
Khí Người Cũ, Đón Người Mới – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Chương 2
Trên đường trở về, Mộ Tây không dám phân tâm, cẩn thận đem con cưng của Lục đại thiếu gia an toàn tiến vào gara. Ra khỏi xe, lấy điện thoại xem thì đã là hai giờ sáng. Cô ai oán nghĩ: tiền lương tháng này coi như trôi theo dòng nước, sáng mai lại còn phải dậy sớm đưa cháu gái bảo bối của Lục tổng đi học, ai oán tự đánh mình hai cái cho tỉnh người, rồi căm tức đá hai cái lên chiếc xe cho hả giận. Đá xong thấy vô cùng sung sướng, sảng khoái, cô rút chìa khóa xe tung tăng lên lầu.
Lên đến hành lang lầu hai, Mộ Tây vừa lúc gặp mặt người xem mắt của Mỹ Mỹ tối nay đi ra. Anh đẹp trai nhìn thấy cô mở nụ cười vui vẻ: “Mộ tiểu thư.”
“Mỹ Mỹ không việc gì chứ?”
“Ưm! Ưm!” Anh đẹp trai gật gật rồi nhanh chóng rời đi.
Mộ Tây đi đến cửa, không lấy chìa khóa mở mà trực tiếp gọi: “Ngô Mỹ Mỹ mở cửa!”
“Vào đi! Vào đi! A Tây mày cuối cùng cũng về, tao lo lắm đó!” Ngô Mỹ Mỹ ôm lấy Mộ Tây, kéo cô vào trong phòng. “A Tây!” Cô nức nở nói.
“Thôi ngay kinh quá!!!!!” Mộ Tây tức giận đẩy Ngô Mỹ Mỹ ra, nha đầu chết tiệt này, đôi môi sưng mọng đã tố cáo cô ta gặp sắc quên bạn. Sắc mặt Mộ Tây nghiêm trọng, đem hai tay của Mỹ Mỹ đặt lên trước ngực mình, chầm chậm nhả chữ: “Thật là có nhiều điều cần tâm sự nha, mới vậy thôi mà đã cắn loạn lên rồi!”
Ngô Mỹ Mỹ đỏ mặt, lấy tay che kín miệng, giải thích chữa ngượng: “Bọn tao đi đến cảnh cục thì mày đã đi cùng Lục thiếu gia mất rồi, A Tây mày đi cùng Lục tổng không có vấn đề gì chứ?”
“Có thể có chuyện gì được?” Mộ Tây nghe thấy cô quay lại tìm mình, thoáng có chút cảm kích.
Ngô Mỹ Mỹ bày ra dáng vẻ hiểu biết nói: “A Tây, dùng sắc đẹp của mày quyến rũ hắn, cả đời không phải lo cuộc sống.”
“Đúng là kiểu liên tưởng xấu xa của mày!” Mộ Tây vứt chìa khóa lên sô pha, rót chén nước uống cho nhuận họng. Ngô Mỹ Mỹ thấy cô xem không để bụng, nhẹ nhàng hướng phòng tắm rút lui êm ái, chỉ nghe tiếng quát từ đằng sau vọng lại: “Đứng lại!”
Ngô Mỹ Mỹ bị dọa cho nhất thời run sợ, đứng yên tại chỗ không dám nhúc nhích. Mộ Tây chạy vào phòng mình lấy quần áo rồi chạy ra, nhanh chóng chạy vào phòng vệ sinh khóa trái cửa, đắc ý gào: “Tao tắm trước!”
“A! Mộ Tây, tiểu nhân bỉ ổi, hôm nay tao tắm trước” Hiểu ra, Ngô Mỹ Mỹ gào vào cửa phòng tắm.
Đáp lại câu nói của cô là một tràng cười hỉ hả.
**
Chiều mùa hè nóng bức, tiếng ồn ào ngoài đường phố làm đường về nhà càng thêm dài ra. Có tiếng còi từ phía sau truyền đến: “Sao lại không đi ô tô?” Một thiếu niên người cao gầy sáng sủa, hướng tới cô cười hơi ngại ngùng, gương mặt trắng trẻo khiến anh trông có vẻ thánh thiện hơn những nam sinh khác.
“Em muốn vừa đi lại. Cả ngày ngồi học muốn đi bộ một chút.” Cô đột nhiên thấy tiếng mình dễ nghe: “Sao anh cũng không đi xe?”
Anh ý bảo cô lên phía sau xe đạp ngồi, ngồi sau xe vừa đi vừa nói chuyện, từng vòng bánh xe lăn trên đường: “Thời tiết thật nóng, cháy nắng chết mất thôi! Phải nhanh nhanh về nhà.”
“Ưhm!” Cô vắt óc tìm ra đề tài nói chuyện.
“Đưa cho anh túi sách của em đi, đeo vai rất nặng.” Anh chủ động mở lời.
Cô mơ hồ bối rối đưa túi sách cho anh, tay chạm qua tay cô, thật nhiều mồ hôi.
(ta đoán cô ấy đang mơ về mối tình đầu! Anh Lục mà bít ảnh xử chị trước. Ha ha.)
**
Sáu giờ chuông đồng hồ kêu, Mộ Tây bị Ngô Mỹ Mỹ lấy gối đập cho tỉnh: “Sao vậy!!!!!!!!!!” Cô nhìn Ngô Mỹ Mỹ nổi cơn tam bành.
“Đồng hồ báo thức của mày kêu tiếng kinh dị!” Ngô Mỹ Mỹ thét chói tai, “Bác Diệp bị tiếng ẫm ĩ đánh thức mà mày làm thế nào vẫn ngủ được vậy?” Nhìn Mộ Tây rời giường Ngô Mỹ Mỹ mới quay trở lại phòng mình.
Sao lại có cô gái phải vất vả như vậy? Mộ Tây nhìn chăm chăm vào chính mình trong gương, tự dưng đâm đầu đi làm lái xe, mỗi ngày đều phải mặc đồng phục, còn phải nhét tất cả tóc vào chiếc mũ nóng bức.
Cô nhìn vào gương chỉnh lại bảng tên, thấy dung nhan mình sạch sẽ gọn gàng mới đi ra khỏi nhà.
Đúng 7 giờ Mộ Tây đánh xe đến trước cổng lớn Lục trạch. Nghĩ lại lí do cô làm lái xe cũng có điểm hơi kì quái. Lúc trước cô học về chuyên ngành xã hội, lúc cầm hồ sơ đi Lăng Hiên phỏng vấn vấn vào việc quản lí sân khấu, ai ngờ bị đẩy đi phòng ban khác, cô không hiểu tại sao mình có tốt nghiệp loại A lại bị đối xử như vậy? Dùng đủ mọi tính từ thảm hại chế nhạo cô rồi chính anh – Lục Nhược – dám đem cô trở thành lái xe của anh. Nếu không phải vì lương cao, ai muốn làm cái công việc này cơ chứ!
“A! từ từ đã Khoan Thai, lại đây!” Nhìn thấy Âu Dương san bị bố kéo lại, Mộ Tây nghiêng người mở ra cửa xe từ bên trong, hướng Âu Dương Triệt nói: “Học trưởng anh vẫn khỏe chứ!”
“Bố không có gọi cô.” Âu Dương san chu cái miệng nhỏ, chui vào trong xe. Âu Dương Triệt sửa sang lại quần áo, nói với Mộ Tây: “A Tây vất vả cho em rồi! Mẹ nó vài hôm nữa sẽ trở về.”
“Không sao! Không sao!” Mộ Tây ngang nhiên dối lòng. Tuy trong bụng nghĩ mình quá ư vất vả đi. Nếu như không phải vội vàng đưa con gái của anh tới trường cô cũng không phải dậy sớm như vậy. Một chiếc xe xa hoa cỡ này phần lớn đều dùng để đưa đón Lục Nhược nay lại bị đem đi đưa đón cháu gái anh đi học mẫu giáo, thật quá lãng phí. Cô xem Âu Dương san đã ngồi vững trong xe, cảm thán mệnh con bé thật tốt.
“Ầy! Khoan Thai Tiểu bảo bối, chớ làm mặt giận như vậy chóng già lắm đó, cẩn thận không có ai ngó tới!” Mộ Tây xem con bé không có nói câu gì, chủ động cầu hòa.
Âu Dương san quay đầu ra cửa sổ, nhìn ra ngoài.
Mộ Tây ngậm ngùi ngâm miệng, thật là đến đứa trẻ con cũng không thèm để ý đến mình.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.