Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Giấc mơ của tôi diễn ra với ba màu: đen, trắng và xám nhạt.

Đó là một đêm lạnh lẽo. Tôi đứng với đôi chân trần trên con đường bẩn thỉu, bùn và mưa nhanh chóng lấp đầy những ổ gà lỗ chỗ trên mặt đường. Đây đó nhú lên vài nhánh cỏ, đá sỏi nằm lăn lóc. Bóng tối nuốt chửng cả miền quê, chỉ còn lại duy nhất một điểm sáng: Cách con đường vài trăm thước là một quán rượu xây bằng đá và gỗ. Ánh nến lập lòe bên các khung cửa sổ, tôi đang định đi thẳng đến đó để trú chân thì nghe thấy tiếng chuông kêu lanh lảnh phía xa xa.

Khi tiếng chuông vang lên to hơn, tôi đứng tránh sang một bên với khoảng cách an toàn. Một cỗ xe ngựa ầm ầm hiện ra từ trong bóng tối và dừng lại ở chỗ tôi vừa đứng. Ngay khi cỗ xe dừng lại, người đánh xe nhảy xuống, bùn bắn lên quá nửa đôi ủng dài của ông ta. Ông ta mở cửa và lùi lại.

Một dáng hình tối sẫm bước ra. Ông ta khoác một cái áo choàng không tay, phấp phới trong gió, nhưng cái mũ trùm đầu lại được đội sùm sụp che hết khuôn mặt.

“Chờ ở đây,” ông ta bảo người đánh xe.

“Thưa ông, mưa to quá…”

Người đàn ông mặc áo choàng không tay hất đầu về phía quán rượu. “Tôi có công chuyện cần làm. Tôi sẽ không đi lâu đâu. Hãy để lũ ngựa sẵn sàng.”

Người đánh xe nhìn về phía quán rượu. “Nhưng thưa ông… trong đó toàn bọn đầu trộm đuôi cướp và lũ ma cà bông. Và tối nay tôi có cảm giác rất bất an.” Ông ta xoa mạnh lên hai cánh tay, như muốn giũ bỏ cái lạnh. “Ông chủ nên mau mau về nhà với bà chủ và các cô cậu chủ.”

“Đừng nói gì với vợ tôi.” Người đàn ông mặc áo choàng không tay nắm và mở hai bàn tay đeo găng trong khi vẫn nhìn chằm chằm vào quán rượu. “Cô ấy đã có nhiều thứ để lo lắng rồi,” ông ta lẩm bẩm.

Tôi quay sang nhìn quán rượu, ánh nến quái dị lập lòe trong những ô cửa sổ nhỏ xiêu vẹo. Mái nhà cũng bị lệch, hơi nghiêng về phía bên phải, như thể những công cụ dùng để xây dựng quán rượu này chẳng chính xác chút nào. Cỏ dại đã mọc kín ở mặt ngoài của tòa nhà, thi thoảng một tiếng thét chói tai hay tiếng kính vỡ lại vọng ra bên ngoài.

Người đánh xe kéo cổ áo lên sát mũi. “Chưa đầy hai năm trước, con trai tôi đã chết vì bệnh dịch hạch. Một điều thật khủng khiếp, giờ thì ông bà cũng đang phải đối mặt với nó.”
Tiếp theo là một sự im lặng nặng nề, lũ ngựa sốt ruột giậm chân, lông chúng đang tỏa hơi. Những làn hơi băng giá mỏng mảnh phun ra từ lỗ mũi chúng. Hình ảnh đó quá chân thực, đột nhiên nó khiến tôi thấy sợ. Tôi chưa bao giờ gặp một giấc mơ nào đem lại cảm giác thật như thế này.

Người đàn ông mặc áo choàng không tay bắt đầu bước qua lối đi rải sỏi dẫn đến quán rượu. Những gì nằm ở rìa của giấc mơ biến mất, và sau một thoáng do dự, tôi cũng bắt đầu đi theo, sợ rằng tôi cũng sẽ biến mất nếu không bám sát ông ta. Tôi theo ông ta bước qua cửa quán rượu.

Một cái lò khổng lồ với ống khói bằng gạch choán hết nửa dưới của bức tường hậu. Hai bên hông lò treo những cái bát gỗ, tách thiếc và các đồ dùng nhà bếp khác, chúng được móc trên những cái đinh lớn. Ba thùng rượu đã được lăn vào trong góc.

Một con chó ghẻ lở đang nằm cuộn tròn trước chúng. Những cái ghế đổ, đĩa và ca bẩn nằm chỏng chơ trên cái sàn trông chẳng giống sàn nhà chút nào. Nó bẩn thỉu, được đầm phẳng và rải một lớp trông như mùn cưa, ngay khi tôi bước lên sàn, lớp bùn đóng thành bánh ở gót giày của tôi đã hút hết đám bụi bặm. Đang ước ao giá mà lúc này mình được tắm nước nóng thì diện mạo của khoảng mười khách hàng đang ngồi ở các bàn khác nhau quanh quán rượu đập vào mắt tôi.

Hầu hết những người đàn ông ở đó đều để tóc dài đến vai với những bộ râu nhọn hoắt, kỳ quặc. Quần của họ rộng lùng thùng và được nhét vào trong những đôi ủng cao, tay áo của họ bồng lên. Họ đội những chiếc mũ rộng vành, gợi tôi nhớ đến những tín đồ Thanh giáo Anh đến Mỹ hồi đầu thế kỷ mười bảy.

Chắc chắn là tôi đang mơ về một thời nào đó xa lơ xa lắc, và vì những chi tiết trong giấc mơ quá rõ ràng, đáng lẽ tôi phải biết mình đang ở thời kỳ nào. Nhưng tôi thấy lúng túng. Có vẻ là nước Anh, trong khoảng thế kỷ mười lăm đến thế kỷ mười tám. Năm nay tôi đạt điểm A môn Lịch sử thế giới, nhưng chẳng có bài kiểm tra nào hỏi đến trang phục của các thời kỳ cả. Nhất là những thứ trong cái cảnh đang bày ra trước mắt tôi đây.

“Tôi đang tìm một người,” người đàn ông mặc áo choàng không tay nói với tay phục vụ rượu, người đang đứng sau một cái bàn cao đến eo mà tôi nghĩ là được dùng làm quầy bar. “Tôi được dặn là đến gặp anh ta ở đây tối nay, nhưng tôi e là tôi không biết tên anh ta.”

Tay phục vụ rượu, một gã đàn ông thấp, hói, chỉ có một nhúm tóc mỏng lơ thơ trên đỉnh đầu, nhìn người đàn ông mặc áo choàng không tay. “Ông uống gì?” Gã hỏi, mở miệng cười để lộ những cái chân răng đen sì lởm chởm.

Tôi nén lại cơn buồn nôn đang dâng lên trong bụng trước cảnh hàm răng của gã và lùi lại.

Người đàn ông mặc áo choàng không tay không tỏ ra khiếp sợ giống tôi. Ông ta chỉ lắc đầu. “Tôi cần tìm ra người đàn ông này càng sớm càng tốt. Tôi đã được bảo rằng ông có thể giúp tôi.”

Nụ cười gớm guốc của gã phục vụ rượu biến mất. “Ai dà, tôi có thể giúp ông tìm anh ta, thưa ông. Nhưng hãy tin tưởng một người đàn ông già cả và uống một, hai ly trước đã. Để làm ông ấm người trong một đêm lạnh giá thế này.” Gã đẩy một cốc rượu nhỏ về phía người đàn ông mặc áo choàng không tay.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x