
Đấu Trường U Ám – Đọc Sách Online Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Mặt trời buổi sáng đầu tháng sáu chiếu trên nhà ga mất mái, làm nó biến thành một sân vận động lộ thiên, khi Mosca bước ra khỏi toa tàu. Chàng hít một hơi dài không khí mùa xuân, mới tới đây chàng đã ngửi thấy mùi khói bốc lên từ những khu đổ nát của thành phố trong kia. Dọc theo các toa chàng thấy nhiều toán lính đứng sắp hàng. Cùng những nhân viên dân chính, chàng đi theo một người hướng dẫn đến chiếc xe buýt đậu chờ bên ngoài.
Họ đi qua đám đông những người chinh phục, như ngày xưa những người giàu sang vẫn đi như thế qua những đám người nghèo khổ, đi mà không cần nhìn ai hết, đi mà biết chắc rằng một lối đi luôn luôn mở rộng trước mặt mình. Những kẻ bị chinh phục, trong những bộ y phục cũ rách, nhàu nát, những thân hình gầy guộc và những bộ mặt hốc hác, trông giống như đám đàn ông, đàn bà quen sống suốt đời trong những nhà tế bần, ăn cháo bố thí và họ ngoan ngoãn tránh ra hai bên, nhìn ngây với những đôi mắt thèm muốn những người Mỹ ăn no, mặc ấm, béo tốt, hồng hào.
Đoàn người từ trên tàu xuống bước vào một công viên rộng trước nhà ga. Đối diện với chỗ họ đứng là Câu lạc bộ Hồng Thập Tự. Nhiều lính Mỹ trong bộ đồ trận xanh lá cây đã đứng chực trên bực cửa hội quán. Những khách sạn mới sửa lại viền quanh công viên, quân chiếm đóng và những nhân viên hành chính ngụ trong những khách sạn này.
Những chiếc xe quân sự và xe tắc xi qua lại đầy đường. Tuy buổi sáng hãy còn rất sớm nhiều binh sĩ đã ngồi trên những chiếc ghế gỗ đặt quanh nhà ga, mỗi anh có một nàng Đức với chiếc vali nhỏ cố hữu ngồi cạnh. “Vẫn y như cũ, Mosca nghĩ, không có gì thay đổi.” Những lính Mỹ nhà ga đón những chuyến tàu như ở Hoa Kỳ những cô vợ trẻ ở ngoại ô đến nhà ga đón chồng họ đi làm ở thành phố về. Các chú lính đến đây chọn những thiếu nữ thiếu phụ Đức vừa mắt họ, ngỏ lời đề nghị với những câu tiếng Mỹ pha tiếng Đức hổ lốn cùng những mức độ sống sượng hoặc nhiều hoặc ít.
Và những người phụ nữ của xứ bị chiếm đóng này có quyền lựa chọn một trong hai đường, một là ngồi co ro hoặc nằm co quắp suốt một đêm lạnh trong nhà ga không có mái này để chờ con tàu sáng mai hai là có một bữa ăn ngon, có rượu, có thuốc lá, có một chiếc giường ấm để ngủ qua đêm. Tất nhiên là trong đêm đó các nàng phải có sự đền đáp nhưng mà cẩn thận một chút thì cũng chẳng có gì đáng ngại. Thường thì con đường tốt vẫn được chọn.
Trên khắp tất cả những đường phố chung quanh công viên này đều có những tên buôn bán chợ đen và bọn trẻ con rình rập ăn cắp giật đồ của những chú lính ngờ nghệch từ những khu chợ đi ra hai tay ôm đầy ních những túi đầy căng nứt những kẹo, thuốc lá, xà phòng, cà phê, rượu, mặc dầu những chú lính no đủ này vẫn ôm cẩn thận những túi giấy ấy, cẩn thận còn hơn cả những lão già đi tìm vàng ngày xưa ôm những bọc vàng.
Trong lúc đứng chờ bước lên xe buýt. Mosca cảm thấy có một bàn tay người đặt lên cánh tay chàng. Quay lại, chàng nhìn thấy một khuôn mặt đẹp, xương xẩu nằm dười vành mũ Wehrmacht, chiếc mũ của Không quân Đức Quốc xã từ sau chiến tranh trở thành thứ mũ thông dụng của người đàn ông Đức.
Người thanh niên Đức hỏi nhanh chàng:
— Có đô la Mỹ không?
Mosca lắc đầu và quay đi. Một lần nữa chàng thấy bàn tay nắm lấy tay áo chàng.
— Thuốc lá?
Mosca bắt đầu bước lên bục xe, bàn tay níu chàng lại.
— Có gì không? Có muốn bán gì không?
Mosca nói cộc lốc bằng tiếng Đức:
— Buông tay ra, mau.
Người này bước xuống ngạc nhiên, trong cặp mắt y sáng lên cái nhìn vừa thù hận, vừa khinh bỉ.
Mosca đi vào xe và ngồi xuống. Qua cửa xe, chàng thấy người thanh niên đứng dưới vỉa hè nhìn chàng và bộ quần áo gabardine xám, màu trắng tinh của chiếc sơ mi y bận và chiếc ca vát kẻ vạch y mang trước ngực cùng đôi mắt khinh bỉ của y làm cho Mosca trong một lúc, ao ước chàng còn mặc bộ quân phục xanh lá cây cũ của chàng.
Chiếc xe buýt chầm chậm đưa họ đi xa nhà ga rồi rẽ vào một đường nhỏ cạnh công viên. Xe đưa họ vào một thế giới khác hắn. Công viên này và những toà nhà viền quanh nó như một pháo đài nằm giữa một vùng hoang vu, ra khỏi đó là cảnh hoang tàn, đổ nát đến tận chân trời xa, trên đó chỉ còn những bức tường cháy đổ, vài khung cửa hở hang không dẫn vào đâu hết, những bộ xương bằng sắt giơ những cánh tay khẳng khiu còn vướng những tảng gạch, xi măng lên trời, vài mảnh kính còn dính vào đó như vài miếng da chưa tróc hẳn.
Chiếc buýt thả gần hết những nhân viên dân chính ngồi trên xe ở nhiều trạm đỗ rồi đi thẳng tới phi trường Wiesbaden với Mosca và vài sĩ quan. Mosca và ông Gerald là hai nhân viên dân chính được quyền đi ngay khỏi Frankfort, tất cả những người kia phải ở lại thành phố này đợi lệnh.
Sau khi trình giấy tờ ở phòng kiểm soát sân bay, Mosca phải ngồi chờ tới sau bữa ăn trưa mới có máy bay đi Bremen. Và khi chiếc máy bay chạy mau trên đường bay để bốc lên. Mosca không có qua một cảm giác gì về việc chàng sắp bay bổng, chàng gần như không tin rằng máy bay lại có thể rời khỏi mặt đất này. Chàng thản nhiên nhìn mặt đất xa dần, xa dần cho đến lúc lục địa trở thành một thung lũng nâu thẫm không có đáy.
Giờ đây khi chàng sắp tới nơi đến cuối cùng của chàng, khi chuyến trở về của chàng sắp hoàn tất, chàng hồi tưởng lại vài tháng trời chàng sống ở nhà và cảm thấy khó chịu. Chàng lờ mờ cảm thấy chàng có tội đối với sự kiên nhẫn và tình yêu thương những người trong gia đình đã dành cho chàng. Nhưng chàng tuyệt nhiên không có qua một chút ước mong sẽ gặp lại mẹ và anh. Chàng chỉ thấy máy bay quá chậm, nó như treo lơ lửng vĩnh viễn trong bầu trời mùa xuân trong vắt và mênh mông vô hạn.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.