
Máu Hồng Y – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
II
Đó chẳng phải phép lạ, giản dị chỉ là ý Chúa, ông vừa nghĩ như vậy vừa cùng cha Finder ngồi vào xe. Khi xe chạy vào con đường mở rộng của Đại lộ Thế giới Mới, ông hỏi, “Việc Joseph ra sao rồi?”
“Sáng mai người ta giao xác,” cha Finder nói. “Chỉ là vấn đề thủ tục.”
Ông ngoái nhìn lui. Chiếc xe Lada xanh đang chạy theo.
“Tôi muốn đưa thi hài Joseph tới nhà thờ chánh toà. Tôi sẽ làm lễ mồ. Khi nào thì làm lễ được?”
“Thưa Đức Hồng y giáo chủ, có thể sáng mai. Từ mười giờ tới mười hai giờ cha không có hẹn gặp ai cả.”
“Đã có ai nói cho vợ anh ấy biết chưa?”
“Con nghĩ là chưa,” cha Finder nói. “Khi họ điện thoại tới, họ không nhắc gì việc người lái xe bị thương.”
“Ai điện thoại vậy? Cha có biết không?”
“Họ không nói. Thật ra, họ gọi theo số của văn phòng. Cha Krup nhận lời báo tin của họ.”
Văn phòng, các cơ quan tổng giáo phận và các cơ quan của Hội đồng Giám mục tọa lạc tiếp liền nhau trong Nhà Chung Toà Tổng giám mục trên đường Lazienca. Toà nhà ấy vốn là dinh thự của hoàng gia trước đây và cùng chung số phận với các toà nhà còn lại của Cố Đô, bị người Đức tàn phá vào lúc kết thúc Thế Chiến Hai như một hành động trả thù. Liền sau đó, nó được tái thiết, chỉnh lại từng viên gạch trong niềm tự hào của dân tộc. Việc tái thiết đã phục chế nguyên vẹn dinh cơ cũ với tất cả những bất tiện của nó, các hành lang tối tăm, nhiều phòng tiếp tân chẳng bao giờ dùng tới và khoảng sân chính giữa trung tâm toà nhà làm ông nhớ tới sân tập thể dục trong nhà tù. Ban ngày, toà nhà ồn ào, rộn rịp, các văn phòng và các lối đi tấp nập những người nạp đơn thỉnh cầu, cả về giáo vụ lẫn dân sự vụ. Về đêm, các cổng khoá kín, hoàn toàn im lặng. Ở phía mặt tiền đồ sộ của toà nhà sừng sững bên đường Lazienca ấy, người ta chỉ thấy ánh đèn le lói hắt ra từ các cửa sổ tách biệt nhau, như những vì sao đêm.
Nhưng lúc này, khi chiếc cổng Nhà Chung mở ra đón nhận họ và khi xe chạy qua sân để quẹo vào lối đi bên cạnh thì tất cả đèn Nhà Chung đều bật sáng. Bên trong sảnh đường, các linh mục phụ trách các văn phòng, các nữ tu Dòng Nazareth trông coi việc nhà cửa, những người tài xế, gác cửa, làm vườn đều tập họp nghênh đón ông. Họ vừa tụ tập vừa lo âu, nóng lòng, đua nhau đặt câu hỏi và bày tỏ lòng hiếu thảo. Nhưng cha Finder cao giọng tuyên bố rằng Đức giáo chủ đang bệnh và phải đi nghỉ liền.
“Chờ chút,” ông bảo cha Finder. “Teresa có ở đây không?”
Vợ của Joseph len qua hàng rào người, bước ra. Vừa nhìn vào mặt Teresa, ông lập tức cảm thấy mình đau nhói, rụt chí. Người ta đã báo cho chị ấy biết rồi.
Ông đặt tay lên vai chị. Bộ đồ vải thô màu xám của người giúp việc mà chị đang mặc sần sùi chừng nào thì bàn tay của ông chạm vào dịu dàng chừng đó khi ông dẫn chị vào một phòng đợi xa tận mút hành lang. Ông bật đèn và bất thần thấy mình mặt đối mặt với bức tượng Chúa Jesus to lớn, đứng ngay bên trong cửa. Bàn tay của bức tượng đưa lên ban phép lành, theo cử chỉ truyền thống, có vẻ như đang cảnh giác ông phải cân nhắc thận trọng. Ông đóng cửa.
“Con biết rồi ư?”
Chị gật đầu.
Chị bỗng oà khóc nức nở, mũi ửng đỏ au, đầm đìa nước mắt. Nhận ra mình khóc, chị kinh hoảng, lấy mu bàn tay quệt nước mắt.
Ông nói, “Con ngồi xuống một chút!”
“Ô, không, thưa Đức giáo chủ. Chính cha mới là người ngồi.”
“Sáng mai làm phép xác cho Joseph ở nhà thờ chánh toà. Tôi sẽ đích thân dâng lễ.”
Chị khẽ cúi đầu. “Anh Joseph sẽ… con có ý nói là anh Joseph sẽ rất vinh dự, thưa cha.”
“Anh ấy cứu mạng tôi tối nay.”
Chị ngạc nhiên nhìn ông rồi gật đầu. “Dạ,” chị nói.
Chị bắt đầu khóc, và ông lại cảm thấy hổ thẹn vì không sở hữu được tặng phẩm cốt tủy của sứ vụ: là khả năng làm khuây khoả và ủi an người khác khi họ lâm cơn sầu thảm.
“Không có anh ấy tôi sẽ lạc,” ông nói, trong tuyệt vọng, ông đưa mắt ngó bức tượng thạch cao vì không thể nhìn thẳng vào những giọt nước mắt của chị. Bỗng nhiên ông bật khóc.
Và sau cùng, nhìn thấy ông khóc, chị quên bẵng nỗi kính sợ ông, “Thôi đi,” chị nói. “Cha đừng khóc. Ôi, thưa cha, coi áo cha kìa, bùn bê bết. Và coi quần cha kìa. Anh Joseph sẽ nói sao nếu thấy cha trong tình trạng này? Thôi, cha đừng lo cho con. Cha đi nghỉ liền đi. Con cảm ơn cha. Con hết sức cảm ơn cha về lễ mồ cho anh Joseph.”
Nơi ở và làm việc của ông ở tầng thứ tư. Sau khi cùng lên bằng thang máy, cha Finder nhất quyết để lại cho ông thuốc ngủ mà vị bác sĩ già đã yêu cầu ông phải dùng. Dì phước Agnes đặt sẵn khay đựng bữa ăn khuya thường lệ bên cạnh chiếc giường ngủ chật hẹp, gồm thịt nguội, sữa nóng và bánh bích qui làm bằng bột dẹt. Trong phòng ngủ rộng thênh thang với đồ trang trí theo kiểu một đại khách sạn Trung Âu, chiếc giường đơn của ông có vẻ như lạc lõng, giống như giường của một người giúp việc được kê trong phòng của chủ nhân. Nhưng đây là chiếc giường ông nằm ngủ từ những ngày đầu mới được truyền chức linh mục tại tỉnh lị xa xôi Gallin, và ông mang nó theo về đây.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.