
Khinh Ngữ – Đọc sách online ebook pdf
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Chương 2
Trái tim Tô Dật An trở nên nóng nảy bất an, và dưới tâm trạng nóng nảy ấy, điều hắn muốn làm nhất là gào lên một câu – Mẹ nó chứ đừng có thò đầu vào trong lỗ rốn hắn nữa.
Cảm giác kỳ dị thực sự khiến cho tim gan người ta đập loạn xạ, thân thể cứng đờ, huyết mạch ngừng trệ!
Nhưng hiện giờ hắn chẳng thể làm được gì, hắn chỉ có thể vừa ngây ra đầy phẫn nộ lại vừa bất lực nghe Lâm Khinh Ngữ úp sấp lên bụng mình thủ thà thủ thỉ. Khoảng thời gian đó với Tô Dật An mà nói dày vò không gì so sánh được.
Không biết đã thủ thỉ bao nhiêu lần, cuối cùng Lâm Khinh Ngữ cũng thỏa mãn thở phào nhẹ nhõm, sau đó ngồi xuống “chân” hắn:
“Phù, thoải mái quá.”
Cô càng thoải mái, thì Tô Dật An lại càng thấy bực bội – Ngay cả việc hất cái chân để hẩy cái người kia ra hắn cũng không làm được!
Lâm Khinh Ngữ yên lặng ngồi dựa vào hắn một lúc, giống như thể cuối cùng cũng đã cảm nhận được khí hậu rét buốt của những ngày đầu đông, bèn đứng dậy cả người run rẩy, phủi phủi mông, lúc sắp đi còn vuốt ve cái hốc cây của hắn: “Ngày mai tôi lại đến nói chuyện với anh.”
Giờ cuối cùng Tô Dật An cũng cảm nhận tính quan trọng của khuôn mặt. Con người cần khuôn mặt, không phải là để dễ nhìn, mà là vì trong tình huống không thể thốt lên lời, sẽ cử động bốn mươi bốn khối cơ thịt ở mặt, thể hiện thật sinh động nhuần nhuyễn sự chán ghét của hắn đối với người khác, và gợi lên sự liêm sỉ của họ.
Giống như hiện giờ, hắn không có mặt, vì thế cậu thanh niên kia hoàn toàn không thể cảm nhận được sự chán ghét của hắn giành cho cậu ta, không mảy may có chút liêm sỉ nào, toàn thân nhẹ nhõm, cứ thế tung tăng chạy đi mất.
Tô Dật An tiếp tục đứng im tại chỗ, nhìn đăm đăm vào bóng lưng cậu thanh niên đang chạy càng lúc càng xa dần kia, càng nhìn, hắn lại càng cảm thấy có một cảm giác quen thuộc lạ lùng không thể nói rõ được.
Vì lượng tin tức nhất thời phải tiếp nhận quá nhiều mà não bị chết máy, đến cuối cùng giống như thể đã tìm lại được lý trí và khởi động được sự bình tĩnh. Tô Dật An rốt cuộc đã nhớ ra……
Cái người tên “Lin Qing Yu” cứ hét đi hét lại câu “Cô ta đã biến thành con trai rồi” trong lỗ rốn của hắn, lẽ nào là Lâm Khinh Ngữ mà hắn quen?
(Lin Quing Yu là phiên âm của Lâm Khinh Ngữ và của Lâm Thanh Vũ – người Khinh Ngữ nhà chúng ta nhập hồn vào. Nghe như truyện ma!!!)
Tô Dật An rất thông minh, thông minh đến độ từ nhỏ đã học nhảy lớp.
Vừa khéo, lúc nhỏ có một lần nhảy lớp, hắn nhảy lên lớp của Lâm Khinh Ngữ, nên biết cô.Nhưng cùng học chẳng được bao lâu, hắn lại theo gia đình sang nước ngoài, nên nói về tuổi tác, thì theo lý hắn vẫn kém Lâm Khinh Ngữ một tuổi. Nhưng hiện giờ Lâm Khinh Ngữ học ở đại học A, tình cờ là, lúc này hắn cũng đã trở thành vị giáo sư xuất sắc du học từ nước ngoài về của đại học A. Trong số sinh viên của hắn, vừa hay có Lâm Khinh Ngữ.
Lâm Khinh Ngữ nói rằng cô ấy vừa tỉnh dậy thì biến thành con trai, còn hắn vừa tỉnh đậy thì lại biến thành một cái cây. Tô Dật An bắt đầu cẩn thận hồi tưởng lại trước khi bọn họ bị biến thành hình dạng này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Hắn nhớ, hình như tối hôm qua hắn đi uống rượu.
Hôm thứ năm sau khi dạy ở giảng đường tầng xưới xong, lúc quay về căn hộ riêng ở bên ngoài trường, hắn nhìn thấy Lâm Khinh Ngữ đang uống rượu đến say mèm cũng một cô bạn.
Cô bạn uống cùng Lâm Khinh Ngữ tên là Tô Hạ, cũng vừa khéo là, hắn cũng quen, cô ấy học trên Lâm Khinh Ngữ một khóa, giờ đang là nghiên cứu sinh của đại học A.
Hiển nhiên là Tô Hạ cũng quen hắn, không cần đoán hắn cũng biết, chắc chắn là Lâm Khinh Ngữ đã mắng mình không tiếc lời trước mặt cô bạn ấy, suy cho cùng việc hắn và cô nàng sinh viên Lâm Khinh Ngữ bất hòa với nhau, ầm ĩ đến tận chủ nhiệm khoa của bọn hắn còn biết cơ mà.
“Thầy Tô!” Tô Hạ hét toáng lên, “Thầy Tô!”.
Tô Dật An dừng chân, cuối cùng cũng đi qua đó.
Tô Hạ ngước nhìn hắn bằng khuôn mặt khổ sở: “Thầy Tô, thầy hướng dẫn của em bắt em phải gửi ngay tài liệu cho thầy ấy ngay, nhưng hiện giờ em thật sự không thể làm được, thầy giúp em trông chừng Khinh Ngữ một lát được không ạ, nửa tiếng sau em sẽ quay lại! Em đi giao tài liệu xong sẽ quay lại ngay!”.
Tô Dật An cau mày: “Gọi điện thoại bảo bạn cùng phòng của cô ấy tới đón, nếu không thì bảo người nhà tới.”
“Bạn cùng phòng của em ấy đều ra ngoài cả rồi, trong một chốc một lát thì không quay về ngay được đâu ạ, người nhà cũng ở rất xa, em thật sự vội lắm, nếu không đã đưa em ấy về luôn rồi, em đi gửi tài liệu một tí thôi, gửi xong sẽ lập tức quay lại ngay! Nể tình hai chúng ta cùng họ, nói không chừng tám trăm năm trước là người một nhà cũng nên, thầy giúp em đi ạ!” Tô Hạ vừa nói vừa đẩy Lâm Khinh Ngữ về phía Tô Dật An, “Hai người không phải từng là bạn học chung thời tiểu học sao, Khinh Ngữ nói lúc trước tình cảm hồi nhỏ của hai người rất tốt mà. Cứ như vậy đi nhé, em đi trước đây……”
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.