
Kỳ Bí Dòng Sông Sôi Trong Lòng Amazon – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
TRUYỀN THUYẾT CỦA ÔNG TÔI
Tiếng nước nóng chảy vào chén trà tràn ngập không gian se lạnh của phòng bếp. Tôi ngó ra ngoài cửa sổ hướng tới chân núi Andes, sừng sững dưới bầu trời mùa đông xám xịt của Lima. Mùa đông ở Lima luôn có sự tĩnh lặng nhất định và tháng Tám này cũng không là ngoại lệ. Lúc đó, tôi 12 tuổi, đang ngồi trong bếp nhà cô, nóng lòng đợi ông đến.
Trong lúc tôi sốt ruột nhìn đồng hồ chằm chằm, Dioni, bà bếp của cô tôi, đang đứng ở bồn rửa, gọt những củ cà rốt Peru mập mạp. Bà giống như bà tôi vậy. “Thật vui là con đã đến đây chơi,” bà nói, vẫn không rời mắt khỏi công việc của mình. Bà Dioni nói tiếng Tây Ban Nha đặc sệt giọng Quechua, thứ ngôn ngữ của người Inca, được nói theo kiểu sít miệng, thận trọng – người ta thường nói cái lạnh ở vùng núi cao Andes đã tạo nên đặc điểm này. Giọng của bà Dioni nhắc nhở tôi rằng hơn bốn trăm năm sau cuộc chinh phạt của Tây Ban Nha, ngôn ngữ của người Inca vẫn còn rất sống động.
Bà tiếp tục: “Cô con kể bố và các chú, các bác đã đưa con lên Marcahuasi một tuần. Ở đó quá cao, mà con lại nhỏ quá!”
Tôi ngồi trên ghế bar ở cuối bếp và tự pha mate de coca (trà từ lá côca), trút những chiếc lá xanh nhỏ tơi vào nước nóng cho tới khi nó chuyển sang màu vàng nhạt.
“Con mang chúng từ Marcahuasi về à?” bà Dioni hỏi. Tôi gật đầu. “Đó mới là những lá côca núi thực sự – chúng có vị ngon hơn nhiều so với thứ chúng ta mua trong siêu thị”.
Tôi nhấp ngụm trà đầu tiên, thưởng thức vị thảo mộc đậm đà. Chỉ mới tuần trước thôi, trên vùng cao nguyên Marcahuasi lạnh giá, tôi đã bị suy nhược vì say độ cao. Uống mate de coca là điều duy nhất khiến tôi thấy đỡ hơn.
Cuối cùng, ông tôi cũng bước qua cánh cửa với hai tay dang rộng. Tôi chạy tới ôm chầm lấy ông và cười ngặt nghẽo khi ông làm mặt xấu với tôi. Một số người luôn bộc lộ cảm xúc thật của mình, ông luôn thể hiện cảm xúc của mình trên gương mặt.
Cô Lydia cũng đi cùng với ông. “Bố uống gì ạ?” cô hỏi. “Chúng con có trà”. Ông lắc đầu. “Cà phê?”Ông vẫn lắc đầu. “Kola Inca? Nước trái cây? Nước?” Cuối cùng: “Pisco?”
Giờ thì cả người ông duỗi thẳng và một nụ cười tinh quái hiện ra trên mặt ông. “Tuuyyệt, nếu con có…”
Cô mang ra chiếc khay bạc tuyệt đẹp có khăn ăn bằng vải gấp gọn gàng, một chai pisco tuyệt hảo với cái nút được đậy nhẹ vào miệng chai, cùng ly thủy tinh hình hoa tuylip. Ông rót ra và chúng tôi nâng ly, ông dùng pisco, tôi uống trà coca.
Ông bắt đầu kể lể về chuyến đi Marcahuasi và tất cả những cách ông có thể đã làm tốt hơn, thông minh hơn, hiệu quả hơn nếu ông có mặt ở đó. Tôi lơ đễnh, giọng nói của ông trở nên xa xôi.
Bốp! Cuốn tạp chí cuộn tròn đánh vào đầu đã kéo sự chú ý của tôi trở lại. “Guanaco*! Nghe này! Ông đang nói với con những điều quan trọng đấy!” ông mắng, khiến tôi cau có. Tôi bất ngờ khi thấy vẻ mặt thiếu kiên nhẫn của ông dịu lại thành một nụ cười hãnh diện.
1 Con lạc đà Guanaco
“Mặt con cũng sinh động y như mặt ông!” ông nói. “Ông rất vui vì con không đánh mất gien của ông”. Tôi vẫn cau có.
“Thôi được, cangrejo*, để ông kể cho con một câu chuyện làm con vui nhé”. Tôi ngẩng lên chờ đợi. Tôi yêu những câu chuyện của ông.
1 Con cua.
“Đây là một câu chuyện phiêu lưu. Câu chuyện về cuộc chinh phục Peru của người Tây Ban Nha, lời nguyền của người Inca và một thành phố mất tích ẩn sâu trong lòng Amazon – làm toàn bằng vàng”. Tôi chằm chằm nhìn ông, say mê, trong lúc ông nhấp thêm một ngụm pisco. “Đây là truyền thuyết về Paititi”.
“Paititi?”
“Đừng để ai nói với con rằng cuộc chinh phục đó là vì Chúa”, ông tiếp tục. “Chắc chắn, những kẻ đi chinh phục cũng mang theo một vài giáo sĩ, nhưng thứ họ thực sự muốn là vàng và vinh quang”. Bắt chéo chân trên sàn, tôi ngồi yên lặng tuyệt đối khi ông nội bắt đầu.
Năm 1532, Francisco Pizarro cùng tùy tùng đổ bộ vào Peru, tại biên giới phía bắc của Đế chế Inca. Inca đang vướng vào một cuộc nội chiến đẫm máu và có gián điệp ở khắp nơi. Từ lúc đó, những người Tây Ban Nha đã bị người Inca bí mật theo dõi – mọi động tĩnh và thói quen của chúng đều bị theo dõi và tố giác.
Người Inca biết những kẻ chinh phục kia không phải là Chúa, nhưng có một điều đặc biệt họ không thể hiểu được – nỗi ám ảnh với vàng của những kẻ đó. Người Inca kể những câu chuyện về đám người Tây Ban Nha tràn vào các ngôi làng, chẳng thèm chào hỏi mà chỉ có câu: Vàng đâu? Chúng khủng bố dân làng cho tới khi đạt được mục đích. Nỗi thèm khát vàng của chúng vô độ đến mức nhiều người Inca tin chúng phải ăn vàng để sống. Với người Inca, những người coi vàng là sự hiển hiện của thánh thần, lòng tham kia thật khó hiểu.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.