
Đập Nồi Bán Sắt Đi Học – Web Tải Sách Miễn Phí Ebooks PDF
Giới thiệu & trích đoạn ebook
Chương 2
“Lén Lút Ăn Xin vào thành phố”
………….
Dọc đường này, Vệ Tam xem các quảng cáo mê say, cũng từ chúng mà nhận được không ít thông tin.
Ví dụ như thế giới này thật sự có buôn bán cơ giáp, cái loại vẫn đang được nghiên cứu phát minh trong thế giới của cô.
Nghề của cô cũng đi theo hướng như vậy, nhưng mà để làm được phải tốn rất nhiều tiền, không biết thế giới này thế nào.
“Này, cái thứ này của cậu là gì vậy?”
Vệ Tam đang từ từ đạp xe ba bánh xem quảng cáo, đột nhiên sau lưng vang lên giọng nói của trẻ con. Ban đầu cô còn tưởng rằng không phải đang nói chuyện với chính mình, mãi đến khi một đứa bé trắng trẽo mũm mĩm đứng chắn trước xe cô hất cằm hỏi lại.
Bé trai mũm mĩm ăn vận không tồi, bên trái phải có hai vệ sĩ trưởng thành che chở, xem ra thân phận cũng không thấp.
Vệ Tam chưa kịp trả lời thì cậu bé đã bước tới, lần mò trái phải, đoạn nói nhỏ: “Đây là kiểu cơ giáp mới gì đây?”
Vệ Tam ngẩn đầu nhìn mấy loại động cơ bay trên bầu trời, rồi lại nhìn những người đang đi đường: Ý chừng thế giới này không có phương tiện đi lại lạc hậu như xe ba bánh.
Bé mũm mỉm chỉ vào thùng xe sau lưng Vệ Tam, hỏi: “Phía sau lưng cậu để làm gì thế?”
“Đồ trang trí, cũng có thể chở người.” Vệ Tam kiên nhẫn giải thích, đứa trẻ này trông giàu có hơn người trên phố, không chừng cô có khả năng vớt một khoản phát tài.
Năm đó kỹ sư Vệ nổi tiếng còn kéo được không ít hạng mục khi còn trẻ, chuyện này không thể thiếu khả năng lừa dối của cô.
Bé mũm mĩm lấy làm lạ: “Chở người? Nhưng sau lưng cậu đâu có ghế dựa.”
“Cứ trực tiếp đi lên ngồi là được.”
“Để tớ thử xem.” Lời nói của bé mũm mĩm vừa thốt ra đã có vệ sĩ bên cạnh nhấc cậu lên.
Đến khi bé mũm mĩm đi lên thì không biết ngồi ở đâu, phía sau quá bẩn.
Vệ Tam nhìn lại rồi vỗ vỗ thanh vịn ngang của xe ba bánh: “Vịn cho chắc.”
Bé mũm mĩm ngập ngừng nắm lấy thanh ngang trước mặt, mới vừa nắm được thì người phía trước giậm mạnh vào hai tấm hình vuông nhỏ dưới chân, vật lạ bắt đầu chuyển động.
Hai người vệ sĩ: “…” Tốc độ của thứ kỳ lạ thật là quá chậm.
Đứng trong thùng xe ba bánh, nhìn đường phố đang dần lùi về phía sau, bé mũm mĩm vươn tay chọc chọc vào lưng của Vệ Tam: “Ôi này, thứ này của cậu chơi vui thật.”
“Muốn không? Có thể bán cho cậu.” Vệ Tam cho hay.
Là xe ba bánh mà thôi, chỉ cần có tài liệu thế tất còn làm lại được.
Bé mũm mĩm do dự một hồi: “Bao nhiêu tinh tệ?” Cậu vừa ra khỏi chợ vật liệu, cũng không còn thừa bao nhiêu.
“Cậu nghĩ cái này đáng giá bao nhiêu?” Vệ Tam hỏi lại.
Bé mũm mĩm nói chân thành: “Đưa cậu năm trăm tinh tệ, cậu thấy sao?”
Lúc nãy Vệ Tam xem một loạt quảng cáo thì thấy giá của sản phẩm sẽ được hiện ở góc dưới bên phải, một hộp mười hai lọ dịch dinh dưỡng có giá hai trăm tinh tệ, mà đôi giày của bé mũm mĩm lại là của nhà thiết kế bậc thầy gì đấy, vừa rồi quảng cáo còn nói giá tận một vạn tinh tệ, đúng là điển hình của con cái nhà có tiền.
“Năm trăm? Không bán.” Vệ Tam dừng xe, bóp phanh tay, đoái nhìn đứa bé, “Cậu đã thấy chiếc xe ba bánh này ở nơi khác chưa? Toàn bộ… thành phố này chỉ có một chiếc của tớ thôi.”
Vệ Tam còn không biết tên địa danh nơi đây.
Bên cạnh đó, cô cảm thấy chỉ cần hai tên vệ sĩ phía sau không can thiệp, cô nhất định có thể dụ đứa nhóc mập mạp trắng nõn này.
“Hình dáng có vẻ kỳ lạ nhưng…” Bé mũm mĩm bĩu môi, “Vật liệu bình thường, không có thêm du kim, hoàn toàn không thể nhấc nổi quan hệ gì tới cơ giáp. Đồ của cậu chẳng có ích gì, tớ mua chỉ vì thấy nó mới lạ, năm trăm tinh tệ đã là nhiều rồi đấy.”
Vệ Tam: “?”
Đây không phải là lời một đứa trẻ bảy tám tuổi có thể nói ra, chẳng lẽ trẻ con thế giới này không dễ lừa như vậy?
“Đương nhiên không phải cơ giáp. Thật ra chiếc xe ba bánh này được dùng để tăng chiều cao.” Vệ Tam nhìn lướt qua cặp chân của cậu bé rồi nghiêm túc cho hay, “Nếu cậu thường xuyên đi xe ba bánh, chân của cậu tất dài ra, và như thế cứ mãi cao thêm.”
Bé mũm mĩm lại nhìn về Vệ Tam với vẻ lạ lùng: “Vì sao lại phải đạp cái này cho cao lên? Chẳng phải chỉ cần tiêm một liều thuốc cải thiện gen là được à.”
Vệ Tam: “……” Khoa học kỹ thuật phát triển thật tốt.
“Cậu làm cái xe ba bánh này?” Bé mũm mĩm lại đặt câu hỏi.
Vệ Tam gật đầu: “Để lại cho cậu năm ngàn, không bán thấp hơn.” Cái đứa bé này không dễ lừa chút nào, cô cũng không muốn lãng phí thời gian.
Ánh mắt đứa trẻ rơi vào chỗ hàn của chiếc xe, chỉ cần liếc mắt một cái đã thể thấy nó được ghép nối bằng nhiều mảnh kim loại, tuy vật liệu ruỗng nát nhưng tay nghề rất tốt, cơ hồ có thể xưng là tác phẩm nghệ thuật.
“Tớ lại cho cậu thêm năm trăm, tổng là năm ngàn năm trăm. Chúng ta kết bạn đi.” Cậu bé chuyển đề tài.
Vệ Tam nhìn tên nhóc mập, từ lúc bắt đầu nó đã thăm dò cô.
“Tớ tên Kim Kha, cũng là cơ giáp sư dự bị.” Bé mũm mĩm cho hay một cách thành thật.
“Cũng”?
Xem chừng cậu nhóc nhà giàu này cho rằng cô là một cơ giáp sư dự bị.
Du kim, cơ giáp sư dự bị …… Những từ mới lạ này cứ lởn vởn trong đầu Vệ Tam mãi không thôi.
“Quyết định vậy đi.”
Chú nhóc linh hoạt nhảy khỏi xe ba bánh, cúi đầu bấm mở quang não trên cổ tay mình: “Số tài khoản của cậu là gì để tới chuyển cho.”
Vệ Tam vén ống tay áo mình lên, trên cổ tay sạch sẽ, nào có thứ gì.
Ánh mắt của Kim Kha đột nhiên lóe lên sự tinh tế. Ngày nay chỉ có hai loại người không có quang não,
Sách liên quan
Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe
Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.
Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?
- Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
- Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.