
5 Năm bị đánh cắp – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
2. Kẻ bị thời gian ruồng bỏ
Ly hôn. Thật ra hai từ ấy cũng giống như có người nào đó cho cô xem một đoạn phim mà từ trước đến giờ cô chưa từng được xem vậy, không hề ảnh hưởng chút nào đến mình.
Cô thật sự rất buồn, là nỗi nhớ, là sự hoài niệm luôn gặm nhấm, xói mòn cô từ khi tỉnh lại.
1.
Hà Man đi ngang qua một phòng bệnh lớn, trong đó có 6 bệnh nhân đang ngồi trên giường cùng xem tivi với người thân của mình. Chiếc tivi treo tường đang chiếu một bộ phim thần tượng mới, nhân vật nữ đang đứng cạnh giường bệnh, vừa khóc lóc vừa lay mạnh vai nhân vật nam. “Anh quên em rồi sao? Anh đã quên em thật sao? Mau nói đi, anh đang gạt em thôi phải không?”
Một cô gái vừa cắn quả táo vừa bước vào, lướt qua Hà Man. Bác gái tuổi trung niên mặc bộ quần áo bệnh nhân màu xanh trắng quay đầu nhìn cô ta cười nói. “Cháu đoán đúng đấy, cậu ta quả thật bị mất trí nhớ rồi.”
“Lúc nãy vừa nhìn thấy cảnh tai nạn xe là cháu đoán được mà.” Cô gái nhai rau ráu. “Tai nạn xe cộ, kiểu gì chả mất trí nhớ.”
“Nói xạo đấy.” Mấy người quanh đó đồng thanh nói.
Hà Man đứng ngoài cửa phía sau lưng họ, ngẩng đầu xem tivi, rồi quay lại soi bóng mình trên tấm kính, đưa tay sờ sờ mái tóc, cười một cách ngại ngùng.
Cô nhìn về phía cuối hành lang, câu thoại ướt đẫm nước mắt kia bỗng chầm chậm hiện ra trong đầu cô.
“Mau nói đi, anh đang lừa gạt em phải không?”
Hà Man tự lẩm bẩm.
2.
Quay trở về phòng bệnh, chị gái Hà Kỳ đang ngồi bên cửa sổ gọt táo. “Đi vệ sinh gì mà lâu la thế? Lại váng đầu à?”
Hà Man lắc đầu, ngồi xuống giường.
“Nếu em còn cảm thấy váng đầu, chị sẽ nói với bác sĩ để em ở lại thêm mấy hôm, không được vội vàng ra viện như thế, phải theo dõi thêm chứ.”
Không muốn nói tiếp chủ đề này, Hà Man nhìn quả táo trong tay Hà Kỳ, cất tiếng hỏi. “Sao chị lại gọt táo thế, lần trước gọt em có ăn đâu, sau đó bị y tá vứt đi còn gì. Chị biết em vốn không thích ăn táo mà.”
Giọng cô có chút không hài lòng. Hà Kỳ thừa hiểu, từ sau khi tỉnh lại tính khí cô không được tốt cho lắm nên không chấp, dù Hà Man có oán thán thế nào, cô vẫn cười hì hì.
“Từ nhỏ đến giờ chưa bao giờ chị chăm người ốm, khó khăn lắm mới có cơ hội như thế này, đương nhiên phải áp dụng toàn bộ kỹ năng chứ. Hồi nhỏ xem phim thần tượng, chị hâm mộ nhất là những vai diễn có thể gọt táo cho người bệnh đấy.”
Hà Kỳ lại cười hì hì tiếp tục cúi đầu gọt táo, từng vòng từng vòng vỏ táo rơi xuống, to nhỏ không đều, nhưng thần kỳ thay không hề bị đứt đoạn.
Hà Man trông thấy vậy càng chán nản, đưa tay giật phắt luôn vỏ táo đang đung đưa lúc lắc.
Lần này thì Hà Kỳ phản ứng lại.
“Em làm gì thế!” Cô gắt lên. “Khó khăn lắm chị mới…”
“Một kẻ mất trí nhớ đã giống phim lắm rồi, chị đừng ở đây thêm thắt tình tiết nữa được không?”
Càng nói viền mắt Hà Man càng ửng đỏ, Hà Kỳ không nói gì, cô đặt quả táo xuống, đứng dậy đến bên cạnh nhẹ nhàng ôm em gái vào lòng.
“Chị, nói cho em biết đi, tại sao Tạ Vũ không chịu đến thăm em? Rốt cuộc anh ấy xảy ra chuyện gì? Có phải đang trách em không?”
Mắt Hà Kỳ khẽ chớp, định nói gì đó lại thôi.
“Có phải anh ấy đang trách em không? Nếu như em không giở trò, đang yên đang lành, sao xảy ra chuyện được chứ…”
Đang nói, Hà Man sững lại bàng hoàng.
Thời gian ở viện, không biết bao lần cô hỏi về thương tích của Tạ Vũ, và cũng không biết bao lần tự trách mình về hành động lúc đó, Hà Kỳ khuyên bảo thế nào cũng vô ích.
Nhưng đây là lần đầu tiên, cô dừng lại nửa chừng và tự mình lẩm bẩm.
Đó là chuyện của 5 năm về trước rồi.
Cô cố gắng níu kéo ánh trăng bên bờ biển của 5 năm trước, không giống như những người khác, họ trôi dần cùng với thời gian. Thời gian không lôi kéo nổi cô, vì thế đã ruồng bỏ cô ở lại.
3.
Mười hôm trước, Hà Man tỉnh lại trong màn đêm tăm tối.
Đợi đến khi thích ứng với thứ ánh sáng trắng dịu xung quanh, cô mới ý thức được mình đang trong bệnh viện. Lúc này, đập vào mắt cô là một khuôn mặt rất quen thuộc.
Chị gái Hà Kỳ mừng rỡ kêu lớn. “Tạ ơn trời! Cuối cùng em cũng tỉnh lại! Bác sĩ… bác sĩ…”
Hà Kỳ vừa gọi bác sỹ vừa xông ra cửa phòng bệnh, chạy được vài bước mới nhớ ra cạnh giường bệnh có chuông khẩn cấp, vì thế lại lật đật quay lại nhấn liên tục vài cái.
Hà Man cảm thấy đầu mình nặng như chì, không thể ý thức được gì cả, xung quanh bác sĩ y tá đều vây kín.
Bác sĩ vừa dùng đèn pin rọi vào con ngươi cô, vừa hỏi. “Cô tên là gì?”
Hà Man không thèm để ý, đầu óc cô đang hỗn loạn, sau gáy có một chỗ đau ê ẩm, huyệt thái dương đập thình thình liên hồi. Tối qua uống nhiều rượu quá sao? Nhưng sao chị lại ở đây nhỉ? Đúng rồi, tai nạn xe máy! Tạ Vũ đâu? Tạ Vũ có sao không?
Cô mở miệng cất giọng khàn khàn hỏi. “Tạ Vũ đâu?”
Không ai trả lời cả. Chỉ có Hà Kỳ sắc mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Hà Man muốn nhìn sang gường bệnh bên cạnh, nhưng không thấy, lúc này bác sĩ hỏi một lần nữa, giọng to hơn. “Chào cô, cô còn nhớ mình tên là gì không?”
Định thần lại, Hà Man yếu ớt trả lời. “Hà Man.”
Bác sĩ lại hỏi tiếp. “Cô có nhớ vì sao mình lại ở trong bệnh viện không?”
Hà Man do dự một chút, rồi một loạt cảnh tượng hỗn loạn bỗng hiện lên trong đầu: bữa tiệc hải sản nướng bên bể bơi khách sạn, bầu trời đêm đầy sao, bờ biển đêm dài vô tận… Cuối cùng là cảnh tượng ánh trăng vàng thoáng hiện ra trong chốc lát rồi bỗng vụt tắt tối sầm.
Nước mắt tuôn lã chã trên mặt Hà Man. “Chị… Tạ Vũ… anh ấy không sao chứ? Tạ Vũ đâu?”
Hà Kỳ sững người, nhất thời không nói được gì. Hà Man quá sốt ruột, nhưng không còn chút sức lực nào. Cô muốn hét một tiếng thật to nhưng tiếng hét vẫn vô lực, yếu ớt. “Tạ Vũ! Chị… Tạ Vũ sao rồi? Chị đừng giấu em, anh ấy ở đâu?”
Nước mắt Hà Man dường như không thể khống chế nổi, tim đập loạn nhịp trong ngực, một dự cảm xấu ập đến khiến đôi môi cô run rẩy.
Nếu chị gái có mặt ở đây thì chắc tai nạn cũng phải nghiêm trọng lắm? Tạ Vũ không xảy ra chuyện gì chứ?
Hà Man mở to mắt, nhưng cố gắng thế nào, cô cũng chỉ có thể gục vào lòng Hà Kỳ khóc như mưa.
“Khi xảy ra chuyện cô ở cùng chồng chứ?”
Bác sĩ nhẹ nhàng đưa ra câu hỏi, một tiếng “ầm” nổ trong đầu cô.
Sao? Lẽ nào Tạ Vũ mất tích?
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.