Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Tôi Đã Trở Nên Vô Hình Như Thế Nào?

Trong phòng học của tôi. Bàn học và giường chiếu ngổn ngang sách vở lẫn với quần áo. Cái thì lủng lẳng trên thành ghế, cái chềnh ềnh trên giường. Có tiếng gõ cửa, tôi chưa kịp thu dọn thì cửa phòng hé mở. Trước mặt tôi là một cụ già trán hói, tóc bạc phơ.

– Xin lỗi, tôi muốn hỏi cậu Sơn.

– Dạ, cháu là Sơn đây ạ.

– A, hay quá. Có người mách tôi tới đây. Vừa nói ông cụ vừa ngồi xuống ghế.

– Thưa… Cụ có thể cho cháu biết cháu đang được hân hạnh tiếp ai đây ạ.

– Tôi vào đề ngay bây giờ… Tôi là nhà khoa học. Hôm nay tôi muốn gặp cậu để cùng cậu nghiên cứu về một vấn đề có ý nghĩa… triết học.

– Thưa cụ thế thì người nào đó mách nhầm rồi. Ở phố này có tới mấy Sơn ạ. Cháu là Sơn cá trê, chả là cháu có cái đầu dẹt.

– Ồ! Tôi tin đã tìm ra đúng cậu.

Tôi vẫn lắc đầu quầy quậy:

– Thưa cụ! Có thể ngay bây giờ cháu hầu cụ một ván cờ, mươi phút bàn luận về một trận bóng đá hạng A… Chứ còn chuyện triết học triết hung gì cụ vừa nói, đối với cháu quả thật, xin cụ tha lỗi, xa lạ quá, có nằm mơ cũng không nghĩ tới.

Ông cụ cười:

– Tôi không những không nhầm mà còn biết lúc nào nên tới. Có phải từ lâu cậu muốn mình trở thành người phi thường, có những hành động phi thường không? Tôi đến đây giúp cậu thực hiện ước mơ đó.

Tôi hết sức ngạc nhiên đứng bật dậy: Trời đất, y như cụ đang đi guốc trong bụng cháu.

Ông cụ mỉm cười chậm rãi nói:

– Không, tôi chưa nói hết. Từ lâu trong thâm tâm cậu ước mong trở thành người vô hình, và một khi đã thành người vô hình thì ta sẽ làm nên những việc lớn, sự nghiệp lớn cho đời, có phải đó là điều cậu luôn mơ ước không?

Tôi ngẩn ra một lúc rồi bật kêu lên:

– Đúng là cụ đi guốc trong bụng cháu rồi.

Ông cụ từ tốn nói:

– Tôi nghĩ làm cho con người trở thành vô hình còn thú vị gấp mấy lần công việc của nhà luyện đan thời Trung cổ. Ngày đó nhà bác học mơ luyện thủy ngân thành vàng, nếu công việc của họ có thành công đi nữa, thì những núi vàng thu được đâu có thể so sánh với công việc biến con người thành vô hình. Chắc cậu biết có bao nhiêu tiền cũng không mua được…

– Thưa cụ, vàng cũng không mua được tự do. Khi con người trở thành vô hình, nó sẽ thoát khỏi mọi ràng buộc, trước hết là các luật lệ rắc rối của xã hội. Con người được hoàn toàn giải phóng. Sống và làm việc theo ý thích của mình. Tôi cảm thấy mình ăn nói hơi bị thao thao bất tuyệt.

Nhà bác học tủm tỉm cười.

– Chà, thế mà cậu cứ khiêm tốn. Vừa rồi cậu chẳng đã phát biểu về một vấn đề triết học đó sao. Đúng, tôi muốn qua cậu làm một cuộc thí nghiệm về vấn đề đó.

– Dạ, vấn đề gì ạ?

– Vô hình và… tự do. Nhà bác học trầm ngâm. Tôi muốn đặt một vấn đề mới trong triết học

Tôi hoang mang pha chút thất vọng.

– Dạ, thế ra cụ là nhà triết học?

– Nhà bác học cũng là nhà triết học, họ giải thích thế giới bằng những con số, bằng các định luật vật lý, bằng các phản ứng hoá học… Họ cùng các nhà triết học duy vật tách con người, vũ trụ ra khỏi bàn tay vô hình của Thượng đế…

– Thưa cụ, con chỉ mới học lớp 12 thôi. Cụ mà nói thêm nữa, đầu con sẽ vỡ tung ra mất. Con chỉ muốn một điều duy nhất là trở nên vô hình thôi mà.

– Đừng nóng ruột, nhà bác học cười. Rồi đâu sẽ vào đấy. Lúc nãy cậu nói: Khi con người vô hình thì sẽ thoát khỏi mọi ràng buộc… Ta hình dung ra một quang cảnh thế này: Ta sẽ như con ngựa hoang thênh thang trên đồng cỏ. Không có những tấm biển đường cấm, không có ngọn đèn đỏ trước mặt. Đó chẳng phải là một ý nghĩ thú vị sao. Tôi đến đây mong cậu giúp tôi chứng minh điều đó.

– Trời đất! Một học sinh như con thì làm sao giúp cụ những việc đó.

– Không phải lo. Chúng ta có quan hệ lẫn nhau. Tôi giúp cậu thực hiện ước mơ, và qua đó cậu giúp tôi chứng minh một vấn đề triết học tôi hằng quan tâm.

– Thưa cụ. Cháu chẳng biết gì hết. Cháu chỉ muốn hỏi cụ có thể giúp cháu trở thành vô hình được không?

– Tôi nghiên cứu vấn đề này suốt hai mươi năm. Nhưng chỉ cần mười phút cậu sẽ trở thành vô hình. Đây cậu xem! Nhà bác học lấy trong túi ra một cái bọc rồi từ từ giở ra từng lớp giấy. Quái, cái gì mà ông cụ gói cẩn thận đến thế. Chỉ có kim cương, châu báu người ta mới gói kỹ thế.

– Cái này còn quý hơn cả kim cương. Ông cụ nói, rồi lấy ra một cái lọ bên trong có 3 viên thuốc màu xanh, đỏ, vàng. Đây là những viên thuốc có tác dụng làm cho các mô các tế bào nhỏ nhất trong cơ thể trở nên trong suốt như pha lê. Viên màu đỏ này có tác dụng với các chất sừng như móng chân, móng tay, tóc. Đây, cậu cầm lấy.
Tôi cầm viên thuốc bỗng thấy phân vân quá đổi. Những ham muốn lâu nay trong phút chốc dường như nguội đi. Một cảm giác lo sợ mơ hồ.

Dường như đọc được tâm trạng của tôi. Ông cụ nói:

– Cậu cảm thấy không yên tâm phải không? Vậy cậu hãy chờ một dịp khác. Ông cụ đứng dậy định đi. Tôi vội nắm tay ông cụ giữ lại.

– Cụ nán lại một chút. Chả là cháu đang…

– Tôi biết quá đi chứ! Một bước ngoặc lớn, không dễ gì trong phút chốc người ta quyết định ngay. Đúng là không nên vội vàng rồi có lúc hối không kịp.

Mà sao lại phải hối hận. Chẳng phải lâu nay tôi từng ao ước được tự do và làm những việc lớn lao phi thường đó sao. Bây giờ mơ ước sắp nằm trong tầm tay sao bỗng dưng lại hèn nhát. Cần phải mạnh mẽ lên. Tôi bỏ viên thuốc vô mồm chiêu thêm ngụm nước rồi nuốt ngay, như sợ viên thuốc vọt ra khỏi mồm, hay sợ mình lại đổi ý, trước sự ngạc nhiên của nhà Triết học.

– Cậu hoàn toàn không ân hận gì chứ?

– Thưa có, cháu ân hận là không gặp cụ sớm hơn.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x