
Ngày Mai Ngày Mai Và Ngày Mai Nữa – Đọc Sách Online Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Ichigo, khi mà vẫn chưa mang tên Ichigo, đáng lẽ chỉ là một dự án dễ thở, là thứ mà Sam và Sadie có thể cùng nhau hoàn thành trong mùa hè giữa năm ba và năm cuối đại học.
Tuy ý tưởng về việc cùng làm game với Sadie luôn ám ảnh tâm trí Sam kể từ khi cậu chơi Solution hồi tháng Mười hai, nhưng phải đến tháng Ba cậu mới nói chuyện này với Sadie. Việc kiên nhẫn chờ đợi như vậy chẳng giống Sam thường ngày chút nào, nhưng linh tính mách bảo cậu rằng nên bình tĩnh mà bước từng bước một. Sadie giờ đang ngập trong bài vở ở trường, cái tháng đen tối vừa qua khiến cô tụt hậu so với các bạn học cùng khóa, và nguyên nhân của chuyện này với Sam vẫn là điều bí ẩn.
Lời giải thích cụt lủn mà Sadie nói với Sam là “Một cuộc tình chia tay không êm đẹp.” Sam cảm thấy nguyên nhân không chỉ có vậy, nhưng vì tôn trọng Sadie, cậu quyết định sẽ không đào sâu chuyện này thêm nữa. Sam và Sadie có một kiểu tình bạn khá hiếm gặp, khi cả hai vẫn chừa lại rất nhiều khoảng không gian riêng tư cho nhau. Một trong những lý do khiến hai người trở thành bạn tốt chính là vì Sadie không bao giờ ép Sam kể những câu chuyện đau lòng chỉ để thỏa mãn trí tò mò của cô. Thế nên điều tối thiểu mà Sam có thể làm là cũng đối xử với Sadie như thế.
Một nguyên nhân nữa khiến Sam không vội vàng đề cập chuyện làm game với Sadie, đó là cậu đang bận tận hưởng việc một lần nữa có Sadie làm bạn. Mối quan hệ bạn bè của hai người dễ dàng quay về nhịp điệu hệt như thuở bé, và một tuần họ gặp nhau vài lần để xem phim, ăn uống, chơi game. Sam cảm thấy mình mạnh mẽ hơn khi có Sadie ở bên. Khả năng tranh luận và óc quan sát của cậu sắc bén hơn. Cậu không còn quá bận tâm đến cái lạnh cắt da cắt thịt của vùng New England như hai mùa đông trước đó, cũng chẳng còn quá chú ý đến những cơn đau âm ỉ bất tận nơi bàn chân trái.
Khi đi bộ cùng Sadie, cậu thậm chí còn chẳng nguyền rủa mấy con đường đầy đá cuội như trước nữa. Bình thường, Sam không hề coi bản thân mình là người khuyết tật, nhưng việc chỉ có thể lê lết vượt qua những con đường băng giá đầy đá cuội khiến cậu chẳng thể nghĩ khác đi. Khi tuyết rơi, tùy vào việc lớp học hôm đó diễn ra ở địa điểm nào, đôi lúc Sam sẽ phải đi học sớm hẳn bốn mươi lăm phút, cà nhắc đi qua khuôn viên trường Harvard hệt như mấy ông giáo sư đã về hưu. Vì Sam vốn chẳng bao giờ coi mình là người khuyết tật, thế nên cậu trai California cũng chẳng tính đến những khó khăn này khi đi học ở một ngôi trường vùng Đông Bắc.
Khi hồi tưởng lại, Sam nhận ra mình đã có một nước đi hết sức sai lầm khi trước đây nghỉ chơi với Sadie. Sai lầm đó đến từ việc cậu tin rằng thế giới này đây rẫy những Sadie Green, hoặc những người giống như cô. Không hề. Chắc chắn trường cấp ba của Sam không có. Cậu đã nuôi hy vọng rằng khi vào Harvard mọi chuyện sẽ thay đổi, nhưng nếu xét mặt này thì trường đại học cũng mang đến cho cậu nỗi thất vọng lớn lao. Đúng, ở đây có những người thông minh, có những người mà Sam có thể nói chuyện được tương đối ổn trong khoảng hai mươi phút. Nhưng để tìm được một người mà cậu muốn nói chuyện suốt 609 giờ, thì lại khó vô cùng. Kể cả Marx. Marx rất tận tâm, rất sáng tạo, rất thông minh, nhưng cậu ấy không phải Sadie.
Sam quyết định rằng tháng Ba sẽ là hạn chót để thuyết phục Sadie cùng mình làm game. Những cô cậu sinh viên đầy tham vọng của Harvard và MIT thường sẽ sắp xếp xong kế hoạch mùa hè của mình từ tháng Ba, có khi còn sớm hơn nữa. Về phía cá nhân Sam, cậu cảm thấy rất vội vào mùa hè năm ấy. Trong khoảng một năm nữa, dù muốn hay không, khoản vay sinh viên của cậu cũng đến hạn phải trả – Harvard là ngôi trường không quan tâm đến khả năng tài chính của sinh viên (đây cũng là lý do quan trọng khiến Sam chọn ngôi trường này), nhưng những gói hỗ trợ sinh viên vốn đã rất hậu hĩnh của Sam cũng không đủ để trả cho mọi khoản chi.
Sam nợ không nhiều, nhưng cậu chẳng hề muốn phải hỏi xin tiền ông Dong Hyun và bà Bong Cha để trả nợ, vả lại cậu cũng không đi học Harvard để có một tương lai túng thiếu. Cậu dần chấp nhận cái sự thật mà trước đây thầy Anders Larsson từng nói. Sam không thích học toán lên cao hơn, tương lai cậu cũng sẽ không có cái huy chương Fields nào, và cậu không bao giờ cảm thấy việc tiếp tục nợ nần để lấy bằng cao học ngành toán là một lựa chọn hợp lý. Nhiều khả năng, cậu sẽ phải kiếm cho mình một công việc trong ngành công nghệ, tài chính, hoặc làm cho các công ty tư vấn thuộc mấy ngành này — đây cũng là lựa chọn của hầu hết các sinh viên cùng khóa. Theo như lời Sam nói với Marx: “Mùa hè này là cơ hội cuối cùng của tao nếu muốn làm cái gì đó để đời.”
Một trong những thế mạnh Sam có được sau này với tư cách một nghệ sĩ và một nhà kinh doanh, đến từ việc cậu hiểu được tầm quan trọng của những câu chuyện đầy kịch tính cũng như thiết lập bối cảnh. Cậu muốn rủ Sadie làm việc với mình ở một chốn đặc biệt — sự hợp tác sáng tạo giữa hai người nên là một kỷ niệm đáng nhớ.
Ngay từ hồi đó, Sam đã có cảm giác nếu hai người cùng làm một trò chơi, và nếu nó trở thành thứ đúng như kỳ vọng của cậu, cậu sẽ muốn có một câu chuyện về cái ngày mà Sam Masur và Sadie Green quyết định cộng tác với nhau. Cậu đã bắt đầu tưởng tượng ra câu chuyện truyền kỳ về Sam và Sadie, từ cái lúc mà trong đầu cậu còn chưa có ý tưởng rõ ràng về trò chơi. Nhưng Sam vốn là người như thế – cậu đã học cách để xoa dịu hiện thực đôi lúc tàn nhẫn bằng việc sống trong tương lai.
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.