Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Quyển 1

Chương 2: Vụ Thảm Án Mười Tám Năm Trước

16 giờ 30 phút ngày 21 tháng 10.

Trung tâm hội nghị đội cảnh sát hình sự. Sắc mặt Hàn Hạo tối sầm, hai tay đè lên một chồng tài liệu dày cộp. Hai giờ đồng hồ trước, anh đã giải mã được hồ sơ vụ án đã bị khóa chặt trong suốt mười tám năm qua ở phòng Hồ sơ. Sau khi đọc qua hồ sơ vụ án này, cuối cùng anh cũng đã biết vụ án xảy ra mười tám năm trước là vụ án như thế nào. Anh cũng biết mình sắp phải đối diện với một đối thủ dã tâm đáng sợ ra sao. May mà anh không chỉ có một mình – bên cạnh anh, sau mười tám năm, đang xây dựng lại tổ chuyên án với các thành viên xuất sắc nhất trong giới cảnh sát. La Phi ngồi ở đối diện phía bên kia bàn, ánh mắt anh đã dừng lại ở đống tài liệu đó rất lâu rồi. Nhưng ánh mắt anh tản mạn, tư duy rõ ràng đã bay đến một không gian khác. Đống tài liệu đó, đối với người khác có thể chỉ là những con chữ, những bức ảnh, ghi chép một số sự việc. Nhưng đối với La Phi, cảm giác hoàn toàn khác biệt. Anh đã đặt mình ở trong từng cảnh tượng chân thực, mặc dù đã cách xa bao năm như vậy, nhưng âm thanh, bức tranh trong cảnh tượng đó, thậm chí cả hơi thở cũng đều rành rọt rõ ràng như vậy, có thể nhận ra được những thứ vô cùng nhỏ bé. Đương nhiên, tất cả mọi thứ cảm giác cũng đều không hề giảm bớt giống như những cảnh tượng đó:

Bi thương, ủ dột, thê lương, phẫn nộ, thậm chí còn có cả sợ hãi… La Phi biết mình vĩnh viễn không bao giờ có thể quên được những điều này. Và cách duy nhất để có thể giải thoát được chính là tìm được kẻ vừa đáng hận vừa đáng sợ đó, để có một cái kết triệt để! Đây cũng chính là lý do khiến anh đặc biệt xin nghỉ phép để từ Long Châu vội đến tỉnh thành. Doãn Kiếm ngồi bên cạnh Hàn Hạo, ánh mắt thì lại hiếu kỳ nhìn La Phi, hình như rất muốn biết đối phương đang nghĩ gì. Mặc dù chỉ mới gặp mặt một lần, nhưng người đàn ông đột ngột xuất hiện này dường như mang trên người một thứ khí chất thần bí, thứ khí chất này thực sự tạo nên sức hút đối với Doãn Kiếm. Rốt cuộc anh ấy là người như thế nào? Mười tám năm trước anh ấy đã trải qua sự việc gì? Bây giờ vì sao lại quay lại? Những câu hỏi cứ cuộn tròn trong não Doãn Kiếm, cậu hận một nỗi không thể biết rõ được tất cả các đáp án ngay lập tức. Cùng ngồi ở đó có một anh chàng có thần thái khác hoàn toàn với Doãn Kiếm. Anh chàng này trông chỉ mới hơn 20 tuổi, có vẻ còn trẻ hơn cả Doãn Kiếm.

Cậu ta đeo kính, thân hình gầy gò yếu ớt, lấy tay trái chống đầu, trông bộ dạng lười biếng uể oải. Mặc dù cũng mặc trang phục của cảnh sát, nhưng khuôn mặt và thái độ của cậu hoàn toàn không tương xứng với khí chất trang nghiêm của bộ cảnh phục. Lúc này đây, cậu đang buồn chán ngồi xoay chiếc bút nước trong tay, hình như chẳng có chút hứng thú gì với mọi việc và mọi người xung quanh, chỉ là thỉnh thoảng ngước lên nhìn, rồi lại nhanh chóng chuyển ánh mắt ra chỗ khác, trong khoảnh khắc, thần thái trở nên vô cùng linh động. Tiếp đến là một anh chàng khỏe mạnh da đen bóng. Anh chắc khoảng ngoài 30 tuổi, tư thế ngồi uy nghiêm, lưng thẳng, trông rất khỏe mạnh tinh anh. Ở bên cạnh anh gần như có thể nảy sinh cảm giác vừa nghiêm túc vừa an toàn. Lúc này đây, anh đang giơ tay trái lên nhìn đồng hồ đeo tay, sau đó trịnh trọng nói: “Đội trưởng Hàn, đã đến giờ rồi, chúng ta bắt đầu thôi!”

Ngón tay Hàn Hạo đang gõ khe khẽ lên chồng hồ sơ vụ án đó, lưỡng lự giây lát, bèn trả lời: “Ừm… còn có một người chưa đến, thế này đi, chúng ta hãy đợi thêm ba phút nữa!”Đúng vậy, ở giữa La Phi và cậu thanh niên quay bút còn có một ghế trống, đây sẽ là một người như thế nào nhỉ? Vì sao lại đến muộn? “Một trường hợp quan trọng thế này, kỷ luật cần phải được coi trọng nhất.”

Người đàn ông tráng kiện tỏ vẻ hơi bất mãn, anh nhìn Hàn Hạo, giọng hơi lên cao, “Nếu như ngay cả trong nội bộ còn không có cách nào phối hợp, thì sao có thể đối đầu với đối thủ được chứ?”

“Đợi ba phút.”

Hàn Hạo lại trả lời ngắn gọn một lần nữa, giọng anh nói không to, nhưng lại toát ra sự kiên định và uy nghiêm không thể nào phản bác được. Người đàn ông tráng kiện thu ánh mắt lại, không nói thêm gì nữa. Thế nhưng ở bên ngoài cửa lại vang lên một giọng nói: “Các anh không cần đợi nữa – bởi vì tôi đã đến đây từ lâu rồi.”

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x