
Mạnh Mẽ Khi Yêu – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
“Đã có quyết định từ phòng nhân sự.”
Hai tuần sau, tổng giám đốc gọi Mạnh Đình Vũ đến phòng làm việc, cười khoái trá đưa cho anh lệnh chuyển công tác.
“Qua New York, tiền lương, tiền thưởng đều ngang với nhân viên bên đó, cố gắng nhé, Đình Vũ, công ty thực sự rất coi trọng cậu, cậu nhất định sẽ thành công!”
Mạnh Đình Vũ đón lấy lệnh điều chuyển, mặc dù rất vui khi được công ty tín nhiệm nhưng lòng anh vẫn có chút phân vân.
“Tổng giám đốc, có thể cho em thời gian hai ngày để suy nghĩ không?”
Tổng giám đốc sững người, không dám tin vào tai mình: “Không phải chứ? Đình Vũ, không phải cậu đã đồng ý rồi sao? Chẳng lẽ cậu không muốn đi New York?.
“Đương nhiên em muốn đi! Chỉ là…”, Mạnh Đình Vũ rầu rĩ nghiến răng.
Chỉ là anh lo lắng cho Thẩm Tĩnh! Nghĩ đến chuyện phải bỏ cô ấy một mình lẻ loi ở Đài Loan, anh thật không đành lòng.
Tổng giám đốc quan sát từng biểu cảm trên khuôn mặt anh, dường như hiểu ra được phần nào, lông mày cau lại. “Là vì bạn gái cậu sao?”, ông chậm rãi hỏi.
Mạnh Đình Vũ giật mình, biết là giấu không nổi, đành ủ rũ gật đầu. “Em vẫn chưa kể chuyện này với cô ấy, sợ cô ấy không chịu chấp nhận.”
“Đình Vũ!”, tổng giám đốc lắc đầu ngán ngẩm, “Đàn ông thì phải quyết đoán, sao lại chần chừ do dự như thế được? Không phải tôi đã nói rồi sao? Có một số việc phải ra tay dứt khoát thẳng thừng”.
Nhưng tình cảm suốt bốn năm, đâu thể nói dứt là dứt ngay được?
Chuyển công tác sang Mỹ đâu phải một, hai năm là xong, lần này đi không biết bao giờ mới quay lại Đài Loan, Thẩm Tĩnh có thể đợi anh lâu như thế sao?
Mạnh Đình Vũ chau mày đắn đo. “Cậu đừng nghĩ đến chuyện mang cô ấy sang New York, sẽ vướng bận lôi thôi”, tổng giám đốc chân thành khuyên nhủ, “Làm việc ở phố Wall, một ngày có hai mươi tư giờ cũng chẳng đủ, lấy đâu ra thời gian chăm sóc cô ấy?”.
“Em biết”, Mạnh Đình Vũ buồn rầu trả lời. Vì thế nên anh không hề nghĩ đến chuyện mang cô ấy sang Mỹ. Anh hiểu rất rõ, anh chẳng lấy đâu ra thời gian mà chăm sóc cho cô. Anh thở dài, lấy lại tinh thần. “Xin lỗi tổng giám đốc, liệu có thể cho em chút thời gian suy nghĩ được không?”
Tổng giám đốc nhìn anh chăm chú, hồi lâu, mới thở dài bất lực: “Được thôi, tôi cho cậu thời gian một ngày, nếu ngày mai không có câu trả lời dứt khoát cũng xem như cậu từ chối đợt chuyển công tác lần này”, giọng ông cương quyết.
Mạnh Đình Vũ hiểu rằng một ngày là thời hạn cuối cùng, anh nhất định phải đưa ra quyết định rõ ràng.
Trong lòng anh tâm sự ngổn ngang, còn Thẩm Tĩnh vẫn hồn nhiên vô lo vô nghĩ chẳng hay biết gì. Buổi tối anh về nhà đúng giờ, cô rất ngạc nhiên, mỉm cười hạnh phúc đón lấy bó hoa hồng đỏ thắm mà anh mua tặng cô.
“Ông xã, cảm ơn anh!”, cô vui sướng cất lời ngọt ngào, sau đó lao vào lòng anh, hôn nhẹ lên trán anh.
Anh ôm lấy bờ eo thon của cô, trong lòng trống rỗng.
Cô hớn hở chạy đi lấy lọ thủy tinh, tỉ mỉ cắt tỉa cuống rễ của từng bông hồng, rồi lại cẩn thận cắm vào lọ, đặt ngay ngắn trên bàn uống nước, sau đó say sưa ngắm nhìn thành quả lao động của mình.
Càng nhìn càng đắc ý, cô mỉm cười sung sướng, anh đứng lặng trước vẻ đẹp thanh khiết của cô.
“Đúng rồi, hôm nay đồng nghiệp cho em mượn công thức nấu một món mới, em làm cho anh ăn, anh chờ chút, sắp chín rồi.”
Nói đoạn, cô nhanh nhẹn chui vào bếp, miệng khẽ hát.
Cô bận rộn với nồi canh, anh tựa cửa thẫn thờ ngắm cô.
“Kì quá, anh đứng đần ra đấy làm gì?”, cô quay lại nhìn anh ngờ vực, “Mau đi xem thời sự của anh đi! Không phải hôm nào về đến nhà anh cũng phải xem ngay bản tin tài chính sao?”.
“Hôm nay không xem”, anh nhẹ nhàng trả lời.
Những con số không ngừng biến động kia, sau này anh thích xem lúc nào chả được, lúc này đây, anh chỉ muốn được ngắm nhìn hình bóng cô.
“Vậy đi tắm đi! Đợi anh tắm xong, đồ ăn cũng vừa chỉn.”
“Đợi lúc nữa mới tắm.”
“Hay đi đọc báo vậy?”
Không đọc.”
“Thế thì ra phòng khách ngồi nghỉ chút đi?”
“Không cần. Em mặc kệ anh, cứ làm việc của em đi.”
“Em muốn lắm chứ, nhưng anh đứng sững ở đó như ông thần giữ cửa, làm em mất cả tự nhiên”, cô nũng nịu trách cứ.
Anh không nói gì, vẫn tiếp tục im lặng nhìn cô, đôi mắt sâu thẳm đó tựa như viên ngọc đen tuyền lấp lánh dưới đại dương hàng nghìn năm nay làm say lòng người.
Tim cô bỗng loạn nhịp, mỉm cười ngượng nghịu: “Thôi được, tùy anh, chỉ cần anh không làm phiền em là được”.
Cô không để ý đến anh nữa, anh vẫn tiếp tục chăm chú quan sát cô, khắc ghi từng cử động, từng nụ cười của cô vào sâu thẳm trái tim.
“Tĩnh”, hồi lâu sau, anh chậm rãi quay về thực tại, “Vậy đi tắm đi! Đợi anh tắm xong, đồ ăn cũng vừa chín.”
“Đợi lúc nữa mới tắm.”
“Hay đi đọc báo vậy?”
“Không đọc.”
“Thế thì ra phòng khách ngồi nghỉ chút đi?”
“Không cần. Em mặc kệ anh, cứ làm việc của em đi.”
“Em muốn lắm chứ, nhưng anh đứng sững ở đó như ông thần giữ cửa, làm em mất cả tự nhiên”, cô nũng nịu trách cứ.
Anh không nói gì, vẫn tiếp tục im lặng nhìn cô, đôi mắt sâu thẳm đó tựa như viên ngọc đen tuyền lấp lánh dưới đại dương hàng nghìn năm nay làm say lòng người.
Tim cô bỗng loạn nhịp, mỉm cười ngượng nghịu: “Thôi được, tùy anh, chỉ cần anh không làm phiền em là được”.
Cô không để ý đến anh nữa, anh vẫn tiếp tục chăm chú quan sát cô, khắc ghi từng cử động, từng nụ cười của cô vào sâu thẳm trái tim.
“Tĩnh”, hồi lâu sau, anh chậm rãi quay về thực tại, khẽ hắng giọng.
“Vâng?”, cô không quay đầu lại, nhấc nắp nồi, vặn nhỏ lửa món canh thịt.
“Em đã nói sẽ tự học cách chăm sóc bản thân phải không?”
“Sao nào? Không tin em à?”, cô quay về phía anh, “Em không phải là đứa trẻ, dĩ nhiên tự biết cách chăm sóc bản thân rồi”.
“Sau này sang đường em sẽ cẩn thận chứ?”
“Vâng.”
“Nhớ phải nhìn kĩ trước sau nếu không có xe mới được sang đường.”
“Em biết rồi! Anh xem em như đứa trẻ mẫu giáo sao?”
“Em sẽ nhớ ăn cơm đúng giờ chứ?”
“Đương nhiên rồi”, cô giơ chiếc môi gõ nhẹ lên đầu anh, “Xin người, anh mới là người ăn uống thất thường ấy. Lúc công việc bận rộn thì anh nhớ gì chuyện ăn uống đâu, còn dám nói em”.
“Đừng quên đặt chuông báo thức”, anh tiếp tục dặn dò.
“Biết rồi biết rồi, ghét quá, thi thoảng mới quên có một lần, làm gì mà anh cứ trêu chọc người ta hoài”, cô phản bác.
“Còn nữa, làm việc gì cũng phải cẩn thận chút, đừng lúc nào cũng vội vội vàng vàng.”
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.