Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Tay Bạch Lộc đang viết chữ chợt dừng lại, cô lấy tay che nửa khuôn mặt, quay đầu đi tìm cái góc vừa truyền ra âm thanh kia.

Nhóm Đường Giai tò mò, cũng bỏ xuống cảnh giác quay đầu lại.

Giờ phút này, phòng giảng dạy chứa gần trăm người đã yên tĩnh lại.

Bạch Lộc không tìm được ban nãy là ai nói chuyện, chỉ thấy quản giáo tuần tra đứng ở sau cùng đi tới một chỗ nào đó, lấy tay vỗ đầu một người, dùi cui trên tay gõ xuống mặt bàn, quát to nói: “Phép tắc một chút!”

Bạch Lộc tìm khoảng trống nghiêng qua nhìn, đó là một chàng trai nước da ngăm đen, khuôn mặt dài nhọn, cánh tay khuỷu tay mảnh mai như thân tre, bộ dạng trông như con khỉ thành tinh. Trong lúc cảnh giáo nghiêm khắc cảnh cáo, người này nhếch miệng cười vô lại, cười đến mức rất dung tục.

Mấy người đàn ông ngồi song song với cậu ta đều cười, tầm mắt cô bị ngăn chặn không thể thấy rõ, nhưng khoảng chừng hơn hai mươi tuổi, đoán chừng là một nhóm phạm tội, bên ngoài không an phận ở trong cũng không đứng đắn.

Nhóm Đường Giai nhìn thấy liền ớn lạnh, mau chóng quay đầu nhắm mắt làm ngơ.

Bạch Lộc nhìn chăm chú mấy giây rồi mới quay đầu lại, trong quá trình này, cô lại nảy sinh cảm giác nào đó mãnh liệt, hình như phía sau có một tầm mắt vẫn nhìn chăm chăm vào mình, nhưng vừa rồi khi cô nhìn qua lại không phát hiện ngọn nguồn tiêu điểm, chỉ cảm thấy như có mũi nhọn ở sống lưng.

Cô gãi đầu, không rõ loại cảm giác này là tại sao, cô cầm bút chuyên tâm lắng nghe giáo sư Phương giảng dạy.

Hình thức giảng dạy gần giống như giảng đường đại học, người trong ký túc xá các cô ngồi ở hàng ghế trước, dãy cuối cùng là những người gây rối lớp học bị kỷ luật, chỉ một điểm khác biệt là, nơi này là lớp giáo dục xã hội.

Sau đó Bạch Lộc chú ý, trong lớp này không phải ai cũng còn trẻ, chỉ là cái nhóm phía sau quá ầm ĩ, mỗi lần cười to giống như ma chướng không thể loại trừ.

Ngồi nghe được một nửa, Đường Giai nói muốn đi toilet, ban nãy uống nước hơi nhiều.

Khương Kỳ thấp giọng nói: “Cậu không thể nhịn một chút sao?”

Đường Giai kiềm nén đến nóng nảy: “Tớ không nhịn được.”

Hà Thanh Thanh: “Giám khu trưởng bảo chúng ta đừng đi loạn khắp nơi.”

Đường Giai kêu khổ: “Vấn đề sinh lý của tớ dù sao cũng phải giải quyết chứ?”

Bạch Lộc thả bút xuống, nói: “Tớ đưa cậu đi.”

Hà Thanh Thanh chừa ra không gian trước, Đường Giai và Bạch Lộc động tác như mèo đi ra ngoài.

Vừa ra cửa phòng, Đường Giai thở ra một hơi, như là thoát khỏi bầu không khí u ám, cô nói với Bạch Lộc: “Tớ sắp bị áp lực đè chết, cùng một đám phạm nhân ngồi nghe giảng bài, ngẫm lại thật là có chút kích thích, nhưng mà không được tự nhiên cho lắm.”

Bạch Lộc không phản ứng lớn như vậy: “Giám khu trưởng nói, đây là những người sắp mãn hạn tù, không có loại biến thái giết người tồn tại như cậu nghĩ đâu.”

Đường Giai phản đối: “Thế trước đó cậu cũng đeo khẩu trang đấy thôi…”

“…” Bạch Lộc sờ mặt, “Cô tớ nói lòng đề phòng người không thể không có.”

Đường Giai bĩu môi, túm lấy Bạch Lộc, hai người nắm cổ tay đi cùng.

Hành lang rất dài, có nhiều cửa phòng, lúc đầu hai người mò mẫm không tìm ra, sau đó hỏi người mới tìm được.

Sau khi vào toilet nữ Đường Giai còn nói: “Tớ thấy mấy người phía sau rất láu cá, cậu thấy bộ dạng kia không, nói không chừng chính là cướp bóc. Kẻ gian bán thuốc phiện bị bắt, tớ nói người còn trẻ như thế không biết tỉnh ngộ, sau này đi ra khẳng định còn phạm tội nữa, dứt khoát đừng phóng thích cho rồi.”

Bạch Lộc mím môi, còn chưa nói ra ý kiến, lại dường như nghe được tiếng đùa cợt ở chỗ gần đây khó mà nghe rõ, cô nghĩ rằng mình nghe nhầm, không để trong lòng.

Bạch Lộc đi đến trước gương nhìn mình, nói: “Con người luôn luôn có cơ hội sửa sai, pháp luật chỉ nhằm vào người phạm tội, cậu thấy không quen không có nghĩa bọn họ còn có thể phạm tội.”

“Bởi vậy giáo sư Phương nói cậu thích hợp làm tư vấn tâm lý nhất, bởi vì cậu không có thành kiến với bất cứ người nào.”

Mùi trong toilet hơi nặng, Bạch Lộc rửa tay vẫy khô vệt nước, vừa lau tay vừa đi ra ngoài: “Đó là bởi vì khi bọn họ đến tư vấn, thái độ đầu tiên là lựa chọn tin tưởng cậu…”

Một chân vừa bước ra cửa toilet, Bạch Lộc đột ngột dừng lại, nói đến một nửa thì im bặt, biểu tình của cô thoáng chốc cứng đờ, đôi mắt nhìn thẳng người đồng thời đi ra cửa bên trái.

Một người đàn ông mặc đồ tù, bên cạnh đi theo một quản giáo, xem ra mới vừa nghe giảng ở hiện trường.

Người đàn ông thân hình cao to cường tráng, chỉ để lại khuôn mặt nghiêng, ấn tượng đầu tiên của Bạch Lộc là ngũ quan rất sâu sắc, hình dáng đường nét lập thể, thoạt nhìn khí chất và cách ăn mặc chẳng hề tương xứng.

Bạch Lộc im lặng không nói gì quan sát hai giây, người đàn ông liền có cảm ứng quay đầu, một đôi mắt đen nhánh sâu thẳm dọa nạt nhìn qua, giống như thị lực xuyên thấu, nhìn thẳng vào bộ não của cô.

Bạch Lộc đứng tại chỗ ngơ ngác, sau khi tỉnh ngộ lập tức rụt chân lại, cơ thể thúc giục trở về bên trong cánh cửa toilet, ngăn cách tầm mắt tiếp xúc với bên ngoài.

Dựa vào cảm giác trực quan, đó là một khuôn mặt trẻ tuổi kiêu ngạo, tuổi tác xấp xỉ với những nam sinh trong trường.

Cô mới suy nghĩ một lúc, nghe thấy một giọng nam rõ ràng vang lên: “Anh Long, anh chờ em với.”

Là tên khỉ gầy luộm thuộm ban nãy.

Cơ mà trước mắt Bạch Lộc chẳng quan tâm tại sao bọn họ ở gần đây, mà tò mò về sức xuyên thấu của âm thanh này, hình như ở ngay sát vách…

Bạch Lộc hoài nghi ngẩng đầu, nhìn về góc trần nhà toilet, lúc này mới phát hiện đây là thiết kế giống như ngày trước, trên trần vách tường giữa toilet nam nữ có mở rộng một khoảng trống dài.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x