Sách này chia sẻ mục đích hỗ trợ người đọc cá nhân chưa có điều kiện mua sách giấy, hoàn toàn miễn phí và phi lợi nhuận. Sách được sưu tầm nhiều nguồn khác nhau mọi bản quyền thuộc về Tác Giả & Nhà Xuất Bản!

Giới thiệu & trích đoạn ebook

Sách Thế giới kỳ bí của ngài Benedict Tập 2 của tác giả Trenton Lee Stewart mời bạn thưởng thức.

Chương 2: Lời cảnh báo vô hình

Kate và Reynie dành phần còn lại của buổi sáng làm các công việc lặt vặt. Cũng hay hay, đặc biệt khi hai đứa vừa làm vừa tán chuyện. Trong khi hái táo từ mấy cái cây sai trĩu quả, Kate kể cho Reynie về năm học vừa qua (các lớp học cũng dễ chịu nhưng kê nhiều bàn học quá). Trong khi hai đứa đổ đầy nước vào các máng ăn của gia súc, cô bé miêu tả tình trạng tuyệt vọng khủng khiếp của cái nông trang cũ kỹ này khi cô và Milligan mới trở về. Rồi trong khi tra dầu vào cánh cửa bãi thả gia súc, cô bạn dông dài kể đến việc bố Milligan thỉnh thoảng trở về nhà vào nửa đêm sau một nhiệm vụ bí mật, đánh thức cô dậy nói chuyện hàng giờ đồng hồ ra sao.

“Chuyện đó mình thấy cũng hay,” Kate vừa nói vừa kiểm tra cái bản lề cửa để chắc chắn nó đã hoàn toàn trơn tru và không còn bị kêu rin rít. Cô ném sang Reynie một cái nhìn ranh mãnh. “Bố kể cho tớ tất cả các bí mật hàng đầu đấy nhé.”

Reynie nhướn lông mày. “Như thế nào?”

“Tốt hơn tớ nên đợi để kể cho cả cậu và Stick nghe cùng một lúc,” Kate nói. “Tớ chắc là cậu ấy cũng sẽ muốn nghe đấy.” Cô bé tỏ vẻ trầm ngâm một lúc, rồi miễn cưỡng nói thêm, “mà tớ cũng nghĩ là chúng mình nên đợi cả Constance tới nữa.”

“Thế thì ít nhất hãy kể cho tớ nghe về cái thứ kia đi,” Reynie vừa nói vừa chỉ về phía hai con gà trống mà cậu trông thấy ở góc quanh của kho thóc. Hai anh gà đang châu đầu vào một cái xe goòng nhỏ xíu đựng đầy những hạt lúa mỳ, rồi với những bước chân nhỏ bé liêu xiêu cùng một loạt những tiếng cùng cục lẫn tiếng đập cánh phành phạch, hai chàng kéo cái xe goòng đi về phía chuồng gà.

“Gà vận chuyển,” Kate gật đầu mãn ý. “Một trong những dự án về vật nuôi của tớ đấy.” Cô bé liếc nhìn Reynie để dò xem cậu bạn có hiểu ý câu nói đùa của mình không, nhưng cậu dường như còn quá bận để ý đến màn trình diễn của cái giống lông vũ kia nên chẳng nhận ra.

“Gà kéo xe goòng,” Reynie thốt lên (cậu lịch sự giả vờ như không nghe thấy câu đùa của Kate). “Cậu làm thế nào mà được như thế?”

“Ồ, huấn luyện gà con dễ mà,” Kate nói. “Phần khó nhất là huấn luyện Madge để nó không săn lũ gà – tớ đã mất hai con gà với Madge trước khi thuần dưỡng được nó đấy.” Cô bé ngừng lại một lát để tưởng niệm mấy chú gà không may mắn kia, rồi tiếp tục hào hứng nói. “Tớ đã kể với cậu là tớ học được rất nhiều thứ từ người huấn luyện thú, nhớ không? Tớ đang huấn luyện các con vật trong trang trại làm việc vặt. Bố Milligan thường đi vắng, nên nhà tớ cần nhiều sự giúp đỡ với công việc nông trang. Có thể dùng ngay những gì chúng tớ có thật tốt phải không?”

“Xuất sắc quá đi ấy chứ,” Reynie nói với vẻ chân thành tột độ. “Lũ gà tự cho chúng ăn, và lũ gia súc thì tự mở đóng cửa chuồng.”

“Cậu nhìn thấy rồi à?” Kate hỏi, vẻ mặt vui sướng. “Đúng, chúng nó đến và đi mỗi khi Moocho rung chuông trong trang trại.” Cô chỉ về phía vườn cây ăn trái. “Nói đến Moocho, bây giờ anh ấy đang ở đây. Này, Moocho! Đây là Reynie!”

Kate đã từng nhắc đến Moocho Brazos trong những lá thư, nên Reynie biết mọi điều về anh ta. Ví như cậu biết Milligan muốn có ai đó giúp đỡ việc đồng áng, đồng thời chăm sóc Kate khi ông đi xa làm nhiệm vụ, và rồi Kate đã thuyết phục bố thuê một trong những người bạn cũ của cô bé ở gánh xiếc. Nhưng lúc này, khi dáng vẻ ngăm đen của Moocho Brazos hiện ra từ chỗ những cây táo, Reynie mới nhận ra Kate đã lờ lớ lơ đi không đề cập một vài chi tiết khác. Bây giờ thì cô bạn rõ ràng không cần phải nói gì thêm vì nhìn trực diện thấy rõ những cơ bắp săn chắc, to lớn của Moocho, mái tóc xõa xuống bóng mượt, bộ ria mép cong cong cho biết anh ta chính là Lực Sĩ của gánh xiếc.

Moocho đang bê cái chậu nặng trình trịch đựng đầy những trái táo mà Reynie và Kate hái lúc ban sáng. Hai đứa để nó lại ở tít bên rìa vườn cây để Moocho mang về bằng xe tải của trang trại, Reynie đã nghĩ vậy vì tin chắc không ai có thể bê nó mà đi nổi vài bước. Nhưng Moocho đã đi bộ và trên đôi tay anh là chậu táo trông nhẹ nhàng chẳng khác gì một cái bát tô đựng mấy trái sơ-ri.

“Vậy em chính là Reynie Muldoon tuyệt vời đó hả,” anh ấy cất tiếng khi đi đến nơi. “Anh đã được nghe kể rất nhiều về em.” Dù có vẻ bề ngoài khí thế đến bức người, nhưng giọng nói êm ái, trầm bổng của Moocho lại khiến người ta bất ngờ ngoài sức tưởng tượng ngang với cách phục trang của anh ta – một cái tạp dề hoa mặc bên ngoài bộ áo liền quần lao động và đôi dép đi trong nhà. Anh đặt cái chậu xuống và cầm lấy tay Reynie siết nhẹ. “Rất vui được gặp em.”

“Ngủ nướng đúng không anh Moocho?” Kate hỏi.

Moocho ngáp dài lập tức cứ như bắt được ám hiệu. “Bọn mình đã thức khuya để đợi còn gì.”

“Chỉ có Madge và em mới thức khuya. Anh thì leo lên giường ngáy ầm ầm từ lúc chín giờ rồi.”

“Em biết tỏng rồi còn gì nữa, thời gian ngủ của anh rất dài mà,” Moocho nói, “vậy nên đừng có quạu cọ, cô nương. Trừ phi, em không quan tâm đến miếng bánh táo nào của anh tối nay.”

Donate Ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe

Nhằm duy trì website tồn tại lâu dài và phát triển, nếu bạn yêu thích Taiebooks.com có thể ủng hộ chúng tớ 1 ly cafe để thêm động lực nha.

Bạn cần biết thêm lý do để ủng hộ Taiebooks.com ?

  • Website cần duy trì tên miền, máy chủ lưu trữ dữ liệu tải ebook và đọc online miễn phí.
  • Đơn giản bạn là một người yêu mến sách & Taiebooks.com.

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x