Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

NGÀY THỨ NHẤT

13-05-2010

(Giverny)

TẬP HỢP

Làn nước suối trong vắt được nhuộm hồng, bởi những tia nước nhỏ, như những con phù du nhuốm màu dầu loang dần ra từ một vòi nước mà ở đó người ta đang rửa một cây cọ vẽ.

“Không, Neptune!”

Theo dòng nước, màu loãng ra, vương vào màu xanh của đám cỏ dại rủ xuống hai bên bờ, lẫn vào màu nâu đỏ của rễ cây dương và liễu. Màu phai thật tinh tế…

Tôi khá thích điều đó.

Trừ việc màu đỏ không phải bắt nguồn từ một bảng pha màu của một họa sĩ rửa bên bờ sông mà từ cái đầu bị chém của Jérôme Morval. Thậm chí bị chém thê thảm. Máu rỉ ra từ một vết chém sâu phía trên đầu, rất sâu và rõ, chiếc đầu ngập dưới sông Epte được nước rửa sạch.

Con chó béc giê Đức của tôi tiến lại gần đánh hơi. Tôi hét lên một lần nữa, lần này kiên quyết hơn:

“Không, Neptune! Lùi lại đi!”

Tôi cho rằng họ sẽ nhanh chóng tìm ra cái xác. Dù mới 6 giờ sáng, một người đi dạo có thể sẽ ngang qua, hay một họa sĩ, một ai đó chạy thể dục, một người đi mò ốc… một người qua đường, sẽ bắt gặp cái xác này.

Tôi cẩn thận không tiến lại gần hơn. Tôi tì vào cây gậy của mình. Phía trước tôi lầy bùn, mấy hôm nay trời mưa nhiều khiến đất ở bờ sông tơi xốp. Ở tuổi tám mươi tư, tôi thực sự không còn khả năng bơi lội, dù là ở một con sông nhỏ không có gì đáng sợ, rộng chưa đến một mét mà một nửa lưu lượng đã bị đổi dòng để cấp nước cho chiếc ao trong khu vườn của Monet. Nhưng giờ thì dường như không phải như thế nữa, hiện đã có một giếng khoan ngầm để cấp nước cho ao Hoa Súng.

“Đi nào, Neptune. Chúng ta đi tiếp nào.”

Tôi giơ cây gậy về phía nó để nó khỏi gí mũi vào cái lỗ thủng rách toạc trên chiếc áo vest xám của Jérôme Morval. Vết thương thứ hai của anh ta. Ngay giữa tim.

“Đi nào! Chúng ta sẽ không ở đây lâu.”

Tôi nhìn lại lần cuối khu giặt ngay trước mặt rồi tiếp tục đi dọc con đường. Không có gì để nói, mọi thứ đều được gìn giữ hoàn hảo. Đám cây um tùm nhất đều được cưa tận gốc. Các sườn dốc đều nhẵn cỏ. Phải nói rằng, mỗi ngày có vài ngàn du khách đi lại trên con đường này. Một chiếc xe nôi, một người khuyết tật trên xe lăn, hay một bà cụ chống gậy. Như tôi chẳng hạn!

“Đi nào, lại đây, Neptune.”

Tôi quay lại nhìn ra xa, nơi con sông Epte rẽ thành hai nhánh được khép kín nhờ một con đập và một thác nước. Phía bên kia, hẳn là khu vườn ao của Monet, những cây hoa súng, chiếc cầu Nhật Bản, những dải đồi… Thật lạ lùng, tôi sinh ra ở đây năm 1926, năm Claude Monet qua đời. Nhiều năm sau khi Monet mất, tầm gần năm mươi năm, khu vườn ao này đã bị đóng cửa, lãng quên và bỏ hoang. Nay thì mọi sự đã vào guồng và mỗi năm có hàng chục ngàn du khách Nhật Bản, Mỹ, Nga hay Úc từ khắp nơi trên hành tinh tới đây chỉ để đi dạo ở Giverny. Khu vườn ao của Monet đã trở thành một ngôi đền linh thiêng, một thánh địa Mecca, một nhà thờ… Ngoài ra, hàng ngàn khách du lịch ấy sẽ sớm đổ về đây thôi.

Tôi nhìn đồng hồ. 6 giờ 02 phút. Còn một vài giờ nghỉ ngơi.

Tôi tiếp tục đi.

Giữa hàng dương và vô vàn những cây cúc móng ngựa, bức tượng Claude Monet giận dữ nhìn tôi chằm chằm như một người hàng xóm đang nổi giận, chiếc cằm bị râu che khuất và đầu đội tóc giả trông gần giống chiếc mũ rơm. Phần bệ bằng ngà ghi rõ bức tượng bán thân đã được khánh thành vào năm 2007. Tấm biển gỗ gắn bên cạnh nêu rõ rằng chủ nhân khu vườn giám sát ‘đồng cỏ’. Đồng cỏ của ông ta cơ đấy! Những cánh đồng, từ con sông đến sông Epte, từ Epte đến sông Seine, hàng dương, sườn đồi sum suê uốn lượn như những con sóng mềm mại. Những địa điểm đẹp như mơ mà ông đã vẽ. Bất khả xâm phạm… Hào nhoáng, vĩnh viễn để trưng bày!

Đúng vậy, lúc 6 giờ, nơi này còn chưa sáng hẳn. Tôi thấy đường chân trời nguyên sơ với những cánh đồng lúa mì, ngô, hoa mỹ nhân ngay trước mặt. Nhưng tôi sẽ không nói dối quý vị. Đồng cỏ của Monet, trên thực tế, kể từ thời điểm này, gần như suốt cả ngày, là một bãi đỗ xe. Chính xác hơn, thậm chí tới bốn bãi đỗ xe, bao quanh một trục được rải nhựa trông như cây hoa súng bằng nhựa đường. Tôi có thể cho phép mình nói điều đó khi đã ở vào tuổi này. Tôi đã chứng kiến cảnh vật thay đổi quá nhiều, năm này qua năm khác. Đồng cỏ của Monet, ngày nay, là vật trang trí cho một đại siêu thị!

Neptune theo sau tôi vài mét sau đó bắt đầu chạy thẳng về phía trước, qua bãi đỗ xe, nó tè lên một hàng rào gỗ, tiếp tục chạy trên cánh đồng, về phía hợp lưu giữa sông Epte và sông Seine, điểm cuối cánh đồng là nơi hai con sông gặp nhau và được đặt một cái tên rất lạ là đảo Tầm Ma.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x