Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau bản quyền thuộc về tác giả & nhà xuất bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Chương 2: Kẻ ngốc lắm tiền

Trò chơi trong Trung tâm rất đa dạng, sự tồn tại của máy gắp gấu bông cũng chỉ là thêu hoa trên gấm*.

Thêu hoa trên gấm: làm cho sự vật càng đẹp hơn.

Màn cửa bốn phía bị hạ xuống chỉ để lộ khe hở rộng vài centimet, tạo thành một không gian tối tăm, thỉnh thoảng có cơn gió thổi qua khiến tấm rèm bay lên, cảnh vật sáng tỏ cũng chỉ là một chốc thoáng qua.

Nơi đây là góc tối nhất, so với khu vực sáng rực xung quanh thì càng thêm u ám, Trì Ý cúi đầu tập trung vào chuyện trên tay mình, ngược lại máy bên cạnh đã đổi người chơi thành hai ba nam sinh.

Cậu bé cắt kiểu tóc dưa hấu, phấn điêu ngọc trác* giống như búp bê trong tủ kính, bàn tay mũm mĩm nắm một góc váy của Trì Ý, kiễng chân quan sát tình hình chiến đấu.

Phấn điêu ngọc trác: như ngọc đã được chạm khắc mài dũa.

Nhìn thấy cánh tay gắp sượt qua con thỏ tai dài, ngay cả tai thỏ cũng chưa chạm vào đã theo đường cũ quay lại, cậu bé vỗ bắp đùi mình, bĩu môi, trên gương mặt tròn tròn chỉ kém chưa viết lên mấy chữ đầy bất mãn và oán trách: “Sao chị vẫn chưa gắp được nữa?”

Ngay từ đầu cậu đã cảm thấy khí thế vương giả của chị gái bên cạnh không giống giả bộ, ai biết đâu qua vài lần gắp, vương giả vậy mà biến thành đồng đen.

“Em có thể không nhìn.”

Mới đầu, khi thấy bên cạnh mình có một củ đậu béo đứng xem, Trì Ý vốn chẳng có cảm giác gì, nếu không phải sau mỗi lần gắp củ đậu béo này đều lầm bầm bên tai cô, thì cô đã không mở miệng nói chuyện.

Củ đậu béo thè lưỡi, nhìn vẻ mặt Trì Ý không giống như tức giận, cậu lập tức cọ vào người Trì Ý nũng nịu, hiển nhiên rất thành thạo chuyện làm nũng.

“Phương Vũ Thành, đến đây chơi cái này.” Giọng cô gái hơi to, như đang kề sát vào tai cô nói chuyện.

“Anh là chuyên gia gắp gấu bông, kẻ thù số một của máy gắp thú, để ca ca đây biểu diễn tài năng cho em xem.”

Củ đậu béo nghe thấy thế lập tức mở to đôi mắt, không giấu được vẻ kích động, cậu kéo tay Trì Ý nhỏ giọng nói: “Chị à, em đi nhìn xem bọn họ chơi như thế nào rồi quay lại dạy chị.”

Tiếng động của đôi nam nữ bên cạnh khá lớn, bất kể là âm thanh trò chuyện hay tiếng động loay hoay sử dụng máy móc, không giống đang gắp gấu bông mà giống như phá hủy máy gắp hơn. Bàn tay cậu ta đập mạnh vào nút điều khiển, Trì Ý chỉ nghe cũng cảm thấy da thịt đau nhức.

Xem ra nam sinh này không chỉ có lỗ tai hoạt động không tốt mà não đại khái cũng có chút vấn đề, trước mặt con gái đến chết vẫn sĩ diện.

“Cái gì thế này, kỹ thuật còn kém xa cả chị gái.” Giọng nói của củ đậu béo không xa không gần truyền đến.

“Em chỉ là trẻ con biết gì mà nói, kỹ thuật của anh kém? Kỹ thuật của anh kém lúc nào?”

Phương Vũ Thành xụ mặt, cậu không ngờ mình vừa bị một đứa bé bảy tám tuổi chê bai, một đứa bé mà còn là bé trai, có biết gì đâu vậy mà dám ghét bỏ cậu.

Khuôn mặt cậu lộ rõ vẻ không thể tin, trên mặt chỉ kém chưa viết lên mấy chữ “Em đùa anh à” .

Nữ sinh cười ha ha, trêu chọc: “Anh Thành, cậu nhóc cũng không nói sai mà, kỹ thuật gắp gấu của anh quá tệ.”

Tiêu Chỉ Hàn vùi mình trong ghế sô pha, mí mắt cụp xuống, nghe thấy tiếng bước chân mới miễn cưỡng mở mắt ra, đập vào mắt là vẻ mặt thối hoắc như vừa nuốt một ký phân của Phương Vũ Thành, cậu ngáp một cái, buột miệng thốt ra: “Đớp phân trở về rồi?”

Phương Vũ Thành vẫn còn hậm hực khi nãy bị một đứa bé chê bai kỹ thuật kém, không nghe rõ lời Tiêu Chỉ Hàn nói, ngược lại cô gái theo chân Phương Vũ Thành trở về cười càng vui vẻ hơn, đôi mắt nhỏ nhanh chóng híp lại, chọn một chỗ ngồi xuống, khoát tay: “Cũng không khác bao nhiêu.”

“Anh Thành rất mưu mô, bảo em gọi to tên của anh ấy để cô gái bên cạnh nghe thấy, không ngờ người ta chẳng thèm để ý đến anh ấy, đã vậy còn bị một đứa bé chê bai kỹ thuật kém ha ha ha ha…”

Văn hóa Trung Hoa bác đại tinh thâm*, mấy chữ “kỹ thuật kém” này, nhìn bề ngoài thì nói đến trò chơi, nhưng bất kể thao tác hay cấp độ sâu hơn nó lại có ý nghĩa khác.

Bác đại tinh thâm: sâu rộng, phong phú

Mấy người nam sinh nghe đều hiểu, nhếch miệng cười, có người còn giơ tay vỗ xuống lồng ngực Phương Vũ Thành, bảo cậu không nên so đo với một đứa bé.

Dù vấn đề này rơi vào người ai thì người đó cũng thấy xấu hổ.

Phương Vũ Thành càng nghĩ càng thấy khó chịu, cậu nhìn về phía Tiêu Chỉ Hàn, vẻ mặt trịnh trọng: “Hàn ca, cậu phải giúp anh em rửa mối nhục này.”

Có người cười hì hì nói: “A Thành tức đến điên rồi, còn xài cả thành ngữ cơ đấy.”

“Cút mẹ cậu đi.”

Tiêu Chỉ Hàn điều chỉnh tư thế, dựa lưng vào ghế sô pha, nhìn Phương Vũ Thành với vẻ mặt ghét bỏ, hai mắt đều viết ‘So đo tính toán với cả trẻ em, cậu có phải là đàn ông không vậy, chẳng lẽ nó nói bừa lại đoán trúng kỹ thuật cậu kém?’

“Liên quan gì đến tớ.”

Hai chân Phương Vũ Thành lập tức mềm nhũn ngã xuống chỗ trống bên cạnh Tiêu Chỉ Hàn, dùng một tư thế với độ khó cực kỳ cao túm chặt ống quần của cậu không buông: “Hàn ca, Hàn đại gia, Hàn Hàn, Hàn bảo bối…”

“Ọe…”

“Quần chúng nhân dân nhiệt tình của Thành phố Nam hãy báo cho BLUEBOX có người công khai quan hệ.”

“A Thành, đừng quá lộ liễu trước công chúng, phải chú ý đến lời đồn.”

“Gọi hồn à, ” Tiêu Chỉ Hàn trực tiếp chào hỏi bằng một cú đá, giật giật cánh tay: “Đừng gọi lão tử bằng cái tên kia, ai không biết lại tưởng là hamburger đấy.”

“Ha ha ha ha, ” Có người cười vang: “Không ngờ Hàn ca còn có tính hài hước.”

Tiêu Chỉ Hàn không quay lại, cậu đứng lên vuốt phẳng quần áo của mình, thờ ơ nói: “Vừa hay tớ cũng chưa chơi trò đó bao giờ.”

Khi cậu nói, cả gương mặt đều là vẻ uể oải, dường như không có gì có thể khiến cậu chú ý thực sự: “Không biết cái máy gắp gấu bông này đủ cho tớ chơi bao lâu.”

Tiếng bước chân dần xa, Trì Ý thở ra nhẹ nhõm, cảm thấy bên tai yên tĩnh hẳn đi.

Cô thò tay vào trong túi, quấy quấy đồng tiền trò chơi để bên trong, âm thanh giòn vang, xem ra vẫn còn rất nhiều.

“Này, có dám thi với bọn tôi không?”

Trì Ý cầm hai đồng tiền trò chơi, vừa định quăng vào máy gắp gấu bông thì bất thình lình từ phía sau vang lên một câu nói không đầu không đuôi.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x