Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Hầu Môn Kiêu Nữ

Chương 2: Thân Nhân

Dù Khương Mân Cẩn văn dốt võ nát, nhưng bản lĩnh gây chuyện thuộc hàng nhất đẳng.

Mỗi tháng Khương Lộ Dao thu dọn tàn cuộc cho hắn đến ba bốn làn.

– Trừ ca ca bị Triệu vương bắt giam, còn có người khác không?

Pháp không trách chúng, nhiều người lực lớn, Khương Lộ Dao nghĩ nếu kéo bè kéo lũ đi đánh nhau, thì Triệu vương sẽ không chỉ bắt được một mình hắn…

Mạt Lị muốn nói lại thôi, cẩn thận mài mực, không dám nhìn tiểu thư nhà mình, cúi đầu nói:

– Nô tỳ nghe người báo tin nói, Triệu vương điện hạ chỉ bắt được thiếu giai

“Rắc” một tiếng, Khương Lộ Dao bẻ gãy bút lông trong tay, ca ca, hắn quả thực là thân ca ca của nàng!

– Tiểu thư bớt giận.

– Ta có giận sao?

Khương Lộ Dao cười như không cười hỏi lại, nghiến răng nghiến lợi:

– Ta không giận chút nào!

Tính tình huynh trưởng, nàng rất rõ, nhưng cũng không chịu nổi hắn năm ngày ba bữa giày vò!

– Nhị thiểu gia vẫn chờ tiểu thư… Người bớt giận, nếu chuyện này để nhị lão gia biết, không biết nhị lão gia ra sẽ làm ra chuyện gì nữa… Tuy nhị lão gia cũng không quá quan tâm…

Mạt Lị nói câu này là muốn nhắc nhở Khương Lộ Dao, tuy phụ thân nàng toàn đem chuyện phiền phức quăng cho nàng.

Nhưng chính hắn cũng là đại phiền toái, có khi hắn sẽ nóng đầu tự mình ra trận… Vì hắn, chuyện bé xé ra to không thể vãn hồi.

Một vị ca ca hoàn khố, Khương Lộ Dao còn có thể cắn răng ứng phó.

Nếu thêm một lão nam nhân vĩnh viễn ở thời kỳ trung nhị, Khương Lộ Dao sẽ sụp đổ mất.

Bởi vậy, dù có lúc nàng nói là oán hận phụ thân đại nhân mặc kệ mọi chuyện, nhưng ở trong lòng Khương Lộ Dao lại âm thầm may mắn vì hắn không quan tâm.

Khương Lộ Dao cũng không nói gì nữa, tĩnh lặng trầm ngâm một lúc mới nhấc bút lông lên bắt đầu viết.

Một đám chữ thanh tú ngay ngắn viết lên tờ giấy Tuyên Thành… Xuyên qua đã ba năm, dù Khương Lộ Dao viết chữ bằng bút lông không quá đẹp, nhưng cũng có thể xem.

Nàng đọc một lượt, đợi cho mực khô, đưa thư cho Mạt Lị:

– Sai người lập tức đưa tới Triệu vương phụ, giao cho nhị vương tửỉ

Càu nhị vương tử xin Triệu vương tha thứ không dễ được, nhưng nhờ hắn chuyển cho Triệu vương một phong thư sẽ không quá khó khăn.

Khương Lộ Dao tính toán cẩn trọng, thư viết cho Triệu vương cũng rất khẩn thiết, cứng mềm đủ cả.

Triệu Vương điện hạ cũng không muốn mạo hiểm mà khiến thái hậu không vui, mà nháo loạn càng lớn, chuyện bọn họ kéo bè kéo lũ đánh nhau giữa ngày Phật đản!

Lo lắng ca ca gây họa, trừ phong thư viết cho Triệu vương, Khương Lộ Dao viết thêm một mảnh giấy nhỏ, nhắc nhở huynh trưởng “Nghiên cứu” vấn đề làm sao thoát tội…

Xem đi xem lại, không thấy lỗ hổng nào, Khương Lộ Dao đưa cho Mạt Lị.

Ở Vĩnh Ninh hầu phủ chi thứ hai có địa vị không cao, hạ nhân cũng ít, bên người Khương Lộ Dao chỉ có Mạt Lị và Liên Hương.

So với đám tỷ muội trong phủ bên người có bốn đại nha hoàn, năm sáu nha hoàn nhị đẳng, một đám tiểu nha hoàn, thì tình cảnh của Khương Lộ Dao có chút quẫn bách.

Cũng may Khương Lộ Dao có tư tưởng của người hiện đại, tuy không đến mức đối xử với bọn nha hoàn cái gì mà người với người trời sinh ngang hàng.

Nhưng trước giờ nàng cũng không thể nào thích cuộc sống tiền hô hậu ủng của đám tiểu thư.

(Yul: tiền hô hậu ủng nghĩa là có đoàn người đi trước dẹp đường, phía sau là hộ vệ, uy nghi, rầm rập)

Dù ở cổ đại, linh hồn nàng vẫn như cũ có một nét độc lập của mỹ nhân hiện đại.

Trừ chuyện thích ứng với cuộc sống cổ đại, Khương Lộ Dao còn tận sức giải quyết phiền phức mà phụ mẫu huynh trưởng gây ra.

Cho nên tính độc lập, tự chủ, cùng cách ứng biến tăng lên rõ ràng, cuộc sống của tiểu thư cổ đại cũng không mài mòn được tính chất đặc biệt ẩn sâu trong linh hồn nàng.

Ngược lại còn đem một Khương Lộ Dao cường ngạnh, ích kỷ, lãnh đạm mài dũa thành dịu dàng, ôn thuận, coi trọng tình thân.

Trước kia nàng dùng tất cả vốn liếng, liều mạng bò lên phía trước, cuối cùng giành được vị trí cao nhất.

Nhưng trừ chuyện nàng được cấp dưới kính sợ, thì không có ai ủng hộ nàng, cũng không có người thân nào chúc mừng nàng, tự hào vì nàng.

Bây giờ không giống vậy, tuy phụ mẫu huynh trưởng thực khiến người ta lo lắng, nhưng bọn họ cùng giúp đỡ lẫn nhau, là người một nhà.

Khương Lộ Dao có được rất nhiều thứ mà ở hiện đại nàng từng khát càu.

– Tiểu thư; không xong ròi, không xong ròi.

Mạt Lị vừa đi đã quay lại, nghiêng ngả lảo đảo chạy vào phòng, trên trán đầy mồ hôi, hổn hển nói:

– Người mau đi xem một chút, nhị lão gia… Đi Triệu vương phủ!

– Cái gì? Ngươi nói ai đi Triệu vương phủ?

– Lúc nô tỳ để ca ca nô tỳ truyền tin, vừa vặn đụng phải nhị lão gia đang xách lồng chim về phủ… Hình như hôm nay nhị lão gia thắng, tâm tình tốt lắm, còn uống mấy chén… Sau đó nhị lão gia hỏi ca ca nô tỳ làm cái gì.

Mạt Lị nuốt nuốt nước miếng:

-Tiểu thư cũng biết, ca ca nô tỳ là người thành thật, hỏi gì nói đó…

Khương Lộ Dao nắm chặt tay áo, xụ mặt hỏi:

-Sau đó?

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x