Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Chương 2: Búp bê máu (1)

Người khẩu vị nặng, ra tay đánh người cũng rất nặng.

Lâm Khẩn ôm cằm đi vào biệt thự, Dạ Sắc trở về xe, chuẩn bị về thành phố.

Ngoài cửa sổ, sương mù bắt đầu xuống dày hơn, đối với mùa đông ở thành phố N mà nói, đây là chuyện rất hiếm thấy.

Cô chỉ thấy rõ con đường trước mắt trong phạm vi vài mét.

Giống như năm đó, cô cũng không thể nhìn ra được liệu sau này, Bùi Bạch Mặc có liên quan gì với cô không.

********

Chầm chậm trở về thành phố.

Vừa về đến nhà trọ không lâu, tiếng chuông cửa xen lẫn tiếng đập cửa bắt đầu vang lên dồn dập.

Mở cửa ra, mùi rượu nồng nặc.

Tay Khương Bắc Vi vẫn còn giữ nguyên tư thế gõ cửa, Tiêu Tử Quy bên cạnh vẻ mặt hối lỗi, khập khễnh đỡ lấy bà.

Dạ Sắc nghiêng người để cả hai đi vào, hít sâu một hơi ngăn cơn thịnh nộ của bản thân, hạ giọng hỏi Tiêu Tử Quy: “Mẹ gọi anh cùng đi bắt gian?”

Tiêu Tử Quy đỡ Khương Bắc Vi nằm xuống giường, cả người được thả lỏng, giật giật chiếc cà vạt bị lệch sang một bên của mình: “Này, anh trông người giúp em, tốt xấu gì thì em cũng phải cảm ơn một tiếng chứ.”

Dạ Sắc tức giận kéo cà vạt của anh lên: “Có được người con riêng cam tâm tình nguyện cùng đi bắt gian như anh, chắc hẳn kiếp trước mẹ đã làm rất nhiều chuyện tốt nhỉ, đợi mẹ tỉnh lại, làm hẳn một mâm cơm cung đình để cảm ơn anh nhé. Anh Tiêu đã hài lòng chưa?”

Tiêu Tử Quy cười cười: “Mọi người đều bảo anh có một cô em gái hiền lương thục đức, đúng là hiền lương thục đức thật. Này, kéo nhẹ thôi, đừng nói là em hận anh đến mức muốn dùng cà vạt thắt chết anh luôn đấy chứ.”

*****

Sau khi Khương Bắc Vi ngủ say, Dạ Sắc tiễn Tiêu Tử Quy về.

Khương Bắc Vi dẫn theo Dạ Sắc kết hôn với ba của Tiêu Tử Quy – ông Tiêu Hà, đã gần mười lăm năm, vốn dĩ mọi người đều nghĩ quan hệ của Khương Bắc Vi và Tiêu Tử Quy sẽ cực kì lạnh nhạt, nhưng không, quan hệ của hai người rất tốt, thậm chí con gái ruột của bà, Dạ Sắc, đôi lúc cũng cảm giác như mình không tồn tại.

Tiêu Tử Quy luôn bất cần, hiếm lắm mới nghiêm túc được một lần. Ý định nhanh chóng đóng cửa lại của Dạ Sắc liền bị anh duỗi tay ra bóp nát. Cô bất đắc dĩ thở dài, thầm nghĩ, ‘Lại nữa rồi’.

Quả nhiên, Tiêu Tử Quy lên tiếng: “Tháng trước em bị thương, mẹ bị dọa gần chết. Anh vừa tiếp đất, mở điện thoại, đã bị tin nhắn của mẹ Quả nhiên, Tiêu Tử Quy lên tiếng: “Tháng trước em bị thương, mẹ bị dọa gần chết. Anh vừa tiếp đất, mở điện thoại, đã bị tin nhắn của mẹ khủng bố. Khi mới vào ngành, em đã cam đoan gì với mẹ, giờ quên rồi sao?”

Dạ Sắc đứng đơ sau cửa, không nhúc nhích.

Tiêu Tử Quy gõ trán cô: “Con nhóc này!”

Dạ Sắc bị đau, lườm anh một cái: “Anh biết là em khó khăn lắm mới thi vào được ngành cảnh sát này không. Việc của bọn em chỉ là phân tích tội phạm thôi, nếu không có vụ án quá nghiêm trọng thì cũng không cần đến bọn em ra tay, mà cũng không cần phải trực tiếp đi vật lộn với bọn tội phạm, chỉ cần công tác bên kĩ thuật mà thôi. An ninh trật tự trong thành phố tốt, thì bọn em cực kì nhàn. Lần trước chỉ là việc ngoài ý muốn.”

Tiêu Tử Quy nhíu mày: “Em làm như anh giống mẹ ấy, đừng dùng mấy lời lừa mẹ để đối phó với anh.”

Dạ Sắc cắn môi: “Chú Tiêu cho anh đi tu nghiệp, anh chạy đi bộ đội, chú Tiêu đưa anh về nhà tiếp quản công ty, anh chạy đi làm giáo viên. Làm giáo viên cũng được, chú Tiêu nổi lòng từ bi, quyên tặng hẳn một ngôi trường cho anh, anh không dạy nữa, lại chạy đi lái máy bay.

Mỗi lần chú Tiêu đọc được tin có máy bay rơi, cả người đều run lên, anh sinh ra chắc hẳn là để tra tấn chú ấy chứ gì.

Anh xem … so với anh, em là một cô con gái cực kì ngoan ngoãn.”

Lời nói của Dạ Sắc cực kì trôi chảy, Tiêu Tử Quy nghe xong, vui vẻ: “Lâu rồi gặp lại, da mặt em lại dày thêm một tầng rồi. Câu cuối cùng nói ra, không hề đỏ mặt chút nào. Được rồi, chuyện em muốn làm cũng chỉ có việc này, bọn anh sao có thể phản đối. Nhưng mà mọi người đều lo cho em. Chuyện khác anh mặc kệ, giờ em cam đoan với anh, anh không rơi từ trên trời xuống, thì em cũng không được ngã trên đất.”

Nghe câu nói cuối cùng, tim Dạ Sắc hơi run lên, liền ôm lấy Tiêu Tử Quy cọ cọ.

Cô hiếm lắm mới thể hiện dáng vẻ của một cô gái dịu dàng đáng yêu, Tiêu Tử Quy thấy vậy liền cười lớn, sau đó nhíu mày trách cô, “Dáng vẻ thục nữ này nhìn buồn nôn quá, cút sang một bên, anh không yêu em đến mức hôm nay sẽ làm gì em, có biết là anh đang vội không hả!”

Dạ Sắc lườm anh một cái: “Đang vội mà còn nói nhiều như bà thím thế à. Đi nhanh đi, đừng để cô tiếp viên hàng không của anh đợi đến điên lên.”

********

Gần đây tổ phân tích bắt đầu bận rộn, là vụ án ‘Búp bê máu’ xảy ra ở thành phố N đang gây chấn động cả nước.

Hung thủ bắt cóc bốn người thiếu nữ độ tuổi từ 14-17 trong thành phố, sau khi giam giữ và ngược đãi thì sát hại các cô bé, lấy máu của người bị hại để nhuộm những con búp bê, sau đó vứt xác nạn nhân ra những chỗ vắng người hoặc đem đi chôn.

Hung thủ vụ án ‘Búp bê máu’ này bị bắt giam đã mấy ngày, nhưng di thể của người bị hại cuối cùng vẫn chưa được tìm ra.

Hung thủ Tần Chỉ tự nhận mình đã giết người, nhưng thế nào cũng không chịu nói chỗ giấu thi thể.

Hơn nữa, hắn thú nhận giết người, nhưng lại không khai chi tiết.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x