
Sinh Ra Để Cô Đơn – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
BƯỚC XUỐNG từ một cuộc đời
Bước xuống, từ một cuộc đời
một bước để xa rời thế giới nhỏ nhoi
Mặt đất này đã không còn đủ chỗ cho ký ức vẫn từng ngày đâm chồi
những yêu thương nhiều như bụi cát
gom góp bao tháng năm cũng không bằng một lần mất mát
người cười nhạt
vì rốt cuộc phải đến lúc đớn đau!
Mặt nước dài và rộng đủ cho người chìm sâu
tất cả những giác quan giờ đều nghe lạnh buốt
ánh sáng từ một con người chỉ có thể giữ cho một con người sống sót
nếu cô đơn là có thật
thì người đã từng không tin…
Ảo tưởng về thế giới là điều mà ai cũng cần khi lớn lên
nhìn thấy những cơn mưa với vòng tay rộng mở
bao dung cho mỗi vết thương tạo ra vệt máu đỏ
ngoại trừ vết thương đến từ nỗi nhớ
câm lặng ở trong tim…
Người bước xuống tìm dưới mặt nước một chút bình yên
lúc đôi tay biết mình đã ngạt thở
khó khăn lớn nhất của một con người khi đối mặt với nỗi sợ
hóa ra chỉ đơn giản là học cách thất hứa
với chính con người mình!
Người trả ánh sáng về nơi mà nó đã lung linh
thả trôi đời mình trong sâu thẳm
không cần van xin ai chỉ ra đâu là thân quen đâu là lạ lẫm
bắt đầu một đời sống
không còn nữa những thói quen…
Một bước, từ mặt nước trở lại với bóng tối đã lên đèn
rũ bỏ những âm thanh khiến người rơi nước mắt
vén tóc, xoa tay để biết chắc rằng mình cần phải khác
nhìn cuộc đời từ điều đơn giản nhất
rồi mới lo âu…
Bước xuống, từ một cuộc đời, để còn biết từ nay sẽ đi về đâu!
CHÌM XUỐNG thật mau
Chìm xuống thật mau
để không còn nghe tiếng nói nào ở trên đầu
Chọn cho mình một bóng tối vừa đủ với nỗi đau
rồi quẫy đạp hết những âu lo đã làm rơi nước mắt
người chỉ còn đủ niềm tin để sống một cuộc đời khác
chỉ còn đủ niềm tin cho một lần duy nhất
sau tất cả những quãng đời…
Chìm xuống thật mau cho những gì cần nói cũng phải nở nụ cười
không chờ đợi ai đưa tay ra và mình nắm giữ
sống đến bao lâu để thấy yêu thương kia cũng cần cho giấc ngủ
người đã thức cả ngàn đêm rồi cho những cơn giận dữ
và hoang mang…
Chỉ ước gì lẻ loi đó là bản năng
chấp nhận như một cơn mưa giữa trời sũng nước
sẽ lau khô mình bằng những nghĩ suy đơn giản
ai cũng có một phần bóng đêm khi ngược sáng
chỉ là không phải ai cũng có người cần chở che…
Chìm xuống thật mau vì đã không thể trở về
với những giấc mơ chỉ toàn màu xanh ngát
người từng sống những tháng ngày mà cô đơn giống như một tách café sáng
uống vì thèm một vị đắng
cho trái tim…
Có những thứ khi sinh ra con người ta phải đi tìm
rồi níu giữ bằng cả quãng đời còn lại
người chỉ sợ mình yêu thương quá nhiều rồi thành ra sợ hãi
sợ những bước chân này vẫn cứ đi mãi
không biết đến bao giờ…
Để thà chìm xuống thật sâu một lần
rồi người sống cho mình mà không cần đến những ước mơ!
Chỉ sợ những gì thuộc về NƯỚC MẮT
Chỉ sợ những gì thuộc về nước mắt là nhiều nhất trong cuộc đời
chỉ sợ con người sinh ra là để lẻ loi…
Có bao nhiêu vì sao là hiện thân của những nụ cười
mà con người chết đi để lại linh hồn ở nơi ấy
một hành trình của gian nan và khổ ải
yêu thương chất chồng yêu thương nhưng vẫn ngoài tầm với
của một trái tim…
Vì được sinh ra nên chúng ta đã phải cố gắng đi tìm
bằng những ước mơ về chốn nào đó bình yên khi cùng nhau nhắm mắt
là bình minh trên núi cao hay hoàng hôn bên bờ biển dài phẳng lặng
một nơi nào đó ở giữa trời và đất
rồi không cần phải đi đâu hay đi đến tận cùng…
Nhưng hành trang của mỗi ngày đã có gì ngoài những ảo tưởng mông lung
lắc đầu với một mái hiên dù cơn mưa ướt đầy vai áo
xoay người thật mau lúc một bữa cơm được dọn ra với đôi bàn tay níu kéo
cuộc đời mình là mặt trái của giông bão
lúc vừa đi qua…
Chỉ sợ nước mắt là những gì nhiều nhất dưới mái nhà
nên cứ đi cho đến khi nào nhìn quanh thấy chẳng còn ai nữa
dựng một khu vườn mà không cần những hàng rào, cửa gỗ
rồi ngồi xuống như một hạt mầm chờ tách vỏ
chờ ai đó đến cạnh bên…
Một cuộc đời mà đã cố gắng nhưng vẫn không cách nào giúp định mệnh hiểu mình
chọn lẻ loi thay vì chia sớt với một người gánh nặng
như giọt mưa rơi vào lòng giếng cạn
tất cả những gì có thể nhận về chỉ là lời trách bầu trời quá cay nghiệt
sau từng ấy tháng ngày…
Chỉ sợ những gì thuộc về nước mắt
đều biết mình sẽ trôi qua kẽ tay!
Trên những NGÓN TAY NÀY
Trên những ngón tay này
người đã nhìn thấy đời mình có quá nhiều đắng cay
những hồn nhiên chỉ kéo dài như một vệt mây
trong tháng ngày bầu trời thật nhiều nắng
biết mình nhỏ nhoi nên học cách yêu thương cả thù hận
nhưng phải mất đến bao lâu mới thôi lận đận
để được làm người!
Để đi và đứng mà không có bất cứ nỗi buồn nào trên vai
có thể cười nụ cười bình thường nhất
chẳng phải cố gắng làm vui ai, oán ghét ai dù chạm vào bao nhiêu sự thật
ai chắc cũng phải có một phần bất hạnh
dành làm vốn liếng cho những bao dung…
Mỗi ngày đi qua đều mong ngóng đó là ngày cuối cùng
được cam chịu vì muốn mình trọn vẹn
lẽ sống của bản thân chỉ giản đơn đừng bao giờ cho nước mắt mình cạn
để trái tim còn cơ hội đón nhận
mình trở về…
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.