Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

“Cái gì? Cậu muốn kết hôn?”

Thanh âm cao vút đột ngột trong tiệm cà phê vốn an tĩnh, khiến khách hàng xung quanh phải quay đầu tìm kiếm nơi âm thanh phát ra.

“Cậu nói nhỏ chút được không?” Cố Nhược Ngu trưng ra bộ dáng đâu-cần-kinh-ngạc-như-vậy, “Nhà cậu chẳng phải cũng để cậu tìm kiếm đối tượng hay sao?”

“Cái này có thể giống nhau sao? Ôi, Cậu mới từ nước Mỹ du học về được mấy ngày a, coi như là thân cận nhìn vừa mắt cũng không thể nhanh như vậy đi! Lại nói người lớn nhà cậu có thể giới thiệu người nào tốt chứ.” Lâm Gia Ý buông ly cà phê trong tay, dùng khăn giấy xoa xoa mấy giọt cà phê vừa bắn lên tay.

“Đừng nói chuyện tổn thương như vậy được không, tớ cảm thấy anh ta khá tốt, vừa lúc cũng tiết kiệm được thời gian tìm kiếm bạn trai.”

“Rốt cuộc ai a? Hẳn là trong đám người quen a, tớ có quen hay không?”

“Tưởng Trọng Lâm”

“!”

Nói đến Tưởng gia thì không thể không bắt đầu từ thời cha Tưởng vất vả gây dựng sự nghiệp. Tưởng Thâm ban đầu cũng là một người khờ khạo tốt nghiệp từ trường nghề, không bằng cấp, không bối cảnh, không tài chính. Nhưng ông dựa vào một thân bản lĩnh cùng tinh thần không sợ thất bại mà bắt đầu tự mình phát triển sự nghiệp, cuối cùng còn cưới con gái bí thư thành uỷ, từ đây càng là như hổ thêm cánh.

Tưởng Thâm cùng vợ Hứa Thu Lâm sinh hai đứa con trai, đáng tiếc lúc đứa thứ hai Tưởng Trọng Lâm sáu tuổi thì bà mắc bệnh qua đời.

Sau đó Tưởng Thâm cùng một cô gái học vẽ qua lại với nhau, cuối cùng cũng sinh con trai, đáng tiếc mãi cho đến hiện tại người phụ nữ kia cũng không có chính thức trở thành Tưởng phu nhân, cho nên con trai nhỏ nhất Tưởng gia Tưởng Thúc Dương cũng trở thành một sự tồn tại đáng xấu hổ của nhà họ Tưởng.
“Không nghĩ tới cậu lại thích cái loại mặt Poker như Tưởng Trọng Lâm, khẩu vị quá nặng đi.” Lâm Gia Ý cười hí hí, “Tớ cho rằng cậu sẽ thích kiểu như Tưởng Thúc Dương hơn, nhớ năm đó lúc ở Tứ Nhất anh ta quả thực là nam thần đại chúng a.”

Tình bạn giữa Cố Nhược Ngu và Lâm Gia Ý bắt đầu từ trung học, Tứ Nhất là ngôi trường tư cực kỳ ưu tú, bên trong ước chừng có ba loại học sinh, một loại là trong nhà phi phú tức quý, một loại là học tập đặc biệt xuất sắc, còn lại một loại là vừa có tiền lại xuất sắc.

Tưởng Thúc Dương tuy rằng mang tiếng là con riêng, nhưng là vẻ ngoài xuất chúng cùng khí chất độc đáo có lẽ được di truyền từ người mẹ làm nghệ thuật, làm các nữ sinh còn đang đắm chìm trong truyện cổ tích phải mê mẩn đến thần hồn điên đảo. Cuối cùng, khiến mọi người rớt con mắt là anh ta lại chọn một nữ sinh vô cùng bình thường học chung trường.

Kỳ thật Cố Nhược Ngu cảm thấy chuyện này cũng không khiến người ta kinh ngạc đến thế, từ xưa đến nay chuyện bạch mã hoàng tử coi trọng cô bé lọ lem cũng nhiều đi. Loại lọ lem có thể thành công cuối cùng luôn là kẻ có những kỹ năng hơn người, ví dụ như một mình đi vào bãi săn này, xỏ một đôi giày không vừa chân giày này, hoặc là từ khi sinh ra đã bị ôm nhầm, kiểu như thế.

Tân Nghệ Viện là dựa vào người mẹ làm giúp việc cho nhà giàu mới có thể đến trường học đọc sách, bản thân cô ta cũng coi như nỗ lực chăm chỉ, còn kiêm thêm các loại nghề phụ, quả thực chính là bản sao của nữ chính trong Vườn Sao Băng. Cho nên Tưởng Thúc Dương liền thuận lý thành chương biến thành Đạo Minh Tự.

Sau đó, chuyện xưa phát triển tự nhiên, dùng sự phản đối của gia đình tới thể hiện tình yêu sâu đậm của nam nữ chính. Tưởng Thúc Dương cùng người nhà tích cực đấu tranh, Cố Nhược Ngu lại xuất ngoại du học, tới lúc trở về người ta đã chiếm được thắng lợi cuối cùng.

Chẳng qua, cô không nghĩ tới là, trong lúc cô còn không hiểu rõ tình huống thì Cố-Tưởng hai nhà đã định ra hôn ước rằng bởi vì nam chính trốn chạy, liền đổi thành cậu hai họ Tưởng, Tưởng Trọng Lâm.

Lâm Gia Ý nghe xong toàn bộ tiền căn hậu quả câu chuyện, thiếu chút nữa liền phun ngụm cà phê trong miệng ra ngoài.

“Cậu vậy mà từng là vị hôn thê của cậu ba Tưởng? Sao tớ lại không biết a? Không đúng không đúng, đây không phải trọng điểm,” cô lắc đầu thật mạnh, tự phủ định lời nói của mình,

“Trọng điểm là hiện tại bên kia giữa đường đổi người vậy mà cậu cứ thế đáp ứng?”

“Đáp ứng chứ, sao lại không?” Cố Nhược Ngu phất tay ý bảo nhân viên thanh toán, “Buổi tối nay tớ phải đi cùng anh ta tham gia một cái tiệc rượu, cậu đi cùng với tớ đi spa, chọn quần áo.”

Lâm Gia Ý híp mắt nhìn Cố Nhược Ngu đang hứng thú bừng bừng, nghi hoặc nói, “Không đúng a, lấy sự hiểu biết của tớ đối với cậu thì cậu không phải đứa biết nghe lời như vậy, cậu nói thực ra, cậu có phải đã sớm thích người ta, chỉ đợi nhà bọn họ đưa dê vào miệng cọp a?”

Cố Nhược Ngu môi đỏ nhếch lên, “Cậu nói xem?”

“Được rồi, đừng soi nữa, đủ đẹp rồi. Còn cả cái đôi giày cao gót cậu đang đi tớ nhìn mà thấy đau thay cái chân cậu.” Lâm Gia Ý ở ngồi một bên sô pha bất đắc dĩ nhìn Cố tiểu thư lăn lộn trước tấm gương to không biết bao nhiêu lần.

Lâm Gia Ý kiến nghị Cố Nhược Ngu chọn một kiện âu phục màu đỏ, làn da của cô vẫn tương đối trắng nõn, mặc màu đỏ càng thêm kiều diễm vô cùng.

“Cậu không hiểu, cái này gọi là khí thế,” Cố Nhược Ngu ngắm chính mình đoan trang trong gương, “Giày cao gót là thần khí giúp nữ nhân tăng lên khí thế. Đây là lần đầu cùng anh ta tham dự tiệc rượu, tớ cũng không thể để anh ta nổi bật hơn tớ được.”

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x