Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Tiết 2 : Thời kỳ kinh tế được hoạch định từ năm 1954 đến năm 1963

Trong thời kỳ độc lập này, sự kỹ nghệ hóa quốc gia được chia làm 2 giai đoạn sau :

1) THỜI KỲ 1955-1957

Với sự hiện diện một số lớn thợ chuyên môn và các nhà kinh doanh di cư từ Bắc vào, đồng thời Chính Phủ lại ban hành nhiều biện pháp nhằm khuyến khích và nâng đỡ giới thương mại và kinh doanh Việt-Nam nên một số người Việt đã nhẩy ra kinh doanh để thay thế hoặc chia sẻ với người Pháp và Trung-Hoa nhất là ngành công nghệ như dệt, ráp xe, dược phẩm, đồ nhôm, đúc, thuộc da… Theo Bộ Kinh Tế thì tổng số vốn đầu tư vào kỹ nghệ chế biến năm 1957 chỉ vào khoảng 12 tỷ Việt-Nam.

2) THỜI KỲ 1958-1963

Từ năm 1958, nền canh nông được coi như đã phục hồi và đang trên đà phát triển để xuất cảng, Chính Phủ mới tập trung nỗ lực để thúc đẩy kỹ nghệ hóa miền Nam trong khuôn khổ của hai kế hoạch ngũ niên. Nhờ đó, phần lớn các xí nghiệp quan trọng hiện nay đang hoạt động đều được thiết lập vào thời kỳ này. Khởi đầu từ 1958 là việc thành lập các xí nghiệp hợp doanh và quốc doanh như Công Ty Đường Việt-Nam, Công Ty Kỹ Nghệ Giấy Việt-Nam, Công Ty Thủy-Tinh Việt-Nam, nhà máy vôi Long-Thọ, Công Ty Vĩnh-Hảo, công quản khai thác nhà máy Tân-Mai. Từ 1959 đến 1963 một số lớn tư nhân bỏ vốn đầu tư vào việc thiết lập các kỹ nghệ lớn về âu dược, thực phẩm, dệt nhuộm… Vai trò tư bản Pháp lu mờ dần trước sự bột phát này và họ bán lại cho Chính Phủ Việt-Nam một số công ty như Đường và Bông Vải, tuy nhiên vai trò người Việt gốc Hoa vẫn chính yếu trong công cuộc kỹ nghệ hóa này.

a) Kế hoạch Ngũ Niên I (1957-1961)

Kế hoạch này được soạn thảo theo sự khuyến cáo của phái đoàn nghiên cứu kinh tế Liên-Hiệp-Quốc. Tháng 8-1957, Nha Tổng Giám Đốc Kế Hoạch đệ trình dự án kế hoạch Ngũ Niên I nhằm hàn gắn những đổ vỡ do chiến tranh gây ra và phục hồi mức sản xuất thời tiền chiến. Bản văn Kế Hoạch Ngũ Niên I gồm 4 chương, trình bày căn bản lý thuyết và các mục tiêu :

– Chương I : Hiện tình kinh tế Nam Việt Nam năm 1956.

– Chương II : Các mục đích chính của kế hoạch.

– Chương III : Ấn định các mục tiêu đại tượng như dân số, sản lượng quốc gia, đầu tư, nhân dụng…

– Chương IV : Chỉ định các tiêu chuẩn quyết định đường lối đầu tư.

Tóm tắt các chương trên, ta nhận thấy các khuyết điểm của hiện tình kinh tế Nam Việt-Nam năm 1956 như sau :

– Ngân sách quốc gia bị thiếu hụt.

– Cán cân thương mại quá khiếm hụt.

– Mức đầu tư gộp quá thấp.

– Giá thành các sản phẩm còn cao, không thể cạnh tranh được trên thị trường quốc tế.

Từ các nhận xét này, Kế Hoạch Ngũ Niên I ấn định mục tiêu chính sau :

– Tăng lợi tức quốc gia lên 16% tức lên 87 tỉ bạc vào năm 1961. Dựa vào thống kê về tỷ số trung bình tư bản sản lượng của các quốc gia chậm tiến khác như Ai Cập 3,35, Mễ-Tây-Cơ 3,65… Ủy Ban Thiết Lập Kế Hoạch ước tính tỷ số trung bình tư bản sản lượng của Nam Việt-Nam là 3,50, sản lượng gộp quốc gia năm 1956 là 75 tỉ và tổng lượng tư bản là 250 tỉ. Do đó, với số gia tăng đầu tư là 20 tỉ, sản lượng quốc gia sẽ gia tăng khoảng 12 tỉ, tức 16% trong thời gian thực thi kế hoạch (1957-1961) hay 3% mỗi năm. Số gia tăng này được xử dụng để gia tăng đầu tư (4,5 tỉ), duy trì mức tiêu thụ đầu người (4 tỉ), bù đắp cán cân thương mại (3 tỉ), gia tăng cộng phí (0,5 tỉ).

– Tăng vốn đầu tư hàng năm lên gấp đôi. Từ mức đầu tư 4,5 tỉ năm 1956, mức đầu tư sẽ lên tới 9 tỉ vào năm 1961 tức gấp đôi mức đầu tư năm 1956.

– Giảm thiểu khiếm hụt ngân sách và ngoại thương.

– Kiếm công ăn việc làm thêm cho 400.000 người. Theo ước lượng của Kế Hoạch I, dân số hoạt động lúc đó là 5 triệu và trung bình mỗi một nhân công có một số tư bản là 50.000$. Tỉ số dân hoạt động gia tăng hàng năm là 1,2%, tức 6% từ 1956 đến 1961 hay 300.000 người. Cộng thêm số giảm bớt khiếm dụng là 100.000 người thì Kế Hoạch I phải trù liệu tư bản để thu hút 400.000 nhân công trong năm.

– Duy trì mức sinh hoạt của dân chúng năm 1956 đạt được các mục tiêu trên, nên Chính Phủ phải áp dụng chính sách bắt dân chúng thắt lưng buộc bụng mặc dầu không thích hợp với tình trạng hậu chiến lúc bấy giờ.

Về tỷ lệ gia tăng sản lượng của từng ngành từ 1957 đến 1961 Kế Hoạch I ấn định như sau :

– Canh nông + 27%

– Ngư nghiệp + 70%

– Công kỹ nghệ + 20%

– Giao thông, thương mại, nghiệp vụ ngân hàng + 15%

– Các ngành khác + 5%.

Trong tổng số đầu tư được trù liệu là 20 tỉ, chính phủ trù liệu sẽ gánh vác 75% tức 17,5 tỉ, còn lại 2,5 tỉ sẽ do tư nhân đảm nhiệm. Để có 17,5 tỉ tài trợ khuếch trương kế hoạch, Chính Phủ trông cậy vào ngoại viện (90%), vay các cơ quan ngoại quốc, ngân khoản bồi thường chiến tranh của Nhật-Bản, còn thuế khóa chỉ đóng góp một phần không đáng kể. Số tư bản đầu tư (17,5 tỉ) do chính phủ gánh vác được phân chia cho từng ngành như sau :

– Canh nông : 3 tỉ (17,2%)

– Công chánh : 5,5 tỉ (31,5%)

– Điện lực và thủy nông : 2,3 tỉ (13,1%)

– Xã hội : 1,7 tỉ (9,7%)

– Kỹ nghệ : 1,6 tỉ (9,1%)

– Linh tinh : 3,4 tỉ (19,4%)

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x