
Tội Ác – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Chương hai
Họ đi ra từ nhà nguyện, qua chỗ chăng dây của cảnh sát, bây giờ đã tuột khỏi lối đi và nằm dính vào băng. Gió thổi bay tà áo của họ, quất vào mặt. Mắt họ nheo lại vì những loạt tuyết bay. Khi họ bước vào đại sảnh, Maura không hề cảm thấy chút hơi ấm nào trên khuôn mặt đã tê cóng của mình. Cô ngửi thấy mùi trứng, mùi sơn cũ và mùi ẩm mốc của hệ thống sưởi ấm, mùi của bụi.
Tiếng đồ sứ va vào nhau dẫn họ xuống một hành lang, vào căn phòng sáng lóa mắt vì ánh đèn huỳnh quang, một chi tiết hiện đại gây bối rối. Ánh đèn như con mắt vô hồn nhìn chăm chăm, lạnh lùng, không khoan nhượng lên những khuôn mặt in hằn những nếp nhăn của các bà sơ đang ngồi quanh một chiếc bàn mòn vẹt của vị linh mục. Mười ba người tất cả – một con số không may mắn. Sự chú ý của họ đều tập trung vào những hình vuông trên tấm vải hoa sáng màu, những dải ruy băng bằng lụa, những khay chứa hoa oải hương và cánh hồng khô. Họ đang làm công việc thủ công, Maura nghĩ. Cô nhìn những bàn tay run rẩy xục vào đám hoa khô và quấn ruy băng quanh những túi thơm. Một trong các bà sơ ngồi thụt sâu trong xe lăn. Bà ta nghiêng hẳn sang một bên, tay trái bà ta vòng vào một cái móc chỗ để tay, khuôn mặt bà ta xệ xuống như một cái mặt nạ đã bị tan chảy một phần – hậu quả tai hại của một cơn đột quỵ. Nhưng bà ta là người đầu tiên thấy hai người lạ và bà ta rên lên. Những bà sơ khác ngước mắt, hướng về phía Maura và Rizzoli.
Nhìn những bộ mặt nhăn nheo, Maura ngạc nhiên vì sự nhu nhược cô thấy ở đó. Không hề có hình ảnh nghiêm khắc của quyền lực mà cô còn nhớ từ thời thơ ấu, thay vào đó là những ánh mắt hoang mang đang nhìn cô để tìm câu trả lời cho bi kịch này. Cô thấy không thoải mái trong vai trò mới của mình, việc đó giống như một đứa trẻ đã trưởng thành cảm thấy không thoải mái khi nó lần đầu tiên nhận ra rằng nó và bố mẹ hoán đổi vai trò cho nhau.
– Ai có thể cho tôi biết thám tử Frost ở đâu không ? – Rizzoli hỏi.
Câu hỏi được đáp lại bởi một phụ nữ trông có vẻ khác biệt vừa đi ra từ gian bếp ngay cạnh đó, mang theo một khay đựng cốc cà phê và đĩa sạch. Bà ta vận một chiếc áo len màu xanh bợt bạt bị dính dầu mỡ và một viên kim cương nhỏ lấp lánh qua những bọt xà phòng của nước rửa bát bên tay trái bà ta. Không phải tu sĩ, Maura nghĩ, là người làm thuê cho linh mục, bà ta đang chăm sóc cộng đồng ốm yếu này.
– Ông ấy vẫn đang nói chuyện với bà trưởng tu viện – người phụ nữ nói. Bà ta hất đầu về phía lối vào và một mớ tóc nâu buông xuống, cuộn quanh cái trán nhăn nheo – Văn phòng của bà ấy ở cuối hành lang.
– Tôi biết đường rồi – Rizzoli gật đầu.
Họ thoát khỏi ánh đèn khó chịu của căn phòng đó và tiếp tục đi dọc hành lang. Maura cảm thấy ở đây có một cơn gió, tiếng thì thầm của luồng khí lạnh như thể hồn ma vừa lướt qua. Cô không tin vào kiếp sau những lúc bước trên bước chân của những người vừa chết, đôi khi cô băn khoăn liệu khi đi qua họ có để lại dấu vết gì không, một nguồn năng lượng mờ ảo khó chịu mà ai đó đi sau có thể cảm nhận được.
Rizzoli gõ cửa phòng bà trưởng tu viện, một giọng run rẩy cất lên:
– Mời vào !
Khi bước vào phòng, Maura cảm thấy mùi thơm của cà phê thơm như nước hoa. Cô thấy một cây thánh giá đơn giản bằng gỗ được treo trên tường phía trên cái bàn làm bằng gỗ sồi. Sau chiếc bàn là bà sơ ngồi lom khom. Mắt bà ta như lồi ra sau cặp kính rất lớn. Bà ta có vẻ cũng già nua như những bà sơ yếu đuối ngồi quanh chiếc bàn của linh mục, cặp kính của bà ta trông nặng đến mức chúng có thể kéo mặt bà ta sát xuống bàn.
Nhưng hai con mắt đang nhìn chằm chằm qua cặp kính thì vẫn tinh anh và sáng lên một cách thông thái.
Đồng nghiệp của Rizzoli, Barry Frost ngay lập tức bỏ tách cà phê xuống và đứng lên theo phép lịch sự. Frost như một người anh thân thiện của tất cả mọi người, một cảnh sát trong đội chống tội phạm mà có thể bước vào phòng thẩm tra và khiến kẻ tình nghi tin rằng Frost là người bạn chí cốt của hắn.
Anh cũng là cảnh sát thuộc đội dường như không ngại làm việc với một người nhanh trí như Rizzoli. Cô đang quắc mắt nhìn ly cà phê của anh và chắc chắn đang so sánh về việc trong khi cô run lập cập ở nhà nguyện thì người đồng nghiệp của mình lại ngồi một cách thoải mái trong căn phòng ấm cúng này.
– Thưa trưởng tu viện – Frost nói – đây là bác sĩ Isles đến từ phòng khám nghiệm tử thi. Bác H đây là sơ Mary Clement..
Maura đưa tay về phía bà trưởng tu viện. Cô rùng mình.
Da bà ta giống như giấy khô bọc lấy những chiếc xương. Khi bắt tay, Maura để ý thấy cổ tay áo bằng vải len mộc thò ra dưới ống tay áo màu đen. Thì ra đây là cách các bà sơ chịu đựng một tòa nhà lạnh lẽo như vậy. Dưới bộ lễ phục màu đen, bà ta mặc một chiếc váy lót dài.
Cặp mắt màu lục méo mó nhìn cô qua cặp kính dày.
– Phòng khám nghiệm tử thi à ? Điều đó có nghĩa cô là một nhà vật lý ?
– Vâng, một nhà nghiên cứu bệnh học.
– Cô nghiên cứu nguyên nhân cái chết ?
– Đúng vậy.
Bà trưởng tu viện dừng một lát như thể bà ta đang thu hết can đảm để hỏi câu tiếp theo.
– Cô đã vào nhà nguyện chưa ? Cô đã thấy… ? – Maura gật đầu. Cô muốn ngắt câu hỏi mà cô biết bà ta sắp nói, nhưng cô không thể thô lỗ với một bà sơ. Ngay cả ở tuổi bốn mươi, cô vẫn bị xúc động khi nhìn thấy màu áo đen.
– Cô ấy…- Giọng của Mary Clement biến thành tiếng thì thào – Cô Camille bị thương nặng không ?
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.