
Hoang Dã – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Một đám trẻ con trong làng ném con chim trĩ như chơi thể thao. Teleri đang ra ngoài hái thảo mộc không xa những cánh đồng ấy là bao thì nghe tiếng những thằng nhóc ấy cười và thấy một hòn đá rơi xuống. Cô náu trong bụi rậm, sợ hòn đá nhằm vào mình.
Rồi cô thấy cái chúng nhằm vào. Cô chà những chiếc lá già và rêu mốc trộn lẫn bùn lên tóc và bôi tất cả lên mặt. Kêu ú ớ như thể bị ai đó cắt mất lưỡi, cô nhảy khỏi bụi rậm, vẫy vẫy cánh tay và cố gắng trông cổ quái như bà của cô, Gladdys già nua, người hát những khúc thánh ca kỳ diệu, thốt lời nguyền rủa và vẫn còn thực hành những lề lối cổ xưa của người Cymri.
Những thằng bé con xấu tính bỏ chạy và để con chim nằm lăn trên đất. Cô mang con vật tội nghiệp lên chiếc giỏ bện bằng sợi liễu và đem về nhà, rồi dành cả ngày và đêm qua chăm sóc vết thương.
Giờ thì con chim trĩ đang nằm trên chiếc ổ đầy rơm và rêu mềm mại trong chiếc máng gỗ ở một góc lều ấm áp của cô. Che rợp một bên máng là lông đuôi con chim trông cực kỳ đẹp, mang đủ sắc màu óng ánh của rừng rậm.
Những màu sắc trời phú tưởng có thể bảo vệ con chim hóa ra lại không làm được điều đó. Lông đuôi chim trĩ trông rất hoàn hảo, nhưng thân hình bị hành hạ của nó thì không.
Cô đặt hai ngón tay lên phần dưới ức con chim, sát một vệt máu khô. Tim nó đập yếu ớt và chậm tới mức cô có thể cảm thấy sức sống đang tàn lụi dần theo từng nhịp đập.
Theo thói quen, cô với lấy cái túi nhỏ đựng đá gắn vào đai xích bên hông, nhưng không thấy.
Cô quay lại và tìm khắp phòng, ngó qua những con sóc già ngớ ngẩn cứ sáng sáng lại ngồi trên chiếc bàn xù xì cũ kỹ của cô như thể chúng là khách khứa vừa tới để dự bữa tiệc thịnh soạn, nhìn qua con lợn đầy lông lá có con chim ó đậu trên đầu đang đứng trong góc nhai tóp tép một búi hoa cúc đầm lầy, và qua những con chim sẻ nâu nhạt, những con bồ câu rừng đậu trên các ô cửa sổ đang mở và hót hân hoan.
Cô chộp lấy cục nến sáp ong tốt nhất, món quà từ bà cô. Khi cô đi qua dãy lồng dây liễu, một con chồn ermine trọc lốc nhô lên khỏi nắp lồng và tinh nghịch tóm lấy váy cô.
“Thôi ngay.” Cô quay đi và giật váy khỏi bộ vuốt sắc của nó. “Bây giờ tao không có thời gian chơi.”
Cô vội vã đi qua phòng với con lợn bất ngờ khụt khịt sau gót, còn con chim ó không bay được thì quàng quạc và nhảy lò cò lên xuống theo đuôi con lợn đang loạng choạng đi đi lại lại và tiếp tục điều gì đó hung tợn. “Quay lại ăn đi, Lợn. Tao không có cái gì cho mày. Và im ngay, Ó. Em trai chim trĩ của mày đang cần tao.”
Cô thắp một dây nến đen ngòm vừa vặn nhô khỏi mặt sáp và khum tay lại để lửa sáng lên, rồi bước vào một căn phòng nhỏ có dầm thấp bằng gỗ sồi, xiên từ trần xuống nền đất nện.
Tại đây cô đã nằm ngủ trên chiếc giường được ghép từ những cành gỗ sồi rụng xù xì và được phủ bằng tấm nệm dày nhồi thạch nam cùng cỏ xạ hương dại.
Cái túi da màu đỏ của cô đang nằm trên nệm. Cô buộc cái túi lên sợi dây xích đính với thắt lưng trong khi vội vã trở lại máng gỗ, rồi nhẹ nhàng nâng con chim què lên tay.
Ra ngoài căn lều, cô quay đầu và chạy qua một cây cầu đá nhỏ bắc ngang dòng suối. Sau những cơn mưa lớn mùa đông, con suối chảy tới rất gần nhà nên cô có thể với ra ngoài cửa sổ cùng một cái gầu và đem nước trong và sạch lên, nhiều tới mức khi gội đầu bằng thứ nước đó, tóc cô sẽ óng ả suốt cả tuần.
Nhưng trời mới gần thu và con suối cạn hơn. Cô bước xuống cầu, dừng lại trên một con đường mòn trải đá, ôm con chim vào người và huýt một tiếng sáo chói tai.
Một lát sau con ngựa của cô chồm tới qua các tán cây, hất hất đầu sao cho chiếc bờm đen tung bay hiên ngang trong gió. Khi tới trước mặt cô, nó dừng lại, đứng yên như tuyết đọng. Cô búng ngón tay một cái và nó quỳ xuống.
“Tốt đấy, Ngựa,” cô bảo nó và cưỡi lên lưng, dạng chân hai bên, hai tay vẫn ôm con chim đang hấp hối. Cô kéo mép viền đã sờn của chiếc áo dài bằng len thô, quấn quanh con chim và nhét lại an toàn giữa hai chân.
Cô kẹp chiếc bờm dài óng mượt của con vật trong tay, cúi về phía trước, và thúc gót chân vào mạng sườn nó.
Họ đi tới những rặng đồi, rời khỏi sự an toàn của rừng thẳm và tới một vòng cung đá chữa bệnh đứng sừng sững như những tên khổng lồ canh gác thung lũng.
Đến chiều muộn hôm đó, Roger cưỡi ngựa lên một con đồi dốc để tới dãy núi phía trên Thung lũng Brecon. Phía trên và đằng trước anh là vùng bình nguyên đã được đánh dấu trên bản đồ, chính xác vị trí mà Edward đã chọn.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.