Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

CHƯƠNG 2

Sherlock đến Farham buổi trưa hôm đó, dưới một trận mưa nhỏ vừa đủ tạo mấy vũng nước trên đường, nước mưa nhỏ thành giọt xuống cổ dù cậu đã kéo cao cổ áo lên hoặc cố rụt đầu vào. Cậu cưỡi con ngựa mà cậu đã “giải phóng” từ tay Bá tước Maupertuis – cậu còn phải tìm cho nó một cái tên, phải có lúc nào đó.

Cậu chỉ không thể nào hiểu được vì sao người ta lại phải đặt tên cho loài vật. Con vật chẳng cần biết chúng có tên, có số, hay chẳng có gì cả, điều này chỉ nói lên sự đồng cảm và ngang hàng vốn dĩ không hề có. Thú vật chỉ là thú, còn người thì bao giờ cũng là con người.

Trong lúc con ngựa phóng nhanh về hướng phố xá, Sherlock nhận ra mình đang miên man suy nghĩ về sự khác biệt lạ lùng giữa thú nuôi và thú vật. Nếu ta có thể ăn thịt bò, như miếng bíp-tết chẳng hạn, thế thì tại sao ta không ăn thịt ngựa? Dường như chẳng có lý do hợp lý nào để không ăn thịt ngựa – mà theo như cậu biết, thì thịt ngựa không chứa thứ gì độc hại cả.

Cũng như thế, nếu thịt chó, mèo không có trong thực đơn thế thì tại sao thỏ lại bị đưa vào nồi hầm? Điều này chẳng nói lên cái gì cả. Ai đó đã tùy tiện đưa ra một con đường phân chia trong giới động vật khi nói “Được rồi, mấy con vật này anh cứ ăn thịt tùy thích, nhưng những con kia thì anh dành dắt đi dạo, vuốt ve, chăm sóc và khi chúng chết thì đem mai táng.”

Trong lúc nước cứ thấm vào mọi ngóc ngách quần áo, thì cậu tự hỏi không biết ở xứ khác có những qui luật tréo ngoe như thế hay không? Liệu có những xứ xở nào đó mà người dân ăn thịt chó thịt ngựa, nhưng lại cho bò cái là thiêng liêng? Nếu quả như vậy, chứng tỏ rằng mọi thứ đều chỉ mang tính chủ quan, nếu không nói là tùy tiện, nhưng nếu xứ nào cũng phân biệt giống như thế thì có lẽ con người có điểm chung gì đó khi tất cả đều xem bò là để ăn thịt còn ngựa là bạn bè.

Cậu lơ đãng vỗ vỗ vào cổ con ngựa đang cưỡi. Liệu cậu có thể ăn thịt nó? Liệu cậu có thể bình tâm ngồi xuống thưởng thức miếng thịt nướng béo ngậy, trong khi biết đó là thịt của con vật mà chỉ mới mấy giờ trước mình còn cưỡi? Về lý luận mà nói thì điều này khả thi, nhưng trên thực tế, cậu thấy rằng đầu óc của mình có phần câu nệ. Có lẽ chỉ khi nào cậu sắp chết đói. Có lẽ khi cậu và con ngựa bị cuốn trong cơn bão tuyết, và chỉ còn có một con đường duy nhất để sống sót là phải ăn thịt con vật. Điều này thì còn có lý một chút.

Khi con ngựa lọc cọc chạy vào khu ngoại ô của Farnham, một ý nghĩ rối rắm lóe lên trong đầu Sherlock. Nếu cậu sẵn sàng ăn thịt ngựa, trên nguyên tắc, thế thì tại sao lại không ăn thịt bạn được? Nếu cậu và Matty bị cuốn vào một cơn bão tuyết…

Chỉ cần nghĩ đến điều này thôi cũng làm cậu phát ốm, và cậu gạt phăng ngay, nhưng nỗi nghi ngờ thì vẫn vương vấn mãi. Về lý mà nói, giữa côn trùng và con người chẳng hạn có một mức độ xê dịch về mặt thông minh và sự phát triển chung. Cứ cho là cá và ếch gần gũi nhiều hơn với côn trùng, còn chó và mèo thì gần với người hơn. Đó chẳng phải là điều mà Ngài Charles Darwin gần đây đã viết trong quyển sách Bàn về nguồn gốc các loài của ông ta sao – quyển sách mà cậu có nghe chú Sherrinford ca cẩm trong bàn ăn mấy tuần trước? Theo Darwin, con người chỉ là một dạng động vật, chẳng có gì đặc biệt hoặc do Chúa tạo ra gì cả. Nếu ta gạt bỏ không thảo luận về tôn giáo, nếu ta thừa nhận rằng con người chỉ là động vật nhưng biết chế ra công cụ, biết nói, thế thì tại sao ta không được phép ăn thịt con người như ta được phép ăn thịt con bò?

Quá nhiều câu hỏi, và lý luận cũng không giúp được gì. Lý luận cho cậu biết rằng nếu điều này đúng thì điều kia cũng đúng, nhưng bản năng mách cho cậu biết rằng có sự khác biệt. Có những giới hạn. Cái khó là cậu không biết những giới hạn đó đến từ đâu cũng như làm sao nghĩ đúng về những giới hạn đó.

Tất cả cũng chỉ vì cậu chưa đặt tên cho con ngựa.

“Tao sẽ gọi mày là Philadelphia,” cậu thầm thì, vỗ vỗ vào cổ con ngựa lần nữa.

Sherlock mỉm cười. Khi nói đến tên, lại có cả một loạt các ý nghĩa kèm theo. Virginia – cô con gái của Amyus Crowe – đã đặt tên cho con ngựa của mình là Sandia theo tên một rặng núi ở Mỹ, thế thì cậu cũng có thể lấy tên một thành phố của Mỹ để đặt tên cho con ngựa của mình. Có một chuyến tàu mà cậu, Virginia và Matty đã bị kẹt mấy tháng trước, sau khi Matty bị đám tay sai của Duke Balthassar bắt cóc, thuộc về tài sản của Công ty Đường sắt Philadelphia, và cái tên này luôn nhắc cậu nghĩ đến những gì mà họ đã từng nếm trải. Dạng rút gọn của Philadelphia là Philly, và “filly” là một cái tên khác dành cho con ngựa cái còn non, cũng còn có nghĩa là một chuyện đùa. Tùy lúc mà áp dụng thôi.

Cậu buột miệng, “Mày là Philadelphia nhé”. Con ngựa hí lên như thể nó hiểu được và đồng ý. Như thế, mới đúng với điều mà Sherlock đã tưởng tượng.

Giờ thì họ đã đến trung tâm thị trấn, Sherlock xuống ngựa – con Philadelphia và cột nó cạnh chợ ngũ cốc rồi đi dọc theo hàng cột gạch, đưa mắt tìm Matty. Lúc này cậu đã biết được thói quen của Matty – biết nơi tìm cậu ta bất kể ngày hay đêm. Cậu ta dường như bị sa vào một thói quen gì đó. Thay vì ngồi trên chiếc thuyền hẹp và mải mê tìm đến các thị trấn mới với cơ hội mới, cậu ta dừng chân tại Farnham, ít nhất cũng vài ngày. Trong thâm tâm Sherlock mong rằng Matty làm thế là vì cậu – vì tình bạn giữa hai người. Cậu thích Matty, cậu sẽ thấy nhớ khi cậu ấy bỏ đi – nếu quả đúng như vậy.

Matty đang ngồi cạnh bờ sông, mắt nhìn mông lung, mặc dù Sherlock biết rằng cậu ta đang chờ chiếc xà lan chở những thùng cá ướp đá từ phía bờ biển lên. Matty phát hiện là nếu có chiếc thùng cá nào bị vỡ tung khi rớt xuống thì cậu ta có thể thó được một hoặc hai con cá trước khi có người bắt gặp. Đôi khi Sherlock tự hỏi không biết có khi nào Matty ngáng chân đám công nhân khuân vác hàng từ trên tàu xuống, làm cho họ sẩy chân và đánh đổ những chiếc thùng họ vác hay không, nhưng cậu không bao giờ hỏi đến. Tốt nhất là đừng nên biết.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x