Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Những đám mây dần dần bay đi khỏi, không lâu trước bình minh.

Wallander thức dậy vào lúc sáu giờ. Ông lại mơ thấy bố. Khi tỉnh dậy, những hình ảnh phân mảnh và không ăn nhập, nơi ông vừa là đứa bé con vừa là người đàn ông đã trưởng thành. Tuy nhiên không có cảnh nào có thể hiểu được; giấc mơ giống như một con tàu đang biến mất vào một tảng sương mù.

Ông dậy khỏi giường, tắm và pha cà phê. Trên phố, ông nhận ra cái nóng của mùa hè vẫn còn nán lại. Hơn thế nữa, điều này thật hiếm, hoàn toàn không hề có gió. Ông đi xe đến sở cảnh sát đang vắng lặng như tờ; còn chưa đến bảy giờ. Wallander uống một cốc cà phê trên đường đi và vào phòng mình. Khi liếc nhìn lên mặt bàn không một chút giấy tờ, ông tự hỏi đã từ bao lâu ông có ít hồ sơ phải giải quyết đến như vậy. Những năm gần đây, ông đã nhận ra rằng gánh nặng công việc của mình tăng lên không ngừng, theo tỉ lệ cắt giảm ngân sách. Nhiều cuộc điều tra phải bỏ dở, những cuộc điều tra khác chỉ được thực hiện qua quýt. Trong nhiều trường hợp, khi điều tra sơ bộ dẫn đến ngõ cụt, Wallander biết là kết quả hoàn toàn có thể khác. Nếu họ có nhiều thời gian hơn. Nếu họ đông người hơn.

Người ta luôn có thể tự hỏi liệu tội phạm có phải là một chuyện mang lại lợi nhuận hay không và, trong trường hợp đó, kể từ bao giờ? Không thể trả lời một cách chắc chắn. Nhưng, với Wallander, không nghi ngờ gì nữa, tội phạm nở rộ theo đúng nghĩa đen ở Thụy Điển. Đặc biệt là với các tội phạm kinh tế chuyên nghiệp, Thụy Điển đã thực sự trở thành vùng đất màu mỡ. Hệ thống tư pháp dường như bỏ bẵng quyền lực của mình trong lĩnh vực này.

Wallander thường xuyên bàn luận với các đồng nghiệp về những vấn đề này. Ông cũng nhận ra sự lo lắng ngày càng tăng của người dân. Gertrud nói về chuyện đó. Những người hàng xóm mà ông gặp ở phòng giặt chung cũng nói về chuyện đó.

Ông biết sự lo lắng của họ là hoàn toàn có căn cứ. Nhưng không có gì cho thấy nhà nước đã có các biện pháp hữu hiệu. Cùng lúc, cảnh sát và bên tư pháp vẫn tiếp tục chính sách cắt giảm của mình.

Ông cởi áo vest và mở cửa sổ. Cái nhìn của ông dừng lại một lúc ở cột nước cũ kỹ.

Trong những năm vừa rồi, ở Thụy Điển xuất hiện những ‘nhóm an ninh’ hay ‘tự vệ dân sự’ khác nhau. Từ lâu Wallander đã lo ngại về chuyện đó. Khi công lý không còn vận hành tốt, những vụ hành hình kiểu Linso không còn là chuyện quá xa vời nữa. Người ta bắt đầu thấy việc tự thi hành công lý là điều tự nhiên.

Ngày nay ở Thụy Điển có bao nhiêu vũ khí lưu chuyển bất hợp pháp? Và trong vài năm nữa tình hình sẽ ra sao?

Ông rời khỏi cửa sổ và ngồi xuống bàn làm việc. Đọc lướt qua các bản ghi nhớ để trên bàn trong thời gian ông vắng mặt. Một cái liên quan đến các hành động ở tầm quốc gia nhằm chặn đứng số lượng thẻ tín dụng giả ngày càng tăng. Ông lơ đãng đọc vài đoạn về các nhà máy làm thẻ giả phát hiện được ở một số nước châu Á.

Một bản ghi nhớ khác nói về một kinh nghiệm mới đây, được thực hiện trong hai năm, từ 1994 đến 1996, cho phép những người phụ nữ bị đe dọa, trong một số trường hợp, đến chỗ cảnh sát địa phương lĩnh những bình xịt hạt tiêu. Wallander đọc lại hai lần, không biết nên rút ra kết luận gì từ đó. Ông nhún vai và vứt hai bản ghi nhớ đó vào sọt rác. Qua cánh cửa khép hờ, ông nghe thấy có tiếng người nói trong hành lang. Một người phụ nữ đang cười. Wallander mỉm cười. Đó là sếp của họ, Lisa Holgersson. Bà thay chỗ Bjorn khi ông chuyển đến Malmo vài năm trước. Một số đồng nghiệp không thích thú gì chuyện một phụ nữ đến cai quản nơi này. Nhưng Wallander đã nhanh chóng học được cách tôn trọng bà. Sự tôn trọng này không hề nhầm lẫn.

Bảy giờ rưỡi, điện thoại đổ chuông trên bàn ông. Đó là Ebba, từ phòng tiếp tân.

— Mọi chuyện tốt đẹp chứ? – bà hỏi.

Wallander hiểu là bà đang ám chỉ đến sự vắng mặt của ông ngày hôm trước.

— Nhà vẫn chưa bán được. Nhưng có nhiều hy vọng.

— Tôi gọi để xem anh có thể tiếp một nhóm nghiên cứu vào lúc mười giờ rưỡi được không.

— Một nhóm nghiên cứu vào giữa hè?

— Các thuyền trưởng về hưu năm nào cũng họp nhau vào tháng Tám ở Scanie. Họ đã lập ra một hội, tên là ‘Những con gấu biển’, hoặc là cái gì đó tương tự.

Wallander nghĩ đến cuộc hẹn với bác sĩ.

— Vô cùng đáng tiếc, tôi phải đi vào khoảng từ mười một giờ rưỡi đến mười hai giờ.

— Tôi sẽ hỏi Ann-Britt vậy. Các thuyền trưởng già có lẽ sẽ thấy dễ chịu khi được một phụ nữ tiếp đón.

— Trừ khi họ hoàn toàn không thích thú gì chuyện đó…

Tám giờ, ông vẫn đung đưa người trên ghế và nhìn ra ngoài cửa sổ. Sự mệt mỏi xoáy vào người ông. Ông lo lắng đến những gì bác sĩ sẽ nói. Sự mệt mỏi và những cơn chuột rút liệu có phải là các triệu chứng của một căn bệnh trầm trọng?

Ông đứng dậy và đi dọc hành lang để đến một phòng họp. Martinsson đã ở đó, da nâu sạm và tóc cắt ngắn. Wallander nghĩ đến cái ngày, hai năm trước, khi Martinsson suýt nữa đã bỏ nghề cảnh sát. Con gái anh bị hành hung ở trường, chỉ vì lý do có bố là cảnh sát. Cuối cùng, anh đã ở lại. Trong mắt Wallander, Martinsson vẫn là chàng thanh niên bắt đầu vào nghề ở chỗ họ. Tuy nhiên, đến nay anh đã thuộc vào số những người có thâm niên cao nhất ở Ystad.

Họ ngồi xuống và nói chuyện thời tiết. Tám giờ năm phút.

— Anh ấy làm cái quái gì thế nhỉ? – Martinsson lẩm bẩm.

Câu hỏi rất hợp lý. Svedberg vốn có tiếng là đúng giờ.

— Sáng nay cậu báo cho cậu ấy chưa?

— Anh ấy đi rồi. Tôi đã để lại tin nhắn ở máy nhắn tin tự động.

Wallander ra hiệu về phía máy điện thoại.

— Tốt nhất là cậu gọi lại đi.

Martinsson bấm số Svedberg và đợi.

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x