có sai. Khi nghe Hiền kể chuyện, nhỏ Huyên đã kêu lên:

– Chết, sao mi ngu quá, tiết lộ tên tuổihết trơn vậy.

Hiền chống chế:

– Tại nó con nít mà!

Huyên lắc đầu:

– Anh chàng bần tiện, dụ dỗ con nít há. Thế bồ biết tên anh chàng chưa?

Dù còn ấm ức, nhưng Hiền tỉnh bơ.

– Tui đâu cần biết làm gì.Biết chi cho mệt.

Nhỏ Huyên gài rất tài:

– Ha, vậy anh chàng biết tên bồ rồi, anh chàng sẽ mệt há.

Nhỏ Huyên.Llúc nào cũng muốn ăn người hết trơn.Nhưng Hiền tha thứ được.Mỗi người phải có một bạn than để tâm tình chứ. Không có ai nghe chuyện mình, buồn chết được.

Lúc đó, giờ ra chơi. Hai đứa đứng dưới một gốc liễu.Huyên nhìn Hiền bằng ánh mắt tò mò, nhột ghê.

– Ta hỏi thiệt. Mi có muốn biết tên anh chàng không?

Dĩ nhiên là có. Nhưng thường thường, phải trả lời bằng tiếng không.Nhỏ Huyên cười:

– Còn lâu. Ta biết nhà ngươi rất chú ý tới anh chàng.

Nhỏ nói đúng nữa. Lần này, Hiền phải có một thái độ nào đó để con nhỏ đừng bắt nọn. Tức thì Hiền gân cổ, Ðỏ mặt:

Nói bậy há. Nghỉ chơi Huyên đi.

Trò nghỉ chơi nhau ra, diễn đi diễn lại hoài cũng hết linh. Và chỉ vài phút sau, câu chuyện lại trở về ‘chú điểm chính’ là anh hàng xóm. Huyên gật gù

Ta phải tới nhà của mi, thám thính coi tình hình ra sao.Mới nghe nhà ngươi nói,sao còn nhiều điểm khả nghi quá.

Nói là làm. Ngay buổi trưa,thay gì đèo Hiền về, thả đầu ngõ. Huyên đã đàng hoàng đi vào nhà.Mấy đứa nhỏ chạy uà ra

A, chị Huyên, chị Huyên.

Huyên lên mặt,vì hắn đang cho hắn là nhân vật quan trọng mà.

– Ê, Bi hay Ki cho chị ly đá lạnh nghe.

Rồi Huyên bắt Hiền dẫn về phòng, hé tấm rèm nhìn qua nhà bên cạnh.Xui xẻo.Khoảng sân nhà bên vẫn trống trải và buồn tênh. Sau cùng,Huyên nghĩ ra một cách,rủ Hiền xuống chơi với bọn nhỏ, Huyên mở đầu:

– Ở nhà chơi vui hông?

– Vui ghê chị ơi.Tụi em chơi công chúa, chơi chị em.

Hiền biết trò chơi này rồi. Kinh khủng lắm. Giường chiếu trong phòng Bố Mẹ lộn tùng phèo hết trơn. Cứ nghe ba đứa nó chơi trò chị em thì cười đến mệt.

– Chỉ có ba đứa thôi à?

– Í tụi em có bạn nè. Tụi em có thằng Nai.

– Nai nào vậy?Thằn gNai ở hàng xóm. Tụi em mới quen.Há, Ki há.

Con Ki nói với Hiền:

– Sáng tụi em có qua bên thằng Nai chơi. Anh nó cho ăn bánh, ăn kẹo, đủ thứ.

– Xì tụi bây chỉ có kẹo

– Ngon lắm chị Hiền.Con Bé có để dành kẹo cho chị đó.Bé…đâu?

– Em cất dưới nệm giường trong phòng Mẹ.

Hiền giật mình.Con nhỏ bị đòn không biết bao nhiêu lần về cái tội này mà không nhớ.Nó cứ dấu thức ăn dưới nệm giường. Có nhiều hôm, Bố Mẹ vô giường ngủ, kêu ầm lên. Mẹ đi tắm, Bố tìm thuốc xịt muỗi. Chuyện là Bố Mẹ vừa nằm lên giường một lúcthì bị kiến lữa bu lại đốt.Xem xét trên giường thì kiến bò từng hàng dài. Tìm ra thúc ăn dấu dưới nệm giường hay dưới gối.Một thỏi chocolate,một caí bánh,một cái kẹo. Bao giờ thủ phạm vẫn là con Bé hết.Hiền la hoảng:

– Chết.Có vô lấy ra không? Muốn trưa nay kiến đốt Bố Mẹ rồi ăn đòn hả.

Nghe nói tới đòn, con Bé nhớ ngay. Lật đật đi tìm cái kẹo.Nhưng ăn gì được nữa, kiến đã thấy hơi,bu đầy và kẹo đã rỉ nước trông gớm ghiếc.

Hiền kêu:

– Nguy rồi.

Nhỏ Huyên không hiểu:

– Kiến bu thì vứt đi. Cái gì mà nhà ngươi kêu nguy?

– Vứt thì chuyện đã hẳn.Nhưng nó làm kiến bu đầy giường, ông bà già sẽ la hoảng lên.

Huyên thu xếp:

– Ăn nhằm gì. Hết kẹo là nó đi. Phải đi tìm thức ăn khác chứ. Ðể chị bày cho.Giờ Bé đem cái kẹo này vứt ở ngoài cửa sổ phòng Ba Mẹ là kiến theo ra đó hết.

Không biết phương pháp Huyên bày có ổn không, nhưng Hiền thấy hợp lý. Câu chuyện về anh hàng xóm bị vụ kẹo và kiến của con Bé cắt ngang.Giờ tiếp tục lại chớ. Huyên hỏi:

– Bộ anh gì bên đó cho kẹo nhiều lắm hở?

Thằng Bi:

– Nhiều lắm. Một kho.Anh đem ra một đống to thế này, bằng cái nhà luôn.

Nhỏ Huyên bật cười. Hiền đập vào vai em:

– Mày dóc tổ.

Thằng Bi trề môi:

– Em nói thiệt, dóc gì.

Và nó càu nhàu

– Em mà dóc. Em thèm nói dóc. Chị biết gì mà nói. Hỏi con Bé coi,anh thằng Nai còn hỏi Bé:Bộ chị Hiền thích kẹo lắm hả?

Hiền vội vã:

– Rồi con Bé nói sao?

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x