
Quái Vật – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Chương 2
Rizzoli mang về từ một cửa hàng ở góc phố chiếc pizza và lôi trong tủ lạnh ra ít rau diếp đã cất lâu ngày. Cô bỏ những lá úa cho đến khi thấy lớp lá bên trong có thể ăn được. Đó là món rau trộn héo và chẳng ngon chút nào, cô cũng không hề thấy thích thú chúng. Cô không có thời gian để thích chúng. Cô ăn chỉ để nạp năng lượng, dùng cho đêm dài phía trước – một đêm mà cô không hề mong chờ nó đến.
Ăn được vài miếng cô liền đẩy chúng, ra xa, nhìn chăm chăm vào những vệt cà chua lòe loẹt dính trên chiếc đĩa. Những cơn ác mộng đang đeo bám mày – cô thầm nghĩ – mày nghĩ mày đã miễn dịch, mày đủ khỏe mạnh, đủ khôn ngoan để có thể sống chung với chúng. Hơn nữa mày còn biết cách để đóng một vai nào đó nhằm giả vờ như đã tống được chúng ra khỏi đầu mày. Nhưng những gương mặt đó vẫn còn ở đây với mày. Những con mắt chết vẫn còn ở đây.
Liệu có Gail Yeager giữa những đôi mắt ấy?
Cô cúi nhìn tay mình, nhìn những vết rạch trên hai bàn tay như những vết cắt hình thập giá đã lành. Mỗi khi trở trời thì hai bàn tay cô cũng đau buốt, một hình phạt, nhắc nhở về việc Warrent Hoyt đã làm với cô một năm về trước vào cái ngày hắn đã dùng lưỡi dao sắc lẻm của mình cứa vào da thịt cô. Ngày đó cô đã nghĩ nó là ngày cuối cùng của đời mình. Những vết thương cũ giờ đang trở-đau, nhưng cô không thể đổ tại thời tiết được. Rõ ràng nó đau như thế là vì những thứ cô đã nhìn thấy ở Newton ngày hôm nay. Chiếc váy ngủ được gấp gọn gàng. Những vệt máu trên tường. Cô đã bước vào trong một căn phòng mà không khí sặc mùi tai ương và cô cũng đã cảm thấy sự hiện diện của Warrant Hoyt thấp thoáng đâu đây.
Tất nhiên không thể nào như thế được. Hoyt đang ở trong tù, đó chính xác là nơi hắn nên ở. Nhưng lúc này, cô đang ngồi đây với cảm giác ớn lạnh khi nghĩ lại những hình ảnh về căn nhà ở Newton bởi vì cô cảm thấy những thảm kịch ấy quá giống nhau.
Cô đã rất nôn nóng, muốn gọi cho Thomas More – người đồng sự của cô trong vụ của Hoyt hồi năm ngoái. Anh ấy biết chính xác từng chi tiết mà cô biết và anh ấy cũng hiểu nỗi sợ hãi dai dẳng mà Hoyt gây lên như một cái mạng nhện bao quanh họ. Nhưng từ khi Moore kết hôn, cuộc sống của anh đã tách khỏi cuộc sống của cô. Hạnh phúc mới tìm được của anh là điều đã làm họ trở nên xa lạ. Những người hạnh phúc thường hay dè dặt, ít cởi mở; họ hít thở một bầu không khí khác và là chủ thể cho một quy luật hấp dẫn khác. Dẫu rằng Moore có vẻ như không nhận ra sự thay đổi giữa họ, nhưng Rizzoli thì cảm nhận được nó rõ ràng. Cô thầm than khóc cho sự mất mát ấy, thậm chí còn thấy hổ thẹn với chính mình vì đã có đôi lúc cô thèm muốn hạnh phúc của anh. Hổ thẹn vì đã có lúc cô ghen tị với người phụ nữ đã nắm được trái tim Moore. Vài ngày trước cô có nhận được bưu thiếp gửi về từ London của anh – nơi anh và Catherine đang đi nghỉ. Đó là một tấm thiệp lưu niệm từ viện bảo tàng Yard – Scotland, với vỏn vẹn một câu chào ngắn được viết phía sau, chỉ vài từ để báo cho Rizzoli biết là họ đang rất vui vẻ trong thế giới của mình. Suy nghĩ về những từ đầy vui vẻ lạc quan đó, Rizzoli biết rằng mình không thể làm anh ấy phải phiền não về việc này; cô không thể đem cái bóng đen tối của Warrant Hoyt phủ lên cuộc sống của họ.
Cô ngồi yên lặng, lắng nghe tiếng xe cộ chạy dưới phố – cái duy nhất đáng kể trong sự yên lặng đến lạnh người trong căn hộ của cô.
Cô nhìn quanh căn phòng khách của mình, nhìn những bức tường trống trơn, chỉ treo có mỗi một bức tranh. Đó là vật trang trí duy nhất trong căn phòng nếu có ai đó gọi nó như thế. Nó là một tấm bản đồ thành phố, được treo trên tường, ngay bên trên bàn ăn. Một năm trước đây tấm bản đồ này được đánh dấu chi chít bằng những cái đinh ghim nhiều màu, nhằm đánh dấu những nơi giết người của tên bác sĩ phẫu thuật. Cô đã khát khao muốn được biết tới. Cô muốn đồng nghiệp phải nhận ra, phải công nhận rằng cô hoàn toàn bình đẳng với họ, rằng cô đã thở và sống cùng với cuộc săn đuổi. Ngay cả ở nhà cô cũng vừa ăn vừa nhìn những dấu chân của kẻ sát nhân.
Bây giờ những chiếc đinh ghim ấy đã không còn nữa, nhưng tấm bản đồ vẫn còn đó, đang chờ đợi những chiếc đinh ghim mới đánh dấu những bước di chuyển của một tên sát nhân khác. Cô băn khoăn không hiểu nó nói gì về cô, về cái sự đáng buồn của cô khi sau hai năm sống trong căn hộ này thì vật trang trí duy nhất treo trên những bức tường lại là tấm bản đồ của Boston. Cuộc săn đuổi của mày đấy, Cô thầm nghĩ.
Thế giới của mày đấy.
Những ngọn đèn trong khu dinh thự của Yeager đã tắt khi Rizzoli lái xe vào con đường dành cho xe chạy lúc 9 giờ 10 phút tối. Cô là người đến đầu tiên và vì cô không có quyền vào trong nhà nên cô ngồi yên trong xe, để cửa mở cho không khí trong lành tràn vào, đợi những người khác tới.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.